Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1731: Bối Vi Nhân, Người Của Vương Thất Tây Hoa Đến Rồi



Bên ngoài vương thành Tây Hoa.

Phi thuyền vận chuyển cực lớn đang đậu ở trên đất trống, các Thành Phòng Quân đi theo canh giữ ở bốn phía, phòng ngừa có người tới gần.

Trên phi thuyền vận chuyển, Bối Vi Nhân và Ny Cát Sa ở trong khoang thuyền, đang chơi đánh địa chủ với Thái Khả Khả.

Ba~

Thái Khả Khả ném lá bài trong tay xuống bàn, ngây thơ nói:

- Một đôi ba.

- Một đôi bốn.

Ny Cát Sa liếc nhìn Bối Vi Nhân, rút bài ném xuống mặt bàn.

- Một đôi chín.

Bối Vi Nhân nghiêm mặt, đồng dạng rút ra hai lá bài.

Ny Cát Sa quay đầu hỏi:

- Bối Vi Nhân, tại sao Tề Nhĩ Nạp còn chưa phái người tới nữa?

- Đừng nóng vội, chờ một chút đi.

Bối Vi Nhân nói với vẻ mặt tùy ý.

Cô có đủ tự tin, cho nên mới ngồi đây chơi đánh địa chủ.

- Được rồi.

Ny Cát Sa nhún vai, tiếp tục đánh địa chủ.

Ba người cứ như vậy đánh hết ván này tới ván khác, nhưng vẫn không thấy người của vương thất Tây Hoa đến.

- Bối Vi Nhân, đã qua hai giờ rồi.

Bối Vi Nhân buông lá bài trong tay xuống, đột nhiên không có hứng thú, cau mày rồi trầm tư một hồi, sau đó ngước mắt nói:

- Bảo nhóm Thành Phòng Quân trở về đi, sau đó gõ trống trận, chúng ta chuẩn bị cất cánh.

Thái Khả Khả chớp chớp đôi mắt màu xanh biếc:

- Đi giả hay đi thật?

Bối Vi Nhân ngạo nghễ nói:

- Đương nhiên là đi giả rồi, ta không tin bọn hắn không hoảng hốt nếu thấy chúng ta thật sự muốn rời đi.

- Ta hiểu được.

Ny Cát Sa gật đầu, xoay người rời đi buồng nhỏ trên tàu.

Không lâu sau đó, Trống trận Huyền Vũ trên phi thuyền vận chuyển bị gõ vang, đồng thời giọng nói lạnh lùng của Ny Cát Sa truyền khắp phi thuyền vận chuyển qua loa lớn.

- Mọi người chú ý, nửa giờ nữa phi thuyền vận chuyển sẽ sẽ cất cánh và trở về thành Huyền Vũ, những người chưa lên thuyền mau chóng quay trở lại. Xin thông báo lại, nửa giờ nữa...

Thành Phòng Quân canh gác nghe vậy thì bắt đầu xếp thành hàng chuẩn bị trở về trên phi thuyền, đồng thời tua-bin phi thuyền bắt đầu xoay tròn, giọng nói của Ny Cát Sa cũng truyền về vương thành Tây Hoa.

Trong vương thành Tây Hoa, sau khi nhận được tin tức, Lăng Hương, người vẫn luôn lưu ý tình huống của phi thuyền vận chuyển, vội vàng chạy đến đại sảnh hội nghị.

Cha, không xong rồi, thành Huyền Vũ nhân sắp rời đi!

Cô hô to.

Trong đại sảnh hội nghị, Tề Nhĩ Nạp đang bàn luận với Đức Đức Đa Nhĩ Đàm lại bị giọng nói của Lăng Hương cắt đứt.

Tề Nhĩ Nạp cau mày nhìn về phía Lăng Hương, vội vàng hỏi:

- Ngươi nói cái gì?

- Phi thuyền khởi động rồi, nhóm thủ vệ đều đi lên phi thuyền, nói là nửa giờ sau sẽ cất cánh rời đi.

Lăng Hương lo lắng nói:

- Cha, chúng ta không thể để bọn họ trở về, nếu không chúng ta thật sự sẽ không có cơ hội làm giao dịch.

- Không thể nào, chẳng lẽ bọn họ không nên tới đây thương lượng lần nữa sao?

Đức Đức Đa Nhĩ Đàm cất cao giọng nói.

Tề Nhĩ Nạp cũng nhíu chặt mày, hỏi:

- Ngươi xác định phi thuyền vận chuyển đã khởi động rồi?

Lúc này tâm trạng của hắn rất phức tạp, vốn dĩ hắn muốn chờ Bối Vi Nhân đến rồi lấy giá mười viên tinh thạch ma thú cấp 8 để bán mảnh đất kia cho cô ấy.

- Đúng vậy.

Lăng Hương gật đầu lia lịa.

Tề Nhĩ Nạp trầm tư một lúc, gõ mạnh ngón tay xuống bàn, không biết đang suy nghĩ gì trong đầu.

- Cha, chúng ta không thể đợi thêm nữa.

Lăng Hương nóng nảy thúc giục.

Đức Đức Đa Nhĩ Đàm dò hỏi:

- Cha, ngươi có muốn ta đi nói chuyện với người của thành Huyền Vũ không?

Tề Nhĩ Nạp hít một hơi thật sâu, ngước mắt nói:

- Để ta đi.

Đôi mắt của Lăng Hương sáng lên, vội vàng nói:

- Cha, ta đi cùng với ngươi.

- Được.

Tề Nhĩ Nạp đứng dậy đi ra ngoài.

Đức Đức Đa Nhĩ Đàm suy nghĩ một chút rồi đứng dậy đi theo.

Ba người cưỡi xe thú, phi nước đại ra khỏi thành.

Khi bọn họ ra khỏi thành thì Thành Phòng Quân vừa xếp hàng tiến vào khoang thuyền, xung quanh đã có rất nhiều quần chúng vây xem.

Ngoài khoang thuyền, Bối Vi Nhân nhìn thấy xe thú của vương thất Tây Hoa, khóe môi của cô không nhịn được cong lên nhưng lại giả vờ không phát hiện.

- Bối Vi Nhân, người của vương thất Tây Hoa đến rồi.

Ny Cát Sa liếc nhìn xe thú cách đó không xa, Tề Nhĩ Nạp và hai anh em Lăng Hương đã bước xuống xe.

- Cứ làm như không nhìn thấy, tiếp tục chuẩn bị cất cánh.

Bối Vi Nhân bình tĩnh nói.

- Được rồi.

Khóe môi của Ny Cát Sa giơ lên, cất bước đi tới buồng nhỏ trên tàu, hô to:

- Tiến hành kiểm tra lần cuối cùng trước khi cất cánh, mọi người xốc tinh thần lên nào!

- Vâng!

Các phi hành đoàn đồng thanh hét lên, bắt đầu hành động theo nhiệm vụ của mỗi người.

Cộp cộp cộp~~

Bối Vi Nhân thoả mãn gật đầu, chắp tay sau lưng muốn tiến vào buồng nhỏ trên tàu, bày ra dáng vẻ ta không phát hiện có người đến gần.

Đức Đức Đa Nhĩ Đàm vội vã hô to:

- Bối Vi Nhân các hạ, ngươi thực sự chuẩn bị rời đi sao?

Bối Vi Nhân chợt dừng chân, giả vờ kinh ngạc quay đầu lại, mỉm cười nói:

- Bệ hạ và hai vị điện hạ tới đưa tiễn chúng ta sao?

Không đợi Tề Nhĩ Nạp mở miệng thì nàng lại bổ sung một câu:

- Thật ra bệ hạ không cần khách khí như vậy, phi thuyền sắp cất cánh rồi, các ngươi mau trở về thôi.

Bối Vi Nhân nói hết rồi xoay người giả vờ muốn đi, trong lòng lại đếm thầm.

Một, hai,...

- Chờ một chút.

Tề Nhĩ Nạp không khỏi mở miệng gọi lại Bối Vi Nhân.

Cô lại dừng bước lần nữa, khẽ nhíu mày nhìn lại:

- Bệ hạ còn có việc gì à?

Tề Nhĩ Nạp chân thành nói:

- Ta nghĩ chúng ta có thể thương lượng thêm một lần nữa.

Bối Vi Nhân lộ ra biểu cảm khó xử:

- Còn mười phút nữa là phi thuyền vận chuyển cất cánh rồi, bệ hạ muốn thương lượng chuyện gì?

Tề Nhĩ Nạp nói với giọng thành khẩn:

- Nếu các hạ muốn mảnh đất kia thì ta có thể bán mười viên tinh thạch ma thú cấp 8 cho thành Huyền Vũ.

Trên mặt Bối Vi Nhân lộ vẻ kinh ngạc, chậm rãi lắc đầu:

- Xin lỗi, ta đã liên lạc với thành chủ đại nhân, hắn cho rằng mảnh đất kia không đáng giá mười viên tinh thạch ma thú cấp 8, chỉ cho phép ta dùng tối đa sáu viên tinh thạch ma thú cấp 8 mà thôi.

- Sáu viên tinh thạch ma thú cấp 8...!

Da mặt của Tề Nhĩ Nạp run một cái, cái giá này thấp hơn nhiều so với dự kiến.

Hắn cau mày nói:

- Ngươi biết đấy, chỉ bán sáu viên tinh thạch ma thú cấp 8 là quá thấp rồi.

Bối Vi Nhân nhún vai, trên mặt lộ vẻ đáng tiếc, nói:

- Đúng vậy, ta cũng nghĩ thế nhưng lại không thể làm trái mệnh lệnh của thành chủ đại nhân, cho nên rất xin lỗi.

Tề Nhĩ Nạp cắn răng, trong lòng giằng co.

Bối Vi Nhân chợt nhớ tới cái gì đó, nói:

- Đúng rồi, ngài ấy còn nói, có thể giao dịch đơn đặt hàng xe lửa của bệ hạ, nhưng sau này sẽ không còn đơn hợp tác và giao dịch nào nữa.

Tề Nhĩ Nạp nghiêm túc nói:

- Đây không phải là điều mà ta hy vọng, ta hy vọng sau này vẫn có thể đạt thành quan hệ giao dịch lâu dài với thành Huyền Vũ.

- Đây không phải là điều mà ta có thể quyết định.

Bối Vi Nhân chậm rãi lắc đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận