Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 909: Tờ Rơi Quảng Cáo Thành Huyền Vũ



Hi Bối Kỳ tò mò hỏi:

- Vậy chị Già Lạc có mang linh khí cao cấp không?

Già Lạc lắc đầu, ưu nhã nói:

- Không, chuyện dùng Linh khí gì để giao dịch thì phải để đại nhân Mục Lương quyết định.

- Cũng đúng.

Hi Bối Kỳ hồn nhiên gật đầu.

Đám người trở lại căn cứ trung chuyển, bắt đầu chuẩn bị cho chuyến bay trở về.

Già Lạc dừng bước, quay đầu lại nói:

- Ta đi kiểm tra và tu sửa phi thuyền vận chuyển, nếu tối nay có người của thành Phượng đến thì tới phi thuyền tìm ta.

Trước khi phi thuyền vận chuyển cất cánh, cần phải kiểm tra và tu sửa toàn diện, đề phòng xảy ra vấn đề sau khi cất cánh.

- Không thành vấn đề, chị Già Lạc cứ yên tâm làm việc!

Nguyệt Phi Nhan khoát tay.

Già Lạc xoay người đi về phía phi thuyền vận chuyển, trên thuyền tìm được Linh khí sư Sơ cấp đang học tập kiểm tra, sửa chữa phi thuyền.

Hai người bắt đầu cẩn thận kiểm tra từng tầng một của phi thuyền.

Nguyệt Phi Nhan nhắc nhở:

- Ta đi xem khu trồng trọt, ngươi đi xem khu buôn bán, nhớ là phải lấy tinh thạch, Mục Lương đã đặc biệt dặn dò chuyện này.

- Biết rồi, ta sẽ không quên đâu.

Hi Bối Kỳ hồn nhiên gật đầu.

Cô biết Mục Lương rất cần tinh thạch hung thú, cho nên cô chắc chắc sẽ không quên chuyện này.

- Ừ, ta đi đây.

Đôi cánh sau lưng khôi giáp của Nguyệt Phi Nhan giang ra, bay về phía khu trồng trọt.

Khu buôn bán, Hi Bối Kỳ chắp hai tay sau lưng, phía sau là hai tên Thành Phòng Quân, bắt đầu tiến hành tuần tra khu buôn bán.

Người quản lý khu buôn bán chạy tới nghênh đón, cung kính hành lễ nói:

- Đại nhân Bối Kỳ.

Hi Bối Kỳ ra vẻ nghiêm túc, nói:

- Ta muốn xem ghi chép doanh thu của khu buôn bán.

Người quản lý cung kính nói:

- Hi Bối Kỳ các hạ, toàn bộ ghi chép doanh thu đều ở trong phòng làm việc của khu buôn bán, mời đi theo ta.

- Được.

Hi Bối Kỳ nâng cằm lên, gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Đoàn người đi bộ đến văn phòng ở cuối khu buôn bán.

Người quản lý mở ngăn tủ đã khóa, lấy ra một xấp giấy dày, đó là ghi chép doanh thu của từng cửa hàng tại khu buôn bán.

Hi Bối Kỳ ngồi xuống, bắt đầu thẩm tra sổ sách.

Phải mất hơn ba tiếng cô mới xem xong tất cả ghi chép doanh thu.

Hi Bối Kỳ cảm thấy có chút đau đầu, cô khép lại phần ghi chép doanh thu cuối cùng, đứng lên thở phào nhẹ nhõm một hơi.

- Rất tốt, tiếp tục duy trì.

Hi Bối Kỳ hài lòng nói.

Người quản lý vội vàng gật đầu, cung kính nói:

- Vâng, tôi đã biết!

- Lấy tất cả tinh thạch ra đây.

Hi Bối Kỳ ra hiệu.

- Vâng.

Người quản lý xoay người đi vào một gian phòng bên trong phòng làm việc, nơi đó có một cái két sắt cực lớn, chuyên dùng để cất giữ vật phẩm quý giá.

Một lát sau, hắn trở về với năm chiếc túi da thú cực lớn và căng phồng.

Mỗi chiếc túi da thú đều chứa đầy tinh thạch hung thú, khoảng chừng mười lăm vạn khối.

- Hi Bối Kỳ các hạ, tinh thạch hung thú đều ở nơi này.

Người quản lý vừa thở dốc vừa nói.

- Mang về đi.

Hi Bối Kỳ đứng lên, phất tay ra hiệu.

- Vâng.

Thành Phòng Quân cung kính đáp, vác túi da thú rời đi.

………..

Khu Vực Trung Ương, trong thư phòng cung điện.

Mục Lương đang vùi đầu viết bản kế hoạch về việc sắp xếp các hạng mục công việc trước khi tổ chức Hội Nghị Thánh Địa.

Trong đó đề cập tới Đại Hội Đường, tiếp đón các thành chủ, tổ chức tiệc chào mừng và những việc đại loại như thế.

Cộc cộc cộc…..

Cửa thư phòng bị gõ vang, Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa đi vào, trong tay cầm một xấp văn kiện.

- Ngươi đang bận sao?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

- Ta vẫn ổn.

Mục Lương đặt bút chì xuống, ánh mắt anh hiền hòa nhìn về phía cô gái ưu nhã.

Nguyệt Thấm Lan đặt tài liệu xuống trước mặt anh, ưu nhã nói:

- Mục Lương, đây là tờ rơi quảng cáo của thành Huyền Vũ, còn có ảnh do Vạn Bái chụp, ngươi nhìn một chút.

- Được.

Mục Lương cầm tờ quảng cáo lên.

Anh lướt qua một lượt, phát hiện nội dung đơn giản và rõ ràng, chỉ vài câu đã thể hiện rõ chỗ tốt của thành Huyền Vũ.

- Ai viết cái này?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

- Y Lệ Y biên soạn.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Mục Lương hài lòng gật đầu, tán dương:

- Rất tốt, viết thật sự không tệ.

Nguyệt Thấm Lan ôn hòa nói:

- Nếu ngươi cảm thấy không có vấn đề gì, vậy chúng ta sẽ bắt đầu in ấn hàng loạt.

- Ừ, tiến hành đi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Anh cầm lấy ảnh chụp của Vạn Bái, có hai tấm là chụp từ trên cao xuống, toàn bộ đều là màu xanh lục, chụp mức độ phủ xanh Ngoại Thành và Đồng Ruộng.

Còn lại là ảnh chụp của Phố Buôn Bán và Khu dân cư.

Trong ảnh có đường đi sạch sẽ và ngăn nắp, mỹ thực với màu sắc đẹp mắt, trái cây tươi chất thành từng đống, chắc chắn rất có lực hấp dẫn đối với những ai chưa từng đặt chân đến thành Huyền Vũ.

Mục Lương khen ngợi:

- Ảnh chụp không tệ, rất thích hợp để làm ảnh tuyên truyền.

- Kỹ thuật chụp ảnh của Vạn Bái đúng là không tệ.

Nguyệt Thấm Lan nhận đồng gật đầu.

- Có thể lại chụp vài tấm lớn hơn một chút rồi dán ở cổng Ốc Đảo, nhớ ghi chú rõ đây là thành Huyền Vũ.

Khóe miệng của Mục Lương cong lên, dặn dò thêm một câu.

Nguyệt Thấm Lan cười ưu nhã gật đầu:

- Ta hiểu rồi, ta sẽ bảo Vạn Bái chụp thêm vài tấm nữa.

Dán ảnh tuyên truyền trên Ốc Đảo, như vậy mỗi khi bọn họ đến một tòa thành thì dân chúng ở đó có thể nhìn thấy.

Mục Lương không mong bọn họ sẽ tin tưởng, chỉ cần có thể lưu lại ấn tượng thì đã xem như là tuyên truyền thành công.

Mục Lương đặt ảnh chụp xuống bàn, ngước mắt nói:

- Ngày mai, sẽ đến thành Bắc Hải, chúng ta phải sớm chuẩn bị.

- Chuẩn bị?

Đôi mắt màu xanh lam của Nguyệt Thấm Lan lộ ra nghi ngờ.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Tuyển người, còn phải chiêu tân binh.

- Ta sẽ chuẩn bị.

Nguyệt Thấm Lan đặt tay lên vai Mục Lương, hơi thở phả vào tai đối phương, nói:

- Chỉ là chúng ta vẫn còn chưa hiểu biết quá nhiều về thành Bắc Hải, cho nên phải đợi đến nơi rồi mới tính toán bước tiếp theo được.

- Ừ, ta rất yên tâm giao việc này cho ngươi.

Mục Lương trở tay ôm eo nhỏ nhắn của cô gái ưu nhã, để cho cô ngã vào vòng tay của mình.

- Ai nha, ngươi nên đi Ngoại Thành nhìn một chút, Ốc Đảo đã xây hơn phân nửa rồi.

Nguyệt Thấm Lan duyên dáng kêu to một tiếng, gương mặt xinh đẹp của cô ửng hồng.

Sau ba ngày thi công, bộ phận chủ thể của Ốc Đảo đã gần như hoàn thành.

Lý do tại sao có thể xây dựng nhanh như vậy, hoàn toàn vì dựa vào nhân số.

- Đừng nóng vội.

Ánh mắt của Mục Lương trở nên thâm thúy khó lường, anh nhẹ nhàng nâng cằm của cô gái ưu nhã lên.

- Đúng rồi, đã đàm phán hợp tác giao dịch với bên thành Phượng xong chưa?

Nguyệt Thấm Lan ngượng ngùng né tránh ánh mắt, cố giả vờ bình tĩnh nói:

- Đối phương đã đưa trước một nhóm tài liệu Thú Lục Phù.

Lúc phi thuyền vận chuyển sắp sửa rời đi căn cứ trung chuyển, Kim Phượng đã đích thân đến căn cứ trung chuyển, đàm luận với Già Lạc gần nửa tiếng.

Tới tận lúc đó thì vụ giao dịch này mới được xác nhận, hơn nữa Kim Phượng đã đưa trước một lô tài liệu hung thú xem như 'bày tỏ thành ý'.

- Ừ, rất tốt.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Nguyệt Thấm Lan khống chế hô hấp, nhỏ giọng hỏi:

- Vậy ngươi muốn cho thành chủ thành Phượng loại linh khí cao cấp nào?

Mục Lương đưa tay búng nhẹ lên trán cô gái ưu nhã, buồn cười nói:

- Đến lúc đó để Già Lạc chế tạo một thanh đao hoặc kiếm, như vậy chắc có thể thỏa mãn yêu cầu của đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận