Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1516: Tiểu Hầu Gái Mới

Khuôn mặt của Lạp Nhã lộ vẻ mệt mỏi, nói:

- Đương nhiên, cho dù ngươi có tham gia hay không thì kế hoạch này đều sẽ không thành công.

- Ta đã biết.

Hồng chấp sự chậm rãi gật đầu, trong lòng hạ quyết tâm, ngước mắt nói:

- Ngày mai ta sẽ đi theo bọn họ đến tham gia lễ khai trương của Quán Rượu Huyền Vũ, nhưng ta sẽ không ra tay.

- Vậy được rồi.

Lạp Nhã phất tay.

Hồng chấp sự hỏi:

- Ngươi muốn cùng đi với ta không?

- Ngày mai lại nói, bây giờ ta hơi mệt, chỉ muốn ngủ.

Lạp Nhã ngáp một cái, lần xem bói này tiêu hao quá nhiều linh hồn lực, cô ta cần nghỉ ngơi thật tốt mới được.

- Được.

Hồng chấp sự gật đầu.

………….

Đông đông đông~~~

Tiếng chuông du dương vang lên ở trong thành Huyền Vũ, quanh quẩn ở trong Nội thành.

Mễ Á mở hao tròng mắt ra, ngẩn người nhìn lên trần nhà một lúc, bên trong gian phòng rất yên tĩnh.

Cô ngồi dậy, nhìn về phía vị trí bên cạnh, chăn xếp rát ngăn nắp, Mễ Nặc đã không còn ở trong phòng nữa.

- Lại dậy sớm như thế?

Tai mèo của Mễ Á run lên, khiến cho sợi tóc ở phía trên rơi xuống. Đêm qua không phải lượt cô trực đêm, vậy nên mới có thể ngủ một giấc đến tự tỉnh lại.

Cô gái tai mèo xuống giường, thay quần áo và giày xong, xoay người đến phòng tắm đánh răng rửa mặt. Đợi đến lúc cô đến phòng ăn, đã là hơn mười phút sau.

Trong phòng bếp, Mễ Nặc đeo tạp dề, đang cùng Tiểu Tử, Vân Hân chuẩn bị bữa sáng.

Mễ Nặc nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu nhìn lại, sau khi nhìn thấy cô gái tai mèo, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, ngây thơ hỏi:

- Chị gái, sao ngươi không ngủ thêm nhiều hơn?

- Tự nhiên tỉnh liền không ngủ nữa.

Mệ Á nhẹ giọng nói.

Âm thanh trong trẻo của Mễ Nặc:

- Là như thế sao, bữa sáng còn hơn nửa tiếng nữa mới có thể làm xong, ngươi có muốn uống trước một sữa thú không?

Mễ Á lắc đầu, dịu dàng nói:

- Không uống nữa, ta xem mọi người làm bữa sáng như thế nào?!

- Ừm ừm, cũng được.

Đôi mắt của Mễ Nặc mang theo ý cười, tiếp tục thái rau xanh.

Mễ Á chăm chú nhìn nét mặt trên khuôn mặt của em gái, có thể cảm nhận được con bé thật sự là thích xuống bếp, loại nụ cười phát ta từ trong lòng là không lừa được ngườu khác.

Đạp đạp đạp~~~

Tiếng bước chân vang vọng truyền đến, Nguyệt Thấm Lan ưu nhã bước vào đại sảnh, phía sau còn có một cô gái mười ba mười bốn tuổi.

Mễ Á quay đầu lại nhìn, gật đầu tỏ ý:

- Chào buổi sáng, chị Thấm Lan.

- Chào buổi sáng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã lên tiếng.

- Chào buổi sáng, chị Thấm Lan ~~~

Mễ Nặc từ phòng bếp thò đầu ra, trong tay còn cầm muôi inox.

Cô nhìn thấy cô gái bên cạnh Nguyệt Thấm Lan, tò mò hỏi:

- Cô bé này chính là Thanh Vụ đúng không?

Cô đã từng nghe Nguyệt Thấm Lan nhắc đến, hôm nay sẽ có cô hầu gái mới đến Cung điện.

Nguyệt Thấm Lan cười tự nhiên một tiếng:

- Ừm, bắt đầu từ hôm nay, cô ấy cũng là hầu gái của Cung điện.

- Chào mọi người, ta tên là Thanh Vụ.

Thanh Vụ khéo léo chào hỏi.

Từ đôi mắt xinh đẹp của cô bé cho thấy, lúc này vẫn rất khẩn trương.

- Xin chào, ta là Mễ Nặc.

Mễ Nặc tự mình giới thiệu.

Trong lòng Mễ Á thổn thức không thôi, bây giờ cô gái tai thỏ đã thay đổi rất nhiều, nếu là trước kia, em ấy sợ người lạ, đã sớm quay đầu chạy về phòng trốn đi rồi.

Vân Hân và Tiểu Tử cũng từ phòng bếp đi ra, tự giới thiệu với Thanh Vụ.

- Xin chào mọi người.

Thanh Vụ câu nệ liên tiếp hành lễ.

Tiểu Tử nghiêng đầu, ngây thơ nói:

- Không cần phải như thế này, sau này đều là người của mình, thả lỏng một chút.

- Ừm, nói rất đúng.

Nguyệt Thấm lan giơ tay lên xoa đầu Thanh Vụ.

- Vâng.

Thanh Vụ yếu ớt gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nhìn qua mấy tiểu hầu gái, ánh mắt rơi vào trên người Vân Hân, tỏ ý nói:

- Vân Hân, ngươi hãy dẫn cô bé đi thay quần áo trước, sau đó dạy cô bé này một vài quy củ.

- Dạ vâng.

Vân Hân nghe thấy vậy liền cởi tạp dề trên người xuống. Cô nhìn vào Thanh Vụ, đưa tay ý bảo:

- Đi theo ta.

- Được.

Thanh Vụ nhỏ tiếng gật đầu, đi theo cô hầu gái đi về hướng Thiên Điện.

Nguyệt Thấm Lan lại hỏi:

- Mục Lương đâu, vẫn chưa quay về sao?

Đêm qua, Mục Lương lại đến vương cung Hải Đinh đọc sách.

Tiểu Tử nghiêng đầu nói:

- Thành chủ đại nhân đã quay về, sau đó lại đến phòng làm việc, nói là có ý tưởng chế tạo máy quay phim.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay lên trán, cười khổ nói:

- Chắc là ngài ấy sẽ không quên hôm nay phải tham gia buổi lễ khai trương của Quán rượu Huyền Vũ chứ?

- Chắc là không đâu.

Tiểu Tử không chắc chân nói.

- Thôi bỏ đi, ta đến phòng làm việc tìm ngài ấy.

Nguyệt Thấm Lan vẫy vẫy tay, xoay người đi về phía phòng làm việc.

Lúc cô đến phòng làm việc, phát hiện cửa phòng khép hờ, còn có thể nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Mục Lương ở bên trong phòng.

- Không đúng, chẳng lẽ là ý tưởng sai rồi?

Trong phòng làm việc, trong tay Mục Lương đang cầm tinh thạch Ma thú có không gian trận ma pháp, đang nghiên cứu làm thế nào để thu được hiệu suất cao.

- Mục Lương, làm xong chưa?

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa bước vào phòng làm việc.

Anh quay đầu nhìn lại, buồn khổ ở trên khuôn mặt biến mất, cười hỏi:

- Vẫn chưa xong, làm sao thế?

Cô tức giận hỏi:

- Hôm nay phải đi tham gia buổi lễ khai trương của Quán rượu Huyền Vũ, ngươi quên rồi sao?

- Đương nhiên là không, chỉ là bây giờ vẫn còn sớm, không nóng vội.

Tiếng nói ôn hòa của Mục Lương.

- Đã không còn sớm nữa, bây giờ đã là bảy giờ rồi.

Nguyệt Thấm Lan liếc mắt qua. Động tác trên tay của Mục Lương dừng lại một lát, ngạc nhiên hỏi:

- Buổi lễ không phải là mười một giờ mới bắt đầu sao?

Nguyệt Thấm Lan bẻ ngón tay nói:

- Buổi lễ là mười một giờ bắt đầu, nhưng ngươi phải thay quần áo trước, một lát nữa còn phải ăn bữa sáng, trên đường đi cũng phải tính thời gian, đến nơi đó...

Từ Cung điện đi xe thú rời khỏi thành Huyền Vũ, lại đến Quán rượu Huyền Vũ ở thành Tát Luận, thời gian ngắn nhất cũng là cần hai tiếng đồng hồ.

- Nếu tính như vậy, thì thời gian thật sự rất gấp...

Mục Lương hơi nhếch miệng lên, bất đắc dĩ bỏ tinh thạch Ma thú trong tay xuống.

Nguyệt Thấm Lan đi lên phía trước, giơ tay kéo lấy anh, dịu dàng nói:

- Thành chủ đại nhân của ta, mau đi thay quần áo đi, sau đó ăn sáng xong thì chuẩn bị xuất phát.

- Cho chút động lực đi?

Đôi mắt của Mục Lương lộ ra ý cười, hơi cúi đầu xuống nhìn vào đôi mắt như bảo thạch của Nguyệt Thấm Lan.

Khuôn mặt của cô nhất thời đỏ ửng, cô do dự một lát vẫn kiễng mũi chân lên, lưu lại một vòng ướt át trên môi của anh.

- Ha ha ha~~~

Mục Lương hài lòng cười lên, tâm trạng vui vẻ đi khỏi phòng làm việc, đi đến phòng nghỉ được kết nối với phòng sách.

Nguyệt Thấm Lan vỗ tay, gọi Tiểu Mật đến, dặn dò:

- Đi hầu hạ Mục Lương thay quần áo, hôm nay phải long trọng một chút.

Hôm nay, Quán rượu Huyền Vũ khai trương, Quốc Vương và Vương Hậu của vương quốc Hải Đinh đều sẽ tham gia. Ngoài ra, Công chúa, Vương tử và đám quý tộc các phú thương đều sẽ đến.

Đây là một cơ hội đánh tiếng tốt cho danh tiếng của Quán rượu Huyền Vũ, Mục Lương nhất định phải long trọng ra mặt.

Sợ những vị khác có tâm tư kia, khiến cho những quý tộc kia hiểu rõ, Quán rượu Huyền Vũ không phải bọn họ có thể chấm mút, không nên có ý đồ xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận