Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3502: Nói một chút mà thôi, ngươi thật có ? (1 càng ). (length: 7865)

"Cứ nhìn tùy ý thôi."
Mục Lương lạnh nhạt nói.
Chủ tiệm bán thuốc gật đầu nói: "Ta quen ông chủ chợ đen, nếu các hạ muốn tìm thứ gì, có thể nhờ ta hỏi giúp một chút."
Mục Lương khẽ giật lông mày, ngước mắt nói: "Ta định bán một ít đan dược, hắn có lẽ sẽ hứng thú."
"Đan dược gì?"
Chủ tiệm bán thuốc tò mò hỏi.
"Lục phẩm Bản Nguyên Đan."
Mục Lương lạnh nhạt nói.
"Đan dược lục phẩm."
Mắt chủ tiệm bán thuốc sáng lên. Hắn vội hỏi: "Bản Nguyên Đan là đan dược gì?"
Mục Lương giới thiệu: "Tên đầy đủ là Sinh Mệnh Bản Nguyên Đan, đan dược bên trong ẩn chứa Sinh Mệnh Tiên Nguyên, có sức mạnh của Sinh Mệnh Pháp Tắc..."
Mắt chủ tiệm bán thuốc lần nữa sáng lên, hỏi: "Có tác dụng với người mất thần hồn không?"
Mục Lương khẽ vuốt cằm nói: "Đương nhiên là có."
"Lục Phẩm Bản Nguyên Đan này ta muốn."
Chủ tiệm bán thuốc hưng phấn nói.
Vợ hắn đã mất thần hồn mấy nghìn năm, thân thể hoàn toàn nhờ các loại thiên tài địa bảo cùng đan dược duy trì sự sống.
Hồi Hồn Đan cũng là để dành cho vợ, nhất định phải thử xem liệu có thể triệu hồi thần hồn hay không, chỉ cần có một tia hy vọng, hắn đều phải thử.
"50 viên ngươi đều muốn?"
Mục Lương hơi nhíu mày.
"Đúng, ta đều...."
Chủ tiệm bán thuốc trợn mắt, ngược lại hít một ngụm khí lạnh nói: "Cái gì? 50 viên?"
"Ừm, đều muốn?"
Mục Lương hỏi lại lần nữa.
"Một viên bao nhiêu linh thạch?"
Cổ họng chủ tiệm bán thuốc giật giật, bộ dạng như thể nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề. Cái gì mà Luyện Đan Sư chứ, luyện ra 50 viên Bản Nguyên Đan, hay là đang bán sỉ sao?
Mục Lương thản nhiên nói: "Một viên 500 nghìn Thượng Phẩm Linh Thạch."
Chủ tiệm bán thuốc trầm ngâm một lát, giơ tay lên nói: "Ta muốn mười viên."
Mục Lương gật đầu nói: "Được thôi, nhưng ngươi phải đổi linh thạch thành tinh hạch có giá trị tương đương cho ta."
"Được."
Chủ tiệm bán thuốc đáp ứng rồi vội vã đi chuẩn bị tinh hạch.
Liễu Dao nhìn Mục Lương, nói: "Ta với ngươi đi chợ đêm đi, luyện chế Hồi Hồn Đan không phải là chuyện một sớm một chiều là có thể xong."
"Tùy ngươi."
Mục Lương nói.
Rất nhanh chủ tiệm bán thuốc quay lại, đưa một chiếc nhẫn trữ vật cho Mục Lương.
"Tinh hạch đều ở trong đó."
Hắn mắt lộ vẻ mong chờ nhìn Mục Lương.
Mục Lương mở nhẫn trữ vật nhìn thoáng qua, rồi lấy ra mười viên Bản Nguyên Đan đưa cho chủ cửa hàng thuốc.
"Cảm ơn."
Chủ tiệm bán thuốc vô cùng kích động, đã nóng lòng muốn đi cho vợ dùng Bản Nguyên Đan.
"Ta đi chợ đêm một chuyến, chuyện luyện chế Hồi Hồn Đan ta cần thời gian chuẩn bị một chút."
Liễu Dao nhìn về phía nam nhân nói.
"Được."
Chủ tiệm bán thuốc đáp ứng.
Có Bản Nguyên Đan, có thể giúp cơ thể vợ hắn duy trì sự sống. Mục Lương phất phất tay, bước ra khỏi tiệm bán thuốc.
Hi Nguyệt cùng Linh Nhi mấy người đuổi theo, hướng phía chợ đêm mà trước đó đã biết đi tới, khi đi ngang qua một con hẻm nhỏ, mấy người đã đổi sang áo bào đen rộng thùng thình, trên mặt cũng đều mang mặt nạ.
Lối vào chợ đêm nằm trong một quán rượu.
Khi Mục Lương bốn người đẩy cửa bước vào, liền thấy bên trong ngồi đầy người, rất nhiều người cũng đều mặc áo bào đen che kín mặt.
Mục Lương thần sắc lạnh nhạt, bước về phía cửa sau của quán rượu, trực tiếp đẩy cửa đi vào. Qua cửa sau quán rượu, có thể thấy một hành lang sâu hun hút.
Mắt Mục Lương lóe lên, cảm nhận được sự tồn tại của Không Gian Pháp Tắc.
Hắn bước về phía trước mấy bước, thân thể xuyên qua một lớp bình chướng không gian vô hình, khung cảnh trước mắt lập tức thay đổi. Khung cảnh trở nên thoáng đãng hơn, vẫn là ở trong phòng, chỉ là phía rìa là không gian méo mó.
Linh Nhi đưa mắt nhìn, thấy mấy trăm gian hàng, chủ các gian hàng đều kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt.
"Làm sao tìm được người mua?"
Hi Nguyệt thấp giọng hỏi.
"Tự mình bày sạp."
Mục Lương thản nhiên nói.
"Đúng vậy."
Liễu Dao gật đầu.
Bốn người đi về phía sạp hàng không người ở chợ đêm, lấy bình ngọc ra đặt lên bàn, ngồi xuống an tĩnh chờ đợi. Ở chợ đêm ai cũng có thể bày sạp buôn bán, còn vị trí sạp không cố định, ai đến trước thì được.
Mục Lương dặn dò: "Các ngươi xem quầy hàng, có người hỏi giá thì báo 500 nghìn Thượng Phẩm Linh Thạch, một viên cũng không thể bớt."
"Vâng."
Linh Nhi ba người đồng thanh đáp lời.
Mục Lương rời khỏi quầy hàng đi về phía các gian hàng khác, muốn xem có thể tìm được thứ gì tốt không.
Hắn xem từng gian hàng, chủ quầy đều im lặng không nói, cũng không giới thiệu đồ vật trong gian hàng mình.
Bước chân Mục Lương dừng lại, ở một gian hàng hắn nhìn thấy mấy tấm ngọc giản.
"Là ngọc giản gì?"
Hắn nhìn chủ quầy hỏi.
"Chiến Kỹ Tiên Pháp."
Chủ quầy lãnh đạm đáp lại, giọng nói già nua khàn khàn.
"Chiến Kỹ Tiên Pháp cấp bậc gì?"
Mục Lương lại hỏi.
Chiến Kỹ Tiên Pháp chia thành bốn loại cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, Thiên Giai Chiến Kỹ Tiên Pháp cao nhất, Hoàng Giai Chiến Kỹ Tiên Pháp thấp nhất. Chủ quầy giọng trầm nói: "Huyền Giai Chiến Kỹ Tiên Pháp."
Mắt Mục Lương lộ vẻ thất vọng, xoay người bước đi. Hắn nghĩ tới Nhã Nhân, vì vậy dùng thần hồn liên hệ với nàng.
Bên trong Vĩnh Hằng. . .
Nhã Nhân đang dựa vào chiếc sô pha êm ái, nghe người hầu báo cáo về những món đồ đấu giá nhận được ngày hôm nay, để chuẩn bị cho phiên đấu giá sắp tới. Mắt nàng lóe lên, trong đầu vang lên giọng nói của Mục Lương.
"Mọi người lui xuống trước đi."
Nhã Nhân nhếch miệng, ngước mắt liếc nhìn người hầu.
"Vâng."
Người hầu cung kính đáp lời, hành lễ rồi xoay người rời đi.
Nhã Nhân hít sâu một hơi, mới đáp lại giọng nói trong đầu: "Sao thế?"
"Ta muốn Chiến Kỹ Tiên Pháp, có không?"
Mục Lương hỏi.
"Chiến Kỹ Tiên Pháp Địa Giai, có muốn không?"
Nhã Nhân liếc mắt khinh thường. Mục Lương thở dài hỏi: "Không có Thiên Giai sao?"
Nhã Nhân tức giận nói: "Ngươi thật coi Chiến Kỹ Tiên Pháp Thiên Giai là cỏ dại ven đường chắc, đây chính là Thiên Giai đó."
Mắt Mục Lương lóe lên, giọng điệu chắc chắn nói: "Với năng lực của ngươi, hẳn là có thể tìm được."
Nhã Nhân dựa người ra sau, gác hai chân lên bàn nói: "Chiến Kỹ Tiên Pháp Thiên Giai thật có, chỉ là ta nghĩ có khi ngươi giao dịch không nổi thôi."
"Ngươi muốn gì?"
Mục Lương thẳng thắn hỏi.
Nhã Nhân ngước mắt lên nói: "Đương nhiên là bảo vật có giá trị ngang với Chiến Kỹ Tiên Pháp Thiên Giai."
"Ví dụ như?"
Mục Lương hỏi.
Mắt Nhã Nhân sáng rực nói: "Ví dụ như Bản Nguyên Quả tốt hơn, ta muốn mười quả."
Mục Lương bĩu môi, muốn Bản Nguyên Quả tốt hơn thì phải đợi Linh Nhi lại mạnh hơn một lần nữa, tức là khi Tiên Nguyên Thế Giới Thụ tiến hóa lên cấp mười tám.
"Giữ lại cho ta, sau này ta sẽ đến tìm ngươi."
Hắn dùng thần hồn đáp lời.
"Ngươi thật sự có sao?"
Mắt Nhã Nhân lộ vẻ hào hứng.
"Cần thời gian."
Mục Lương nói qua loa.
"Tốt, ta giữ cho ngươi."
Nhã Nhân hưng phấn.
Chiến Kỹ Tiên Pháp Thiên Giai mà thôi, bên trong Vĩnh Hằng có không ít, phần lớn là do Vĩnh Hằng Chi Chủ để lại, hắn chẳng coi trọng mấy cái Chiến Kỹ Tiên Pháp Thiên Giai đó.
"Vĩnh Hằng Chi Chủ à, ngài sẽ không trách ta lấy Chiến Kỹ Tiên Pháp Thiên Giai ra ngoài giao dịch chứ?"
Nhã Nhân nhỏ giọng thì thầm.
Tâm tình nàng vui vẻ, gọi người hầu đến tiếp tục nghe báo cáo về các món đồ đấu giá nhận được.
Người hầu có thể cảm nhận được tâm trạng Vĩnh Hằng đường chủ thay đổi, rất kinh ngạc chuyện gì vừa xảy ra. Ps: « 1 canh »: Đang mã phần 2....
Bạn cần đăng nhập để bình luận