Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2037: Chơi Thử Tàu Lượn Siêu Tốc



Mục Lương không vội vàng đến đó, hắn ôm eo nhỏ của Nguyệt Thấm Lan, bay với tốc độ nhanh hơn phi thuyền một chút, chậm rãi ngắm cảnh.

Nguyệt Thấm Lan nhìn lưng rùa bát ngát, cảm thán nói:

- Thay đổi thật nhiều.

Mục Lương mỉm cười, dịu dàng hỏi:

- Có phải lúc ngươi mới gia nhập thành Huyền Vũ chưa từng nghĩ tới việc thành Huyền Vũ sẽ biến thành như bây giờ?

- Ta lại không biết bói toán, làm sao nghĩ tới những thứ này được chứ?

Nguyệt Thấm Lan bĩu môi.

Anh khẽ cười một tiếng:

- Cũng đúng, ban đầu ngươi chỉ nghĩ tìm được một chỗ để người của ngươi có thể đặt chân nghỉ ngơi.

- Làm gì có!

Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, đôi mắt màu xanh nước biển chớp chớp.

Đôi mắt của Mục Lương hiện ý cười dịu dàng, anh nhìn chằm chằm cô gái ưu nhã, chờ đợi câu nói tiếp theo của cô.

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt, giận trách:

- Ta chỉ là coi trọng ngươi thôi.

- Được rồi, không đùa ngươi nữa.

Mục Lương thấy buồn cười, anh đùa hơi quá rồi, làm cho cô gái luôn luôn rụt rè như Nguyệt Thấm Lan đều có thể nói những lời này.

- Hừ!

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt với anh.

Mục Lương vui vẻ, tăng nhanh tốc độ bay về phía Vệ Thành Số Mười.

- Vù vù vù ~~~

Hai người đi tới bầu trời Vệ Thành Số Mười, nhìn thấy tại vị trí trung tâm tòa thành có một khu vực hình tròn đường kính bốn ngàn mét, xung quanh là tường vây cao năm mét, nơi đó chính là Khu Vui Chơi.

Lúc này, trong Khu Vui Chơi đã có mười mấy hạng mục giải trí, trong đó tàu lượn siêu tốc có hai chiếc, ba chiếc tàu lượn siêu tốc còn lại vẫn đang trong quá trình lắp ráp và chế tạo.

Dựa theo kế hoạch của Mục Lương thì tàu lượn siêu tốc sẽ có năm chiếc, trình độ kích thích không giống nhau.

- Đến nơi rồi.

Mục Lương mang theo Nguyệt Thấm Lan từ trên trời giáng xuống, đáp xuống chính giữa Khu Vui Chơi.

Cách nơi hai người đáp xuống không xa đúng lúc là một chiếc lượn siêu tốc.

Đó là nơi có đường ray dài hai ngàn ba trăm mét, toàn bộ đều được sơn thành màu lam, đường ray uốn lượn theo hình con sóng, điểm cao nhất có ba trăm mét.

Đường ray của tàu lượn siêu tốc được chế tạo từ lưu ly và Thép Tím, có thể đảm bảo độ vững chắc của nó.

- Thành chủ đại nhân.

Nhị trưởng lão Ốc Đảo từ xa bước nhanh tới, giơ tay hành lễ với Mục Lương.

Nhị trưởng lão Ốc Đảo là người quản lý của của Vệ Thành Số Mười, hơn nửa tháng trước mới tiếp quản nơi đây.

Mục Lương gật đầu đáp lại, hỏi:

- Tòa tàu lượn siêu tốc này vừa mới được xây xong à?

- Đúng vậy, thành chủ đại nhân.

Nhị trưởng lão gật đầu một cái.

Lão lựa chọn lưu lại làm người quản lý Vệ Thành, cũng đã tiếp nhận thân phận hiện tại, đổi giọng gọi Mục Lương là thành chủ đại nhân.

Anh điềm đạm hỏi:

- Đã thử chạy tàu lượn siêu tốc chưa?

- Đã thử vận hành qua.

Nhị trưởng lão đáp lại.

- Vào xem sao.

Mục Lương nâng cằm lên một chút.

- Vâng.

Nhị trưởng lão đi trước dẫn đường, tiến vào từ cổng chính có hình nửa vòng tròn.

Lối vào là một thông đạo xếp hàng, bên cạnh là một tấm biển cảnh cáo, trên đó viết hơn mười điều cần chú ý.

Ví dụ như người có cơ thể không tốt được khuyến nghị đừng chơi trò này, những người nhỏ hơn mười hai tuổi và thấp hơn một mét bốn cũng không cần tới chơi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Sau khi băng qua thông đạo xếp hàng, đi lên cầu thang tới bãi đáp có từng xe guồng đang dừng lại.

Đây là một chiếc tàu lượn siêu tốc có sáu hàng, mỗi một hàng có thể ngồi bốn người.

Chỗ ngồi trên tàu lượn siêu tốc là nửa bịt kín, người chơi được buộc đai an toàn, cơ thể sẽ được cố định vững vàng trên ghế.

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Ngươi muốn thử một chút không?

- Muốn!

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan sáng lên.

Nhị trưởng lão vội vàng ngăn cản:

- Thành chủ đại nhân, chiếc tàu lượn siêu tốc này vẫn chưa thí nghiệm chở người, sợ là sẽ có nguy hiểm.

- Không có việc gì, có ta ở đây, sẽ không có nguy hiểm.

Mục Lương tự tin nói.

- Vâng.

Nhị trưởng lão mím môi một cái.

Đúng vậy, dựa vào năng lực của Mục Lương, cho dù là cả tòa tàu lượn siêu tốc sụp đổ thì ngài ấy cũng sẽ không hề hấn gì.

- Đi lên thôi.

Mục Lương bước lên tàu lượn siêu tốc, ngồi ở hàng thứ nhất.

Nguyệt Thấm Lan ngồi bên cạnh anh, ghế ngồi được bọc một lớp da thú, bên trong là cao su mềm mại, có thể bảo hộ cơ thể người chơi không bị va chạm mạnh khi tàu lượn siêu tốc đang di chuyển nhanh.

Hai người ngồi xuống, kéo đai an toàn qua người.

- Cùm cụp ~~~

Nhị trưởng lão đi lên trước, hỗ trợ kéo vòng cố định cơ thể ở hai bên ghế ngồi xuống.

- Ta đột nhiên có chút khẩn trương.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhẹ giọng nói.

Mục Lương trấn an:

- Không cần sợ, tốc độ sẽ không quá nhanh.

- Ta chỉ khẩn trương thôi, không phải sợ.

Nguyệt Thấm Lan sửa đúng.

- Ha ha, phải phải, ngươi chỉ là khẩn trương, không phải sợ.

Mục Lương cười một tiếng.

- Thành chủ đại nhân đã chuẩn bị xong rồi chứ?

Nhị trưởng lão cung kính hỏi.

Mục Lương đáp lại:

- Ừm, có thể xuất phát.

Nhị trưởng lão Ốc Đảo nhấn vào tinh thạch ma thú bên cạnh tàu lượn siêu tốc, đó là nút khởi động.

Tàu lượn siêu tốc dựa vào ma cụ để cung cấp động lực, được gắn ở bên dưới xe, có thể bắn tàu lượn siêu tốc ra ngoài.

…………..

Ánh mắt của Mục Lương nhìn phía trước, cảm nhận được lưng có một cỗ lực lượng truyền đến, thúc anh về phía trước.

- Rầm rầm ~~~

Đoàn tàu di chuyển, lấy tốc độ kinh người lao ra, chạy nhanh dọc theo con đường được lắp trên cao, lúc chạy đến vị trí cao 50 mét, vừa giảm tốc độ rồi lao xuống phía dưới.

- A ~~~

Nguyệt Thấm Lam bị dọa sợ la lên, tốc độ lao xuống cực nhanh, khiến cho tinh thần của cô kéo căng, không giống như cảm giác bị động bị người khác di chuyển. Tốc độ của tàu lượn không giảm, sau khi nó lao xuống đến phần đáy lại bắt đầu từ từ lên dốc.

- Ừm, xe cáp treo vẫn rất ổn.

Mục Lương còn có tâm trạng đánh giá một câu.

-....

Nguyệt Thấm Lam cắn môi dưới, thích ứng tốc độ rất nhanh của tàu lượn, tự nhủ thầm trong lòng không sợ, tốt xấu gì cô cũng là cao thủ cấp 8.

- Ong ong ong ~

Xe cáp treo tựa như cá gặp được sóng lớn, lúc đang đi, còn có thể xoay tròn lao tới, cả người đều lật ngược lại. Nguyệt Thấm Lam hô hấp nhanh hơn, hình ảnh trong tầm mắt bị đảo ngược lại, sau khi xoay tròn một cái lại khôi phục phạm vi nhìn bình thường. Tốc độ đoàn tàu dần trở nên chậm lại, từ từ chạy vào sân ga.

- Ừng ực~~~

Đứng trên hành lang, Nhị Trưởng Lão thấy hai người an toàn trở về, vội vã đi lên trước hỗ trợ mở ra đai an toàn, quan tâm hỏi:

- Thành Chủ Đại Nhân, các ngươi không có sao chứ?

- Không có việc gì, tốc độ không có nhanh như ta nghĩ!

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Nguyệt Thấm Lam nghe vậy thì cô liếc mắt u oán một cái, duy trì bộ dáng ưu nhã từ ghế ngồi bước xuống tới, đưa tay chỉnh lại quần áo đã nhăn nhúm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận