Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3524: Diệt liền diệt. (1 càng ). (length: 8354)

Hồ Tiên khóe môi nhếch lên, nghiêng đầu nhìn về phía Mục Lương, đôi mắt đẹp lúng liếng liếc xéo, trên mặt mang theo nụ cười đắc thắng. Mục Lương cười một tiếng, giọng nói ôn hòa: "Xem trước một chút chiến kỹ tiên pháp đi."
"Biết rồi."
Nhã Nhân thở dài một tiếng.
Nàng lấy ra một khối ngọc giản ném cho Mục Lương, khiến cho cả cáo nữ cũng không thể dò xét ra tin tức bên trong ngọc giản. Mục Lương nhận lấy ngọc giản, thần hồn lực thăm dò vào bên trong, xem hết thông tin về kỹ thuật đánh nhau tiên pháp Địa giai.
"Thế nào rồi?"
Hồ Tiên quyến rũ hỏi.
Mục Lương buông ngọc giản nói: "Là chiến kỹ tiên pháp không sai, Thấm Lam các nàng đều có thể học."
Nhã Nhân giọng buồn bã nói: "Hai quả Bản Nguyên Quả, nữ nhân của ngươi đều có thể học chiến kỹ tiên pháp Địa giai, giao dịch này ngươi không hề thiệt thòi."
"Vậy thì không liên quan gì đến ngươi."
Mục Lương thản nhiên nói.
Nhã Nhân bĩu môi, thì thầm trong lòng, sao nam nhân này cùng Vĩnh Hằng Chi Chủ tính xấu y như nhau.
"Ngược lại là thật giống."
Nàng nói thầm lên tiếng.
"Cái gì giống?"
Mục Lương ngước mắt hỏi.
"Không có gì."
Nhã Nhân qua loa cho xong.
Mục Lương cũng không để ý, ngồi xuống hỏi "Ngươi hiểu biết gì về Phụng Tiên Tông?"
Nhã Nhân kinh ngạc nhìn hắn, hỏi "Sao, ngươi diệt Phủ Tây Tiên Tông còn chưa đủ, còn muốn động thủ với Phụng Tiên Tông?"
Mục Lương thản nhiên nói: "Cũng không có, bất quá nếu như bọn họ chọc đến ta thì nói khác."
Hắn hiểu rõ một đạo lý, đó chính là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, nếu thực sự phải khai chiến với Phụng Tiên Tông, biết trước tình hình chiến lực của đối phương cũng dễ đối phó. Nhã Nhân nghiêm mặt nói: "Phụng Tiên Tông không đơn giản, tông chủ là Luyện Khí Sư trung cấp, thực lực Tiên Vương cảnh viên mãn, ngươi có chắc thắng được hắn không?"
Mục Lương mặt không đổi sắc nói: "Giết hắn dễ như chẻ tre."
Nhã Nhân liếc mắt, bĩu môi nói: "Đừng có khoác lác, ngươi cũng không phải cường giả Tiên Tôn."
Mục Lương cười cười không giải thích, hắn mặc dù thực lực Tiên Vương cảnh, nhưng nhờ có bốn loại Tiên Lực bàng thân, có thể đấu một trận với cường giả Tiên Tôn sơ nhập. Nhã Nhân thần tình lần thứ hai nghiêm túc, nói: "Ngoài ra, Phụng Tiên Tông còn có tám vị trưởng lão Chân Tiên cảnh, hai vị trưởng lão Tiên Vương cảnh."
Mục Lương chậm rãi gật đầu, nói: "Thực lực tổng hợp của Phụng Tiên Tông rất mạnh."
Nhã Nhân ngước mắt tiếp tục nói: "Phụng Tiên Tông còn có lão tổ bế quan, là thực lực Tiên Tôn cảnh, ngươi không thắng được đâu."
Mục Lương thần tình hơi chăm chú, lạnh nhạt nói: "Không thử sao biết được, bất quá vẫn chưa đến mức đó, trước cứ tìm hiểu tình hình thôi."
Nhã Nhân hơi nghiêng người về phía trước, hiếu kỳ hỏi "Ngươi làm gì, không phải mới phi thăng Tiên Giới sao, sao lại đắc tội với Phụng Tiên Tông?"
Mục Lương tựa lưng về phía sau, kể lại ngắn gọn chuyện đã xảy ra. Nhã Nhân nghe xong đầu tiên là sững sờ một chút, lập tức tấm tắc.
Nàng vỗ tay cảm thán: "Quả nhiên, bất kể ai gặp phải ngươi cũng bị bóc da, năm nghìn hạch tinh dị thú Bỉ Ngạn cảnh, ngươi cũng thật gan khi dám mở miệng đòi."
"Bọn họ làm sai, đây là phải thôi."
Mục Lương không để ý nói.
"Chỉ vì chuyện này mà ngươi đã nghĩ diệt Phụng Tiên Tông?"
Nhã Nhân khó tin hỏi. Mục Lương thản nhiên nói: "Bọn họ có ý kiến gì thì diệt luôn."
Nhã Nhân cố nhịn không trợn mắt, tính cách của nam nhân trước mắt càng giống Vĩnh Hằng Chi Chủ.
Nàng thở ra một hơi nói: "Yên tâm, chắc sẽ không đánh nhau đâu, tông chủ Phụng Tiên Tông cũng là người biết phải trái, vốn dĩ cũng chỉ là ba vị trưởng lão kia làm sai."
Mục Lương nghe vậy lộ vẻ tiếc nuối, thản nhiên nói: "Vậy thôi."
"Nhìn ngươi xem, không đánh nhau còn cảm thấy tiếc."
Nhã Nhân không nói lên lời. Mục Lương mỉm cười nói: "Diệt Phụng Tiên Tông, chắc có thể kiếm không ít tinh hạch."
Nhã Nhân càng thêm hết nói nổi, nói: "Đây không phải giao dịch buôn bán."
Mục Lương không để ý nói: "Cũng không khác nhiều."
Nhã Nhân lần này không nhịn được, trực tiếp liếc mắt nói: "Tùy ngươi, bất quá ngươi không phải đối thủ của tông chủ Phụng Tiên Tông, đánh nhau ngươi chỉ chịu thiệt, ta chắc không giúp ngươi đâu"
"Thì ra cường giả Chân Tiên cảnh cũng thích trợn mắt à."
Minol nhỏ giọng thầm thì.
"Tiểu muội muội, khi ta hồi phục thì cũng rất là hoạt bát đấy."
Nhã Nhân tươi cười nói. Minol dựng đứng tai lên, nghiêm mặt nói: "Tỷ tỷ nói đúng."
Nhã Nhân cười duyên như hoa nói: "Tuổi của ngươi, nên gọi ta là cụ nãi nãi mới đúng."
". . . ."
Minol lặng lẽ lùi lại một bước.
"Đừng trêu nó."
Mục Lương liếc nàng một cái, lại hỏi: "Đấu giá hội lần sau khi nào?"
"Lại có thứ tốt muốn ta giúp ngươi bán đấu giá?"
Nhã Nhân hiếu kỳ hỏi.
Mục Lương gật đầu nói: "Ừm, có mấy chai bản nguyên đan muốn ngươi hỗ trợ đấu giá."
Hắn phải nhanh chóng tích đủ điểm tiến hóa, để Tiên Huyền Vũ sớm tiến hóa tới cấp mười tám, giúp Huyền Vũ Đế Quốc an toàn hơn, sau đó mới để Tiên Hoàng Quả cùng Vận Mệnh Tiên Thảo tiến hóa. Nhã Nhân đôi mắt đẹp sáng lên, hứng thú nói: "Giá khởi điểm định bao nhiêu?"
Mục Lương hỏi ngược lại: "Ngươi thấy thế nào?"
Nhã Nhân suy tư một lát nói: "Giá khởi điểm 300.000 Thượng Phẩm Linh Thạch đi, giá này không thấp."
"Vậy ngươi nghĩ giá cuối cùng sẽ là bao nhiêu?"
Mục Lương lại hỏi.
Nhã Nhân ngước mắt nói: "Cũng sẽ không thấp hơn năm trăm ngàn Thượng Phẩm Linh Thạch."
"Giá hợp lý."
Mục Lương suy nghĩ một chút rồi nói.
Hắn bán bản nguyên đan cho tiệm bán thuốc là năm trăm ngàn Thượng Phẩm Linh Thạch một viên, ở đấu giá hội chắc có thể cao hơn. Nhã Nhân mắt đẹp liếc một cái, hỏi "Có bao nhiêu bản nguyên đan, ta thu hết."
Mục Lương liếc nàng một cái, lạnh nhạt nói: "Ngươi ra giá bao nhiêu?"
Nhã Nhân tay ngọc vung lên, hào phóng nói: "Năm trăm năm chục ngàn Thượng Phẩm Linh Thạch một viên, được không?"
"Thôi vậy, vẫn là đấu giá đi."
Mục Lương thu tầm mắt lại.
Nhã Nhân nghiến răng, lại nói: "Sáu trăm ngàn Thượng Phẩm Linh Thạch, giá cuối cùng của đấu giá cũng không thấp hơn giá này đâu."
Mục Lương nghe vậy mỉm cười hỏi: "Ngươi muốn bao nhiêu?"
Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, Nhã Nhân coi như là nửa người của hắn, bán cho nàng cũng được.
"Ngươi có bao nhiêu?"
Nhã Nhân cảnh giác hỏi.
"Trước mắt có thể luyện chế 100 viên cho ngươi."
Mục Lương thản nhiên nói.
"100 viên?"
Nhã Nhân trừng lớn mắt đẹp.
"Không đủ sao, vậy 300 viên?"
Mục Lương giơ ba ngón tay.
Nhã Nhân nhíu mày nhìn về phía Liễu Dao, nói: "300 viên bản nguyên đan Lục phẩm, nàng phải mất mấy năm mới luyện chế xong?"
Luyện đan không phải lần nào cũng thành công, thần hồn tiêu hao cần có thời gian hồi phục.
"Không cần, chính hắn có thể luyện chế, năm ngày là có thể luyện chế xong."
Liễu Dao giọng U U nói, trong lời còn mang theo một chút bất đắc dĩ và bội phục.
"Cái gì?"
Nhã Nhân lộ vẻ kinh ngạc.
"Có vấn đề gì?"
Mục Lương không sao cả hỏi.
Nhã Nhân nhíu mày hỏi "Ngươi khi nào thì thành Luyện Đan Sư Lục Cảnh?"
"Cũng không lâu, vậy ngươi có muốn mua không?"
Mục Lương nhíu mày hỏi.
"Muốn, 300 viên ta muốn hết."
Nhã Nhân vung tay lên, tiền bạc đầy nhà không cần nghĩ.
"Ừm, nửa tháng sau mang Linh Thạch đến lấy."
Mục Lương gật đầu nói.
"Không phải năm ngày là có thể luyện chế xong sao?"
Nhã Nhân liếc mắt hỏi.
"Không cần chuẩn bị dược liệu à?"
Mục Lương mặt không đổi sắc hỏi ngược lại: "Ta không có việc gì khác làm sao?"
". . Ờ."
Nhã Nhân bĩu môi một cái.
"Nhớ đổi thành tinh hạch tương đương cho ta."
Mục Lương bồi thêm một câu.
". . ."
Nhã Nhân rất muốn quay lưng bỏ đi.
Ps: «1 chương »: Đang gõ phần 2. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận