Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1650: Các Ngươi Đều Chuẩn Bị Quà Xong Rồi À?

Thính Tạp Kiều là lão sư lễ nghi trước kia của Bạch Sương.

Quốc vương Hải Đinh ôn hoà nói:

- Cho nên ngươi tới thật đúng lúc, bọn họ tới cầu thân.

- Ta không đồng ý, ta có người mình thích rồi.

Bạch Sương không chút do dự cự tuyệt nói.

Đức Đức Đa Nhĩ sửng sốt một chút, mở miệng hỏi:

- Ngươi có người mình thích?

- Đúng vậy.

Bạch Sương ngạo nghễ hất càm lên.

- Là ai?

Tề Nhĩ Nạp nhíu mày, cảm thấy Bạch Sương chỉ đang kiếm cớ, cũng không phải thật có người thích.

- Mục Lương.

Bạch Sương thanh thúy nói.

- Mục Lương, chủ thành Huyền Vũ!

Hai mắt Đức Đức Đa Nhĩ cùng Tề Nhĩ Nạp trừng lớn, trong đầu hiện lên hình dáng Mục Lương, một thân áo bào hoa lệ, khiến cả hai người đều tự ti mặc cảm.

Bạch Sương gật đầu nói:

- Không sai, lần này ta trở về để chọn quà tình nhân, ngày mai tặng cho hắn.

- Lễ tình nhân?

Quốc vương Hải Đinh tỏ vẻ khó hiểu.

Bạch Sương giải thích:

- Đúng vậy, ngày mai là lễ tình nhân, tặng quà cho người mình thích để bày tỏ tình yêu cùng tình cảm.

- Có ngày lễ như vậy sao?

Đức Đức Đa Nhĩ tỏ vẻ nghi ngờ.

Bạch Sương dùng ánh mắt nhìn nhà quê ánh để nhìn hắn, thanh thúy nói:

- Đương nhiên, đây là ngày lễ của thành Huyền Vũ, một hai ngày nữa còn có Tết Nguyên Tiêu.

Hai mắt quốc vương Hải Đinh sáng lên, quan hệ của nữ nhi với Mục Lương đã tốt hơn?

Lão vung tay lên, phóng khoáng nói:

- Tốt, nên chuẩn bị lễ vật, đến Bảo Khố chọn một món đi.

- Vâng, cảm ơn cha.

Bạch Sương đang chờ một câu nói này, nhất thời vui vẻ ra mặt đứng lên.

- Mục Lương sẽ chuẩn vị quà cho ngươi?

Đức Đức Đa Nhĩ hiếu kỳ hỏi.

- Đương nhiên.

Bạch Sương tự tin gật đầu.

Thật ra cô cảm thấy Mục Lương sẽ không chuẩn bi quà cho mình, dù sao hai người không có nền tảng quan hệ, thậm chí không phải người yêu, không có lý do gì hắn lại tặng quà lễ tình nhân cho mình.

- Đáng tiếc, hữu duyên vô phận.

Tề Nhĩ Nạp nhìn con trai, vẻ mặt tiếc nuối.

Đức Đức Đa Nhĩ cũng cảm thấy tiếc nuối, Bạch Sương rất xinh đẹp, đáng tiếc đã có người thích rồi.

……….

Thành Huyền Vũ sáng sớm đã vô cùng náo nhiệt.

Cộp cộp cộp ~~~

Trong cung điện khu Trung Ương.

- Mọi người buổi sáng tốt lành.

Nguyệt Thấm Lan yêu kiều đi vào nhà ăn và chào hỏi mọi người đang ngồi.

- Chào buổi sáng, chị Thấm Lan.

Mễ Nặc hồn nhiên đáp.

- Chào.

Hồ Tiên ngáp một cái, hôm qua nàng ngủ muộn, sáng nay lại phải dậy sớm.

- Hì hì, chị Thấm Lan, lễ tình nhân vui vẻ nha!

Nguyệt Phi Nhan hoạt bát nói.

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn con gái rồi giơ tay gõ vào đầu đối phương, tức giận nói:

- Gọi là mẹ, không lớn không nhỏ gì hết.

- Nhưng gọi chị thì mới trẻ hơn chứ ~~~

Nguyệt Phi Nhan ôm đầu uỷ khuất nói.

- Ngươi bớt đi.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh ngồi xuống.

Cô bưng ly sữa thú mà tiểu hầu gái vừa rót, dịu dàng hỏi:

- Mục Lương còn chưa đi ra phòng làm việc sao?

- Chưa đâu.

Mễ Nặc bất đắc dĩ lắc đầu.

- Hay chúng ta đến đó xem đi?

Hồ Tiên cười híp mắt hỏi.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Thôi được rồi, lấy thực lực của hắn thì sẽ không có việc gì đâu.

- Nhưng hôm nay là lễ tình nhân, chẳng lẽ Mục Lương không định nghỉ ngơi sao?

Nguyệt Phi Nhan hồn nhiên lên tiếng.

Đôi mắt xanh của Nguyệt Thấm Lan khẽ chớp, cô giả vờ không thèm quan tâm, nói:

- Chỉ là một ngày lễ mà thôi, công việc quan trọng hơn.

- Nếu như vậy thì ngươi còn chuẩn bị quà để làm gì?

Hồ Tiên cười trêu ghẹo.

Gương mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, ưu nhã nói:

- Ta nghĩ mọi người đã chuẩn bị quà rồi, nếu ta không làm gì thì không tốt lắm đâu.

- Không có chuyện đó đâu, yên tâm đi.

Hồ Tiên cười một tiếng.

-....

Nguyệt Thấm Lan nghiến răng, rất muốn cho Hồ Tiên một cái tát.

Cô nhìn mọi người rồi nói sang chủ đề khác:

- Các ngươi đều chuẩn bị quà xong rồi à?

- Đúng vậy, tối hôm qua ta đã đóng các bản thảo thành sách, còn đặc biệt vẽ trang bìa mới.

Ngải Lỵ Na đắc ý nói.

- Rất tuyệt.

Hồ Tiên cười khen ngợi.

Mễ Nặc ngại ngùng nói:

- Ta cũng chuẩn bị quà xong rồi.

Những người khác đều gật đầu, khi nào Mục Lương xuất hiện thì bọn họ sẽ đưa lễ vật cho anh ấy.

Nguyệt Thấm Lan yên lặng đặt ly sữa xuống, lễ vật của cô chỉ mới chuẩn bị được một nửa, nửa còn lại vẫn chưa hoàn thành.

- Không biết hôm nay Mục Lương có ra khỏi phòng làm việc hay không đây?

Hi Bối Kỳ nhỏ giọng thầm thì một câu.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ai có việc thì đi làm đi, có lẽ buổi tối Mục Lương sẽ ra ngoài.

Hi Bối Kỳ hồn nhiên nói:

- Đúng là ta có chuyện phải làm, Không Quân có kế hoạch huấn luyện vào hôm nay, ta sẽ tranh thủ về sớm một chút.

- Ngươi cũng có thể không trở lại mà.

Nguyệt Phi Nhan cười tủm tỉm nói.

- Không được, ta đã chuẩn bị lễ vật xong rồi!

Khóe môi của Hi Bối Kỳ cong lên, lộ ra chiếc răng nanh đáng yêu.

Ly Nguyệt cười khẽ một tiếng, lực chú ý lại phát tán ra ngoài, cô đang nghĩ xem bây giờ Mục Lương đang làm gì.

Nửa giờ sau, các cô gái ăn uống no đủ rồi rời đi làm việc của mình, chờ đến chạng vạng tối sẽ trở lại.

Hiện giờ trong cung điện chỉ còn lại Nguyệt Thấm Lan và nhóm hầu gái.

Tiểu Mật ngoan ngoãn hỏi:

- Đại nhân Thấm Lan, hôm nay không cần đi Cục Quản Lý sao?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Một chút rồi đi, bây giờ ngươi dạy ta làm bánh kem.

- A, đại nhân muốn làm bánh kem sao?

Đôi mắt đẹp của Tiểu Mật sáng lên.

- Ừ, tự làm một cái bánh kem để làm quà, chắc Mục Lương sẽ thích.

Nguyệt Thấm Lan nói một cách không xác định.

- Chắc chắn là vậy rồi, đây chính là tâm ý của ngài mà!

Tiểu Mật gật đầu lia lịa.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy nở nụ cười xinh đẹp, thúc giục:

- Vậy bây giờ ngươi dạy ta làm bánh kem ngay đi.

- Vâng.

Tiểu Mật gật đầu, hào hứng đi tới nhà bếp.

Hai người tới phòng bếp, Tiểu Mật lấy ra thực đơn và đặt ở trên bàn.

Tiểu Mật thanh thúy nói:

- Đại nhân, trước tiên ngươi hãy xem trình tự chế tác, ta đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan đáp, nâng thực đơn lên rồi đọc lướt qua.

- Nguyên liệu để làm bánh kem cần có trứng Gà Ba Màu, bột mì, đường và trái cây...

Cô chớp đôi mắt màu xanh nước biển, lẩm bẩm:

- Nhìn có vẻ rất đơn giản.

Không lâu sau, Tiểu Mật bê nguyên liệu nấu ăn và nồi cần sử dụng từ trên kệ đựng đồ xuống.

Cô bé lấy ra một cái chén lưu ly có kích cỡ to hơn một đầu người rồi mềm mại nói:

- Đại nhân, bước đầu tiên để làm bánh kem là làm cốt bánh, chúng ta phải dùng đến lòng đỏ trứng, đường và dầu ăn.

- Để ta thử xem.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Tiểu Mật chỉ về phía trứng Gà Ba Màu trong chén, nói:

- Bước đầu tiên là tách lòng trắng và lòng đỏ.

- Tách lòng trắng và lòng đỏ à, nghe không khó.

Nguyệt Thấm Lan tự tin nói.

Cô cầm một quả trứng Gà Ba Màu lên rồi ấn mạnh một cái, vỏ trứng lập tức vỡ nát, vụn vỏ rơi vào chén lưu ly, lòng đỏ cũng bị nát và chảy vào chén cùng với lòng trắng trứng.

- Tại sao lại như vậy?

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan trừng lớn.

Tiểu Mật nín cười, giải thích:

- Đại nhân Thấm Lan, phương pháp đánh trứng của ngươi không đúng rồi, quá mạnh.

- Ngươi làm mẫu một lần cho ta xem trước đi.

Nguyệt Thấm Lan nhíu mày nói.

- Vâng.

Tiểu Mật đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận