Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1071: Ngươi Đang Uy Hiếp Ta Sao?

Thành chủ thành Thánh Dương vẫn đứng im tại chỗ, dùng giọng lạnh lùng mở miệng:

- Vậy ngươi nói cho ta biết, làm sao để chứng minh những gì ngươi nói là sự thật?

Hai mắt Bạch Trạch lóe sáng, mặt hắn không đổi sắc mà bịa chuyện:

- Nếu là tình báo cơ mật, ta đương nhiên biết cách chứng minh thiệt giả.

- Ta không có hứng thú, các hạ đi tìm những người khác đi.

Thành chủ thành Thánh Dương vung lên ống tay áo. Đúng là lão rất muốn biết tình báo cơ mật của thành Huyền Vũ, nhưng lão không phải thằng ngốc.

Huống chi lão cũng không có linh khí cao cấp.

Bạch Trạch do dự một chút, sau đó hắn cắn răng nói:

- Linh khí trung cấp, một kiện trung cấp linh khí có thể giao dịch lấy tình báo cơ mật của thành Huyền Vũ.

Thành chủ thành Thánh Dương cười lạnh một tiếng, lão lại ném qua một ánh mắt như nhìn thằng ngốc mà nhìn Bạch Trạch. Đối phương dễ dàng thỏa hiệp như vậy, ý nghĩa phần tình báo kia có khả năng là giả.

- Các hạ, đừng lãng phí thời gian nữa, đi tìm những người khác đi.

Thành chủ thành Thánh Dương xoay người, cất bước đi.

Lý Nhị Cốt kéo tay con gái, cảnh giác nhìn chằm chằm Bạch Trạch, sau đó chậm rãi đi theo thành chủ thành Thánh Dương. Lý Tiểu Cốt cắn môi dưới, lặng lẽ nhớ kỹ bộ dạng Bạch Trạch, trong lòng cô đang cực kỳ phẫn nộ, quyết định sẽ tố giác hắn với Già Lạc. Cô bị Lý Nhị Cốt lôi đi, lại trở về con đường mà lúc trước cô tới.

Thùng thùng đông…

Lúc này, tiếng chuông du dương vang lên, tổng cộng gõ mười sáu lần.

- Bốn giờ rồi, cũng nên trở về để tham gia thành yến.

thànhchủ thànhThánh Dương lưng hai tay.

- Thành chủ đại nhân, tên đàn ông gọi là Bạch Trạch kia, thật sự có tình báo cơ mật của thành Huyền Vũ sao?

Lý Nhị Cốt tò mò hỏi.

Thành chủ thànhThánh Dương liếc mắt nhìn cô, khàn giọpng nói:

- Có lẽ có, có lẽ không có.

Khóe miệng Lý Nhị Cốt run lên, tại sao câu trả lời của ngài không khác gì không trả lời vậy.

- Nếu hắn dám giao dịch tình báo cơ mật của thành Huyền Vũ, cũng có nghĩa là hắn đang tự tìm đường chết cho mình.

Thành chủ thành Thánh Dương cười lạnh một tiếng.

Lý Nhị Cốt chậm rãi gật đầu, đột nhiên hắn đã hiểu được.

- Cha, các ngươi muốn tới Khu Trung Ương sao?

Lý Tiểu Cốt kinh ngạc hỏi.

- Chúng ta đang ở tạm thời ở tầng một Trung Ương.

Lý Nhị Cốt giải thích.

Lý Tiểu Cốt vui mừng nói:

- Vậy gần quá rồi, chờ ta nướng xong khoai lang sẽ mang qua cho các ngươi.

- Ngươi cũng ở trong khu Trung Ương?

Thành chủ thành Thánh Dương quay đầu lại hỏi.

Theo lão biết, người có thể ở bên trong Khu Trung Ương, thân phận cũng không bình thường.

- Đúng vậy, ta ở trên tầng sáu.

Lý Tiểu Cốt ngây thơ nói.

- Như vậy...

Lý Nhị Cốt há miệng thở dốc.

- Mang ta đi lên nhìn thử xem!

Thành chủ thànhThánh Dương đột nhiên nói.

- Không thể, nơi đó là địa phương được bảo vệ nghiêm ngặt của Khu Trung Ương. Người ngoài không được cho phép thì không được đi vào.

Lý Tiểu Cốt lập tức từ chối.

- Ta là người ngoài?

Thành chủ thành Thánh Dương nheo mắt, lão không có ý tốt nhìn Lý Tiểu Cốt.

- Ngạch...

Lý Tiểu Cốt gấp giọng giải thích:

- Thành chủ đại nhân, ta chỉ chính là người ngoài đối với thành Huyền Vũ.

- Ta đi với ngươi vào, ngươi đâu phải người ngoài…

Thành chủ thành Thánh Dương nghiêm mặt nói.

- Được rồi, nếu chọc giận đại nhân Mục Lương, vậy thành chủ đại nhân chớ có trách ta.

Lý Tiểu Cốt nhỏ giọng thì thầm.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Thành chủ thành Thánh Dương lộ ra một tia sát ý.

- Không, không phải.

Lý Nhị Cốt gấp giọng nói.

Lý Tiểu Cốt kiên trì nói:

- Thành chủ đại nhân, nơi này là thành Huyền Vũ, không phải ta có thể làm chủ.

- Ngươi…

Thành chủ thành Thánh Dương nhất thời á khẩu không trả lời được, đúng vậy, nơi này là thành Huyền Vũ.

Lý Tiểu Cốt nghiêm mặt nói:

- Thành chủ đại nhân, khu Trung Ương rất nguy hiểm. Nếu ta mang ngươi đi vào tầng sáu, có khả năng còn chưa rời khỏi thang vận chuyển, đã bị người ta bắt.

- Hừ, vậy ngươi cũng quá coi thường thực lực của ta.

Thành chủ thành Thánh Dương nghiêm mặt hừ lạnh một tiếng nói.

- Ta không coi thường ngươi.

Lý Tiểu Cốt bĩu môi, cất giọng lanh lảnh nói:

- Nhưng khu vực Trung Ương có hung thú cấp chín, chúng nó có thể một cái tát chụp chết ngươi.

Lý Nhị Cốt cảm thấy hết hồn, vội vàng lấy tay che miệng con gái.

Con bé ngốc này, dù con bé nói thật cũng không có thể nói thẳng ra như vậy được.

Hắn vô cùng rối rắm, vội vàng nhẹ giọng nói:

- Thành chủ đại nhân, Tiểu Cốt còn nhỏ, không hiểu chuyện, hy vọng ngài đừng chấp nhặt với con bé.

- Ưm ưm…

Lý Tiểu Cốt trừng lớn đôi mắt đẹp, vẻ mặt cô vẫn không phục.

- Ngươi để cho con bé nói đi.

Thành chủ thành Thánh Dương nghiến răng nghiến lợi nói.

Lý Nhị Cốt há miệng thở dốc, nhưng dưới ánh mắt bất mãn của thành chủ thành Thánh Dương, hắn đành buông cái miệng nhỏ nhắn của con gái mình ra.

- Vù vù hô…

Lý Tiểu Cốt há to mồm thở dốc, cô trừng mắt liếc nhìn Lý Nhị Cốt một cái.

- Ngươi nói khu Trung Ương có hung thú cấp chín?

Sắc mặt hành chủ thànhThánh Dương ngưng trọng hỏi.

- Đúng vậy, có ít nhất ba con.

Lý Tiểu Cốt giơ lên ba ngón tay nói.

Thành chủ thành Thánh Dương tinh thần chấn động. Lúc này, lão đã hoàn toàn không còn muốn lấy được tình báo của thành Huyền Vũ. Hung thú cấp chín, đúng là có thể một cái tát chụp chết lão.

- Hơn nữa Tiểu Huyền Vũ đã tiến hoá tới cấp mười rồi.

Lý Tiểu Cốt ngây thơ nói.

- Tiểu Huyền Vũ là?

Ánh mắt Lý Nhị Cốt mang theo dấu hỏi nhìn phía con gái.

- Hiện tại chúng ta đang ở trên người Tiểu Huyền Vũ nha.

Lý Tiểu Cốt hạ giọng nói.

Thành chủ thành Thánh Dương khẽ run tay, như vậy con man thú hoang cổ của thành Huyền Vũ đã tiến hoá tới cấp mười?

- Thành chủ đại nhân, còn muốn đi nữa không?

Trong con ngươi của Lý Tiểu Cốt hiện lên một tia ranh mãnh.

Trong lòng cô đang tính toán, muốn cho cha mình ở lại thành Huyền Vũ, đừng trở về thành Thánh Dương.

- Hừ!

Thành chủ thành Thánh Dương trừng mắt liếc nhìn Lý Tiểu Cốt một cái, sau đó lão đen mặt xoay người tiếp tục đi về phía trước. Lý Nhị Cốt cảm thấy nhức đầu, đưa tay gõ nhẹ một cái lên đầu con gái mình.

Hắn tức giận quở trách:

- Ngươi dám nói với thành chủ đại nhân như vậy, cẩn thận bị lão một cái tát chụp chết.

- Ta không sợ, nơi này là thành Huyền Vũ. Nếu lão dám đánh ta, cũng có nghĩa là trái với pháp luật của thành Huyền Vũ, thành chủ đại nhân sẽ một cái tát chụp chết lão.

Lý Tiểu Cốt ôm đầu, đôi mắt cô đầy u oán ném qua một ánh mắt xem thường.

- Con bé này.

Khóe mắt Lý Nhị Cốt giật giật.

- Cha à, ta sẽ không quay về thành Thánh Dương.

Lý Tiểu Cốt nhân cơ hội này, biểu lộ thái độ.

Lý Nhị Cốt theo bản năng phản đối:

- Không được, chẳng lẽ ngươi muốn ở thành Huyền Vũ cả đời?

- Vì sao không thể?

Lý Tiểu Cốt hỏi ngược lại:

- Ở nơi này có hoàn cảnh tốt, còn an toàn hơn thành Thánh Dương, có nước miễn phí để dùng, rau xanh và hoa quả đều rẻ, rất thích hợp để sống nha.

Trong lúc nhất thời Lý Nhị Cốt không thể phản bác được.

Hắn nhớ lại khung cảnh trong Siêu Thị, cũng hiểu được con gái mình nói đúng, thành Huyền Vũ thực sự thích hợp để sinh sống.

Đôi mắt của Lý Tiểu Cốt vừa chuyển, cô lại lên tiếng gián đoạn suy nghĩ của hắn nói:

- Cha, ta muốn ngươi cũng rời khỏi thành Thánh Dương, ở thành Huyền Vũ cũng có thể tìm được công việc tốt, thậm chí còn thoải mái hơn ở thành Thánh Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận