Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3422: Có loại thiên phương dạ đàm cảm giác. (2 càng ). (length: 7859)

Sibeqi kinh ngạc hỏi: "Nhanh vậy sao?"
"Chuyện sớm muộn thôi, nên sớm không nên muộn."
Mục Lương bình thản nói.
Hắn còn một chút không nói ra, từ khi biết Hoang Cổ chiến trường tồn tại, trong lòng mơ hồ có cảm giác bất an, cần gấp tăng thực lực để ứng phó với những thay đổi trong tương lai. Với thực lực bây giờ, hắn tuyệt đối phải chú ý tới loại dự cảm này.
Nguyệt Thấm Lam đặt chén đũa xuống, hỏi: "Cần chúng ta làm gì, toàn bộ Đế Quốc phải yên lặng sao?"
Mục Lương lắc đầu: "Không cần, mọi thứ như cũ, chỉ là ta sẽ phải ngủ say một thời gian, mọi việc của đế quốc đều giao cho các ngươi xử lý."
Hắn không biết Thế Giới Thụ tiến hóa tới cấp 16 sẽ có biến đổi gì, nên chỉ có thể dùng lý do ngủ say để các nàng an tâm phần nào.
"Ngươi yên tâm đi."
Hồ Tiên đáp lời.
"Ngươi phải chăm sóc bản thân cho tốt."
Ánh mắt Nguyệt Thấm Lam nặng trĩu, nỗi lo lắng chất đầy hóa thành một câu nói.
Cảnh giới của Mục Lương quá cao, không phải điều mà các nàng có thể giúp, ngay cả lời khuyên cũng không thể cho, vậy thì phải lo liệu hậu cần thật tốt.
"Yên tâm, ta không sao đâu."
Mục Lương chân thành nói.
"Được."
Các nàng mỉm cười, nhưng nỗi lo trong lòng không hề vơi đi.
Mục Lương ôn tồn: "Trong khoảng thời gian ta ngủ say, Mộc Phân Thân và Tuyết Ngọc sẽ ở lại đế quốc, bảo đảm an toàn cho đế quốc."
Tuyết Ngọc có thực lực nửa bước Bỉ Ngạn cảnh, còn Mộc Phân Thân của Mục Lương có thực lực nửa bước Tiên cảnh, đủ để đảm bảo Huyền Vũ Đế Quốc bình yên vô sự.
"Vậy được, ngươi cứ yên tâm bế quan."
Nguyệt Thấm Lam khẽ gật đầu.
Mục Lương ăn sáng cùng các nàng xong thì về thư phòng, chưa ngồi được bao lâu thì cửa phòng đã bị gõ, là Vệ Ấu Lan đến.
"Vào đi."
Trong lòng hắn đang mong chờ, biết Vệ Ấu Lan đến đưa tinh thạch.
Vệ Ấu Lan vào phòng, cung kính hành lễ: "Thiên Đế đại nhân, ta đến đưa tinh thạch thu được từ hội đấu giá."
"Ừ, lần đấu giá này diễn ra rất thành công, ngươi có công."
Mục Lương bình thản nói.
Vệ Ấu Lan khéo léo đáp: "Đều nhờ Vương Hậu nương nương dạy dỗ."
Mục Lương cười, ôn tồn: "Năng lực của ngươi rất tốt, không cần quá khiêm tốn."
"Vâng."
Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu.
Mục Lương cảm thán: "Ngươi đã trưởng thành rất nhiều, ta vẫn còn nhớ lúc mới gặp ngươi, chỉ là một thiếu nữ ngây ngô không hiểu chuyện."
Tốc độ phát triển của Vệ Ấu Lan rất nhanh, năng lực học hỏi cũng rất tốt, mới có thể chỉ trong vài năm ngắn ngủi mà từ một người hầu gái biến thành một nữ cường nhân quản lý một thành phố.
Vệ Ấu Lan ngây thơ: "Được Thiên Đế đại nhân coi trọng là vinh hạnh của ta, không làm bệ hạ thất vọng là tốt rồi."
"Ngươi rất tốt, ta cho ngươi trà sinh mệnh bản nguyên này."
Mục Lương vung tay, một bình ngọc rơi xuống trước mặt nàng.
Những đóng góp của nàng cho Huyền Vũ Đế Quốc, Mục Lương đều thấy rõ, nàng thực sự là người nhà, mà đối với người nhà hắn không bao giờ keo kiệt.
Vệ Ấu Lan ngẩn người, trừng lớn mắt vội từ chối: "Thiên Đế đại nhân, cái này quá quý trọng."
Nàng hôm qua vừa chủ trì hội đấu giá, biết trà sinh mệnh bản nguyên đắt đỏ đến mức nào, đây là bảo vật trị giá 1500 tinh thạch Đế cấp, cường giả Vực Chủ cũng muốn tranh đoạt đến sứt đầu mẻ trán.
Mà bây giờ Mục Lương lại dễ dàng thưởng cho nàng, cứ như là chuyện trên trời.
Mục Lương thản nhiên: "Thực lực của ngươi bây giờ còn quá yếu, cần phải nhanh chóng nâng cao, tiếp tục phấn đấu vì Đế Quốc, quá yếu thì nhiều việc ngươi không xử lý được."
Vệ Ấu Lan há miệng, nhỏ giọng: "Thiên Đế đại nhân, còn có những cách khác để tăng thực lực mà."
Mục Lương mỉm cười: "Không có cái nào trực tiếp bằng cách này."
Vệ Ấu Lan còn định nói gì đó.
"Cứ nhận đi, chỉ cần ngươi thay ta quản lý tốt Huyền Vũ Đế Quốc là được."
Mục Lương không để ý nói.
"Vâng."
Vệ Ấu Lan run lên, nếu để cường giả dị tộc Thiên Hằng Tinh biết, e rằng sẽ lập tức đến ám sát nàng. Nàng âm thầm thề, muốn tận tâm tận lực hơn nữa, giúp Mục Lương quản lý tốt Huyền Vũ Đế Quốc.
Mục Lương dặn: "Nếu ngươi uống, mỗi tuần dùng một lá trà pha nước là đủ."
Vệ Ấu Lan bây giờ có thực lực Thất Giai, trà sinh mệnh bản nguyên đối với nàng mà nói quá bổ, mỗi tuần một lá trà là vừa đủ, chờ thực lực tăng lên từng bước có thể tăng thêm số lượng.
"Vâng."
Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu, dự định về sẽ thử ngay.
"Mang tinh thạch ra đây."
Mục Lương ra hiệu.
"Vâng."
Vệ Ấu Lan vâng lời, lấy ra không gian trữ vật, mang từng rương tinh thạch đặt xuống đất. Mục Lương khẽ động ý niệm, các rương mở ra, để lộ tinh thạch bên trong.
"Hệ thống, chuyển hóa tinh thạch thành điểm tiến hóa."
Hắn giơ tay, tinh thạch bay lên, lướt qua lòng bàn tay. Chỉ trong mấy hơi thở, toàn bộ tinh thạch đều biến mất.
Vệ Ấu Lan chớp mắt, đối với chuyện này đã thành thói quen, thậm chí còn cảm thấy có cảm giác thành tựu, sự thành công của Thiên Đế đại nhân cũng có công sức của mình.
Mục Lương khẽ động ý niệm, mở ra bảng chỉ số.
Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Điểm tiến hóa: 381 800 098 505 1154.
Thuần dưỡng thú: Huyền Giáp Quy. Thiên phú: Thổ Nguyên Tố Thế Giới Bản Nguyên (cấp 15). Ngân Long Ngư. Thiên phú: Thủy Nguyên Tố pháp tắc (cấp 14)... ẩn.
Thuần dưỡng thực: Thế Giới Thụ. Thiên phú: Sinh Mệnh Thế Giới Bản Nguyên (cấp 15).
Mục Lương nhìn thấy con số điểm tiến hóa, thần tình ngẩn ra, lần này có thể giúp ba con thuần dưỡng thú đều tiến hóa tới cấp 16. Hắn hít sâu một hơi, cảm thán mức độ giàu có của dị tộc Thiên Hằng Tinh.
"Ngày mai sẽ bắt đầu tiến hóa thôi."
Mục Lương thấp giọng tự nhủ.
Đồng thời trong lòng cũng tò mò, trên Tiên cảnh có còn cảnh giới cao hơn không?
"Thiên Đế đại nhân, đây là biên lai chi tiết về thu nhập của hội đấu giá."
Vệ Ấu Lan đưa sổ ghi chép đến. Mục Lương nhận lấy xem lướt qua, những người tiêu nhiều tiền nhất ở hội đấu giá là Thần Hỏa Tộc và Dược Tộc, thứ nhì mới đến Tinh Thần Tộc.
"Ừ, làm tốt lắm."
Hắn ngước lên khen một tiếng.
"Có thể giải ưu cho Thiên Đế đại nhân là vinh hạnh của ta."
Vệ Ấu Lan lần nữa hành lễ.
"Về nghỉ ngơi đi."
Mục Lương mỉm cười.
"Vâng."
Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn đáp, sau khi hành lễ thì xoay người rời đi. Vừa ra khỏi phòng thì Tuyết Ngọc đã gõ cửa thư phòng.
"Thật là trở nên lễ phép hơn rồi."
Mục Lương lộ vẻ cười trong đáy mắt. Hắn lên tiếng: "Vào đi."
"Cạch kỳ ~~~"
Tuyết Ngọc đẩy cửa đi vào, thấy Mục Lương thì trực tiếp hỏi: "Ngươi định đột phá tới Tiên cảnh rồi sao?"
"Đúng vậy, hẳn là sẽ ngủ say một thời gian, ngươi giúp ta chăm sóc tốt Huyền Vũ Đế Quốc."
Mục Lương gật đầu dặn dò.
"Ngươi có bao nhiêu phần trăm chắc chắn sẽ thành công?"
Tuyết Ngọc hỏi không ăn nhập gì.
"Chín thành."
Ánh mắt Mục Lương bình tĩnh.
Đôi môi đỏ mọng của Tuyết Ngọc giật giật, vẻ mặt lộ vẻ hoài nghi, đột phá tới Tiên cảnh mà có chín mươi phần trăm chắc chắn, nói ra chỉ sợ bị coi là người điên.
"Sao, không tin ta?"
Mục Lương mỉm cười hỏi.
"Có chút."
Tuyết Ngọc kiệm lời gật đầu.
"Cứ chờ xem, đợi ta thành công sẽ đi Hoang Cổ chiến trường."
Mục Lương lười giải thích, tất cả lấy sự thật chứng minh. Tuyết Ngọc nhìn Mục Lương thật sâu một cái, gật đầu: "Ta sẽ chăm sóc tốt Huyền Vũ Đế Quốc."
Ps: «2 chương»: Xin hãy tặng thưởng. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận