Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1070: Muốn Làm Chút Giao Dịch Với Các Ngươi

Thành chủ thành Thánh Dương ngừng chân, lão ngẩng đầu nhìn về phía trước, tán cây thật lớn kia đã làm cho lão thất thần trong giây lát.

- Cây đại thụ thật lớn...

Lý Nhị Cốt nhẹ giọng thì thào.

- Đi thôi.

Thành chủ thành Thánh Dương hừ lạnh một tiếng.

Lý Nhị Cốt thức thời ngậm miệng lại, hắn đi theo thànhchủ thành Thánh Dương tiến về phía trước, mục tiêu là tháp chuông, kiến trúc cao nhất đằng xa.

Thành chủ thành Thánh Dương chắp tay sau lưng, hơi khom người xuống, hai tròng mắt lão quét qua chung quanh, trong trong lòng tràn đầy khiếp sợ. Tốc độ phát triển thành Huyền Vũ thật sự quá nhanh.

Còn Lý Nhị Cốt, từ lâu hắn đã kinh ngạc, không nói nên lời, hắn chỉ theo bản năng mà đi chầm chậm từng bước, trong khi đó, hai tròng mắt đang bị khung cảnh phồn hoa của Nội thành hấp dẫn.

Trên đường bọn họ đi qua, tất cả đều rất sạch sẽ, hầu như không có rác rưởi.

- Hoá ra là vậy… Thảo nào khi Tiểu Cốt đến đây, đã không muốn quay về.

Lý Nhị Cốt nhẹ giọng thở than.

Khóe mắt của thành chủ thành Thánh Dương giật giật, hắn cũng không thể phủ nhận, bởi vì hoàn cảnh của thành Huyền Vũ đúng là vô cùng tốt.

Rất nhanh, hai người đã đi vào khu trung tâm của Nội thành, cách đó không xa là tháp chuông, còn có đồng hồ báo thức lắc lư khổng lồ.

Lý Nhị Cốt nhìn quanh bốn phía, hắn còn thấy vài người dân trong thành cưỡi một loại vật phẩm kỳ quái nào đó, khiến cho tốc độ nhanh hơn trước. Lúc này thành chủ thành Thánh Dương giống như lão nhà quê lên thành phố, xem muốn hoa cả mắt.

- Thành chủ đại nhân, bên kia có rất nhiều người, chúng ta cũng qua nhìn?

Lý Nhị Cốt chỉ về hướng kiến trúc xa xa, đó là Siêu Thị của thành Huyền Vũ.

- Ừm, đi thôi.

Thành chủ thành Thánh Dương gật đầu.

Sau đó không lâu, hai người đi vào Siêu Thị thành Huyền Vũ, lực chú ý của họ ngay lập tức những bị vật phẩm trên quầy hàng hấp dẫn.

Hai người dạo qua một vòng, lại tìm hơn một giờ, cuối cùng cũng tay không rời đi, bởi vì bọn họ không có đồng Huyền Vũ. Đi ra khỏi Siêu Thị rồi, mà tinh thần Lý Nhị Cốt vẫn còn hoảng hốt, hắn há miệng than thở:

- Tất cả mọi thứ ở thành Huyền Vũ đều rẻ vậy sao?

-......

Da mặt thành chủ thành Thánh Dương hơi giật giật, lão cảm thấy hơi vớ vẩn vì ngay cả lão cũng sinh ra ý niệm không muốn rời khỏi nơi này.

- Cha?

Một âm thanh hơi ngờ ngợ truyền đến.

Tinh thần Lý Nhị Cốt chấn động, hắn quay đầu thật mạnh nhìn về nơi cách đó không xa, Lý Tiểu Cốt đang ôm một cái túi da thú đứng ở kia, hai người bốn mắt nhìn nhau.

- Cha, thật là ngươi.

Lý Tiểu Cốt kinh hỉ lên tiếng, cô bị kích động đã chạy tới.

- Lý Tiểu Cốt, tại sao ngươi không trở về thành Thánh Dương?

Lý Nhị Cốt vui ra mặt, nhưng hắn vừa nhìn thấy con gái đã bắt đầu quở trách.

- Cha, thôi mà.

Lý Tiểu Cốt cười hai tiếng nói.

Thành chủ thành Thánh Dương khẽ nheo mắt, lão nhìn kỹ cách ăn mặc của Lý Tiểu Cốt, thấy trên ngón tay của cô có rất nhiều đất cát.

- Ngươi đã đi đâu?

Hắn khàn giọng hỏi.

- Thành chủ đại nhân!

Lý Tiểu Cốt nghiêng đầu nhìn rõ gương mặt của thành chủ thành Thánh Dương, lập tức kinh hô một tiếng.

Cô vội vàng cung kính hành lễ:

- Thành chủ đại nhân!

- Trả lời vấn đề của ta.

Đôi mắt thành chủ thành Thánh Dương sâu lắng lại, lời nói lạnh như băng.

- Ta mới từ Khu Đồng Ruộng trở về, đang muốn đi Siêu Thị mua chút nước...

Tiểu Cốt cúi đầu, đôi mắt nhìn quanh.

- Khu Đồng Ruộng?

Thành chủ thành Thánh Dương nhíu mày.

- Vâng, hiện tại ta đang làm việc ở Khu Đồng Ruộng.

Lý Tiểu Cốt ngẩng đầu lên.

Hai tròng mắt thành chủ thành Thánh Dương loé sáng, lão tiếp tục hỏi:

- Vậy ngươi biết làm sao để có cây xanh không?

- Biết nha, tưới nhiều nước thì tốt rồi.

Lý Tiểu Cốt dùng sức gật đầu nói.

Khóe mắt thành chủ thành Thánh Dương giật giật, đơn giản như vậy?

Lý Nhị Cốt nhìn quanh bốn phía, nghiêng đầu hạ giọng nói:

- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?

Biểu tình trên mặt Lý Tiểu Cốt khờ dại nói:

- Chỉ đơn giản như vậy thôi, đào cho đất tơi xốp, cho hạt giống vào, thường xuyên tưới nước thì tốt rồi.

Cô vừa nói vừa khoa tay múa chân, bộ dáng nhìn rất lạ lùng, làm cho người ta hoài nghi, không tin nổi.

Khuôn mặt thành chủ thành Thánh Dương đầy âm trầm.

Lý Tiểu Cốt chớp chớp đôi mắt đẹp, tò mò hỏi:

- Thành chủ đại nhân, tại sao các ngươi đến thành Huyền Vũ?

- Tới tham gia hội nghị Thánh Địa.

Lý Nhị Cốt giải thích.

- Ra vậy, ngươi không nói ta cũng quên mất, sắp tới thời gian tổ chức hội nghị Thánh Địa.

Lý Tiểu Cốt chợt hiểu ra.

Thành chủ thành Thánh Dương lần thứ hai mở miệng, dò hỏi:

- Ngươi cầm trong tay thứ gì vậy?

- Thứ này người ta gọi là khoai lang.

Lý Tiểu Cốt nói xong cởi bỏ túi da thú, lộ ra khoai lang dính đầy đất mịn bên trong, kích thước của chúng lớn chừng hai nắm tay.

Cô tự nói mục đích của bản thân nói:

- Chị Già Lạc nói muốn ăn khoai lang nướng, cho nên ta mang một ít trở về, buổi tối làm cho cô ấy ăn.

- Tại sao không làm cho ta ăn?

Lý Nhị Cốt co quắp khóe miệng.

- Hì hì, tại cha không ở đây mà, nhưng hiện tại cha đã tới rồi, vậy tối nay ta nướng thật ngon rồi chuyển cho ngươi.

Lý Tiểu Cốt vui vẻ nói.

Cô đã lên kế hoạch sẽ tiêu tiền mua một đống đồ ăn cho cha ăn, sống cũng không chết được hắn.

- Ừm.

Lý Nhị Cốt vừa lòng gật đầu.

- Khụ khụ!

Thành chủ thành Thánh Dương thấp giọng ho nhẹ mấy cái.

Lý Tiểu Cốt sửng sốt, sau đó cô thấy cái nháy mắt của cha mình, cô lập tức hiểu được.

Cô cung kính nói:

- Đúng rồi, ta cũng sẽ nướng cho thành chủ đại nhân.

Thành chủ thành Thánh Dương ngậm miệng không nói lời nào, cũng có nghĩa là lão không từ chối.

Ánh mắt lão sáng quắc nhìn chằm chằm vào Lý Tiểu Cốt, trong lòng đang nghĩ tới một chuyện khác.

Lý Tiểu Cốt đến thành Huyền Vũ đã được một khoảng thời gian khá dài, có lẽ cô ấy biết một vài tình báo hữu dụng, lão có nên ép hỏi một chút hay không?

- Chào mọi người!

Một âm thanh nham hiểm vang lên.

Bạch Trạch không biết từ khi nào đã xuất hiện ở sau lưng ba người.

- Ngươi là ai?

Thành chủ thành Thánh Dương cảnh giác, lão nhíu mày nhìn Bạch Trạch có khí chất âm nhu. Lý Nhị Cốt theo bản năng đem kéo con gái mình ra sau lưng, hắn không lên tiếng, lui về phía sau hai bước.

- Đừng khẩn trương, ta là Bạch Trạch, muốn làm chút giao dịch với các ngươi.

Bạch Trạch mỉm cười nói. Hắn chắp tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn ba người trước mắt.

Thành chủ thành Thánh Dương là đối tượng giao dịch mà hắn vừa cho vào tầm ngắm, thông qua một khoảng thời gian ngắn quan sát, hắn biết đối phương thực sự cảm thấy hứng thú với thành Huyền Vũ, có lẽ hắn có thể bán chút tình báo cho đối phương.

- Không có hứng thú.

Thành chủ thành Thánh Dương hừ lạnh một tiếng.

Bạch Trạch nhướng mày, lạnh nhạt nói:

- Là giao dịch về tình báo cơ mật của thành Huyền Vũ, ngươi thật sự không có hứng thú sao?

………..

- Ngươi có tình báo cơ mật của thànhHuyền Vũ?

thànhchủ thànhThánh Dương lập tức lên tinh thần.

Bạch Trạch ngạo nghễ nói:

- Đương nhiên, chỉ cần ngươi cho một cái giá cao.

- Giá cao thế nào?

Thành chủ thành Thánh Dương cảm thấy hứng thú hỏi.

- Một kiện linh khí cao cấp.

Bạch Trạch giở công phu sư tử ngoạm.

-??

Thành chủ thành Thánh Dương sửng sốt, lão trưng ra khuôn mặt đang nhìn kẻ ngốc. Sau đó, lão cười lạnh một tiếng nói:

- Các hạ, khẩu vị không nhỏ nha.

- Giá trị của tình báo mà ta biết tuyệt đối tương đương với một kiện linh khí cao cấp.

Khóe môi Bạch Trạch cong lên, hắn tự tin nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận