Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1628: Ma Dược Tinh Thần

Hồ Tiên giơ tay lên buộc tóc lại, mỉm cười nói:

- Không có ai ra giá nữa, vật thì chúc mừng quý khách ở phòng riêng trên tầng hai, đá Ma Pháp là của ngươi rồi.

- Hừ!

Bên trong phòng riêng truyền ra một tiếng hừ lạnh lùng, hiển nhiên là đối phương cũng không vui vẻ gì. Bốn trăm sáu mươi ngàn mua một viên đá Ma Pháp, ở trong mắt những người khác thì xem là thâm hụt tiền mua bán. Đương nhiên, đối với một vài thế lực mà nói, lâu dài tiếp theo thì là kiếm lời.

Hồ Tiên không quan tâm, nghiêng người vỗ tay.

Cộp cộp ~~~

Hai nhân viên công tác mang một chiếc rương lớn đi lên trên sân khấu, đặt ở bên cạnh cô gái đuôi cáo. Hồ Tiên tỏ ý bảo hao người mở rương gỗ ra, lấy đồ vật ở bên trong ra ngoài.

Nhân viên công tác bắt đầu thao tác, lấy đồ đạc ở trong rương gỗ ra, đó là một bộ khôi giáp được luyện chế từ vật liệu hung thú.

Hồ Tiên quay người lại, lạnh nhạt nói:

- Món đồ đấu giá thứ bốn, là một bộ khôi giáp, phẩm cấp là ma cụ cao cấp.

Xôn xao~~~

Toàn hiện trường lại hưng phấn lên.

- Quả nhiên, ma cụ càng có sức hấp dẫn hơn.

Hồ Tiên nhỏ giọng thầm thì, rồi ngẩng đầu lên, nói câu nói khiến cho người khác kinh ngạc:

- Bộ khôi giáp ma cụ cao cấp này tên là Khôi Giáp Thủ hộ Giả, phẩm chất tốt hơn so với Huyết Nhận, giá khởi điểm là bốn trăm ngàn, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn mười ngàn.

Những lời này của cô gái đuôi cáo giống như một chậu nước đá, tưới dập đám lửa trong lòng của đa số người.

Bốn trăm ngàn Huyền Vũ, phú thương thông thường căn bản là không thể lấy ra được, chứ đừng nói đến là những người bình thường kia.

- Ta muốn.

Ánh mắt của Trinh Hoán lộ vẻ hừng hực.

Cô hưng phấn giơ tay lên, ra giá đầu tiên:

- Bốn trăm năm mươi ngàn.

-....

Xảo Nhi nhếch mép lên, thoáng cái đã nâng lên năm mươi ngàn, chuyện này cũng quá kéo thù hận rồi. Quả nhiên, đã có rất nhiều ánh mắt dò xét rơi vào trên người của hai người.

- Năm trăm ngàn.

Bên trong phòng riêng ở tầng ba, Tề Nhĩ Nạp ra giá thứ hai.

- Năm trăm ba mươi ngàn.

Quốc Vương Hải Đinh không thua bao nhiêu.

- Năm trăm sáu mươi ngàn.

Giá cả một đường cao, hầu như đều là tầng hai, quý tộc phú thương ở trong phòng riêng tầng ba đang đấu giá, ngoài định mức còn thêm một Hoán Trinh ngồi ở vị trí phổ thông.

- Đáng ghét, lần này ta sẽ không buông tay.

Trinh Hoán nhe răng, tiếp tục đấu giá.

- Người phụ nữ này thật thú vị.

Ánh mắt của Mục Lương lóe sáng lên.

- Nhìn trúng cô ấy rồi?

Nguyệt Thấm Lan liếc mắt nhìn qua anh.

- Điều tra rõ ràng bối cảnh của cô ấy rồi hẵng nói.

Mục Lương hỏi một đằng nói một nẻo.

-....

Khóe mắt Nguyệt Thấm Lan giật giật, giơ tay lên chống ở bên hông Mục Lương.

Anh dở khóc dở cười.

………..

Bên trong phòng riêng ở tầng ba, Tề Nhĩ Nạp hô to một tiếng:

- Sáu trăm năm mươi ngàn.

Âm thanh của hắn như tiếng chuông, vang bên tai tất cả mọi người.

- Hừ, sáu trăm tám mươi ngàn.

Bên trong một phòng riêng khác ở tầng ba truyền ra một tiếng hừ lạnh, nâng giá cả lên một tầng cao mới.

- Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét!

Trinh Hoán phát điên đứng lên.

Xảo Nhi nhỏ giọng nói:

- Lão đại, không tranh lại bọn họ đâu.

- Không được, thử tiếp xem.

Trinh Hoán chưa từ bỏ ý định nói, tiếp tục đấu giá:

- Sáu trăm chín mươi ngàn.

Xảo Nhi thức thời mà yên lặng, lão đại nhà mình đã đỏ mắt lên, lúc này không thể chọc giận cô ấy, nếu không sẽ dẫn đến đau khổ xác thịt.

- Người kia là ai?

Tròng mắt của Tề Nhĩ Nạp nhìn về phía Trinh Hoán.

Đức Đức Đa Nhĩ lắc đầu nói:

- Không quen biết, cần phái người đi kiểm tra một chút không?

- Bỏ đi, chỗ này là địa bàn của thành Huyền Vũ, đừng sinh sự.

Tề Nhĩ Nạp lạnh nhạt nói, mở miệng tiếp tục đấu giá:

- Bảy trăm ngàn.

- Bảy trăm hai mươi ngàn.

Quốc Vương Hải Đinh tiếp tục đấu giá.

- Bảy trăm ba mươi ngàn.

Người của một phòng riêng khác cũng bắt đầu tham dự vào.

- Giá tiền này còn cao hơn so với trong tưởng tượng của ta.

Chân mày của Mục Lương hơi nhăn lại. Anh đang do dự, có cần lấy thêm mấy bộ ma cụ cao cấp đến đấu giá nữa hay không.

Bộ khôi giáp mà hiện tại đang đấu giá kia, là do anh luyện chế ra trong lúc luyện tập.

Tuy cũng là ma cụ cao cấp, nhưng không thể so sánh được với khôi giáp U linh và khôi giáp Lôi Đình, cũng chính là như vậy, nên mới lấy ra bán đấu giá.

Nguyệt Thấm Lan nhìn ra được dự định của anh, lên tiếng nhắc nhở:

- Mục Lương, ngươi đã từng nói qua, vật hiếm thì quý.

- Ừm, cũng đúng.

Mục Lương cười cười.

Hội đấu giá vẫn còn tiếp tục, giá sau cùng của bộ khôi giáp ma cụ cao cấp này dừng chân ở tám trăm ngàn Huyền Vũ, bị quốc vương Tây Hoa mua được.

Mục Lương nhếch miệng lên cười, nhìn thấy số lượng cao điểm tiến hóa nhập vào, khoảng cách đến mười tỷ điểm tiến hóa đã gần hơn một bước.

- Đáng ghét, lại không giành được.

Trinh Hoán ủy khuất chép chép miệng rồi ngồi xuống, hai tròng mắt càng đỏ hơn.

Xảo Nhi mấp máy đôi môi phấn hồng, an ủi nói:

- Lão đại, đừng nóng vội, phía sau chắc là vẫn còn có ma cụ cao cấp.

- Làm gì có nhiều ma cụ cao cấp như thế chứ.

Trinh Hoán thở dài một tiếng.

Hồ Tiên lại vỗ tay, ưu nhã nói:

- Vật đấu giá tiếp theo, là một loại ma dược có thể nâng cao thực lực của bản thân, không có tác dụng phụ.

- Không có tác dụng phụ?

Đám người lại lấy lại tinh thần.

Nhân viên công tác đi lên sân khấu, đặt tám chiếc bình Lưu ly lên trên bàn. Hồ Tiên thuận tay một chiếc bình lên, trình diễn cho mọi người xem.

Bình Lưu Ly là miệng nhỏ cổ hẹp, bên trong chứa đầy chất lỏng màu xanh lục bảo, mơ hồ còn có thể nhìn thấy một chút ánh sao mờ ảo.

- Đây là Ma dược Tinh Thần, sau khi dùng xong, trong vòng một tháng trong tương lai, thực lực vững chắc tăng lên một vài cấp nhỏ, chỉ có tác dụng đối với các cường giả từ cấp tám trở xuống.

Hồ Tiên giới thiệu:

- Ví dụ như ngươi là cấp bảy sơ cấp, sau khi dùng Ma dược Tinh thần, trong một tháng có thể tăng đến cấp bảy trung cấp, lại không có một chút tác dụng phụ nào.

Ma dược Tinh Thần, là dùng quả Tinh Thần để luyện chế ra, mỗi một bình đều là dùng một quả Tinh thần.

- Không có một chút tác dụng phụ nào, chuyện này không thể nào chứ?

Có người nghi ngờ nói.

- Đúng vậy đó, nhưng phàm là ma dược có thể tăng cao thực lực, thì đều sẽ có tác dụng phụ.

- Đúng đó, trước giờ chưa từng nghe thấy ma dược không có tác dụng phụ.

Có không ít tiếng chất vấn, chuyện này có liên quan đến ý nghĩ ăn sâu bén rễ của bọn họ.

Hồ Tiên lắc lắc đầu, kiêu ngạo nói:

- Đó là do các ngươi kiến thức nông cạn, bản thân chưa thấy qua mà thôi, không có nghĩa là loại ma dược này không tồn tại.

Kiến thức nông cạn, là cô học được từ tên miệng của Mục Lương.

- Ma Dược đều có tác dụng phụ, đây là do rất nhiều Luyện Dược Sư nói, sao lại là giả được chứ?

Bên trong phòng riêng ở tầng ba truyền ra tiếng chất vấn.

- Vậy thì chỉ có thể nói là bản lĩnh của mấy Luyện Dược Sư kia không cao.

Mục Lương đạm nhiên lên tiếng, âm thanh truyền ra khắp toàn hiện trường. Nguyệt Thấm Lan phối hợp, cất giọng nói:

- Đúng vậy, đại nhân nhà ta có thể luyện ra Ma dược không có tác dụng phụ.

- Đại nhân nhà ngươi là ai?

Có người bắt đầu hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận