Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3528: Là Công Chúa Hay Là Vương Tử?

Nguyệt Thấm Lan đã xử lý xong chuyện tuyển mộ, lấp đầy nhân tài vào từng cương vị, tình huống của vương quốc Huyền Vũ cũng tốt hơn so với trước đó.

Bên Cục Quản Lý có Vệ Ấu Lan và Kim Phượng, bọn họ có thể xử lý rất nhiều chuyện, không cần Nguyệt Thấm Lan theo dõi chằm chằm.

Bên cạnh hai người cũng đều có trợ thủ, cộng thêm rất nhiều chức vụ đã được chia nhỏ ra, các cô không cần phải bận tối mắt tối mũi như trước đây.

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt màu đỏ rực, quyến rũ nói:

- Ừm, ngươi nên học ta một chút, chuyện làm ăn đều giao cho Tố Cẩm, cô ấy vẫn là rất có năng lực.

- Đúng vậy.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Hồ Tiên còn muốn nói điều gì thì đột nhiên cảm giác dưới thân mát lạnh, chân mày đẹp lập tức nhíu lại.

Các tiểu hầu gái bận trước bận sau, chạy đi chuẩn bị nước nóng và khăn sạch sẽ, bên giường còn bày đầy các loại bí dược chữa thương.

Ánh sáng màu vàng kim chợt hiện lên, Tinh Linh Thế Giới Thụ xuất hiện ở trong Thiên Điện, trong lòng còn ôm lấy mấy viên Thế Giới Quả.

- Cộp cộp cộp ‌ -

- Ông -

Nguyệt Thấm Lan cũng phát hiện cái gì, đôi mắt màu xanh nước biển trừng lớn, thốt lên:

Sau khi biết được cô gái đuôi hồ ly sắp sinh, cô đã vội vàng nhét Linh Vận và Lăng Hương vào trong cửa hàng trà, thoáng cái đã trở lại cung điện.

Yết hầu của cô căng chặt, nắm lấy tay của người bên cạnh, khàn giọng nói:

- Chị Hồ Tiên, mau ăn một quả, chờ một hồi nữa mới có sức sinh em bé.

- Ngươi sắp sinh!...

- Có tình huống rồi...

Cô gái đuôi hồ ly nằm ở trên giường, bị động tác của các cô gái làm cho khẩn trương hơn.

Hồ Tiên có chút dở khóc dở cười nói.

Trong cung điện trở nên náo nhiệt, Hồ Tiên được nhanh chóng đưa vào phòng sinh, là một gian Thiên Điện đã được dọn dẹp trước đó.

Linh Nhi đặt Thế Giới Quả lên trên bàn nhỏ gần giường, nói năng hùng hồn:

Linh Nhi thanh ‌ thúy nói.

- Cơ thể của ta rất tốt, không cần ăn.

- Đó là đương nhiên rồi.

- Cô ấy sẽ không có chuyện gì đâu.

- Hồ Tiên, ngươi không sao chứ?

- Tốt.

- Sinh chưa, là công chúa hay là vương tử?

- Vậy thì cứ để đó trước, chờ một hồi nếu như tình huống không đúng thì lập tức ăn một quả, đảm bảo ngươi sẽ không có chuyện gì.

- Còn chưa sinh đâu, ngươi đừng lúc la lúc rống như vậy.

Nguyệt Thấm Lan tức giận nói:

Tiếng la to truyền đến, Nguyệt Phi Nhan đẩy chúng nữ tiến vào trong Thiên Điện.

Hồ Tiên mỉm cười, cảm thấy trong lòng rất ấm áp.

Các cô gái khẩn trương lên tiếng.

Hồ Tiên vội vã trấn an:

- Ta không sao.

Nguyệt Thấm Lan ngồi ở bên cạnh, nắm tay cô gái đuôi hồ ly an ủi.

Tiếng bước chân vội vã vang lên ngoài cửa lần nữa, lúc này đám người Ngải Lỵ Na và Ny Cát Sa đều đã trở về.

- Cộp cộp cộp -

Hồ Tiên lên tiếng, có Thế Giới Quả và mọi người làm bạn bên cạnh, cô thật sự không lo bản thân sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

- Vậy là tốt rồi, ta còn chưa để lỡ.

Nguyệt Phi Nhan thở phào một hơi.

Sau khi nhận được tin tức của tiểu hầu gái, cô vội vã đi qua Cửa Không Gian Truyền Tống trở về cung điện, chính là không muốn bỏ lỡ thời khắc Hồ Tiên sinh em bé.

Cô lại hỏi tới:

- Vậy khi nào thì sinh?

- Ngươi gấp cái gì?

Nguyệt Thấm Lan liếc con gái một cái.

- Ta lo lắng nha.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi.

Tiếng bước chân vội vã lại vang lên một lần nữa, lần này là Tiểu Mật đã trở về, còn dẫn theo bác sĩ đỡ đẻ.

- Cộp cộp cộp ‌ -

- Hiện tại có.

Cô hít sâu mấy lần, cười khổ nói:

Hồ Tiên vừa dứt lời, lông mày đẹp lập tức nhíu lại.

- Bây giờ thì không...

- Được rồi, ta sẽ đi ngay bây giờ.

Nguyệt Phi Nhan nói xong thì vén tay áo lên, lại vội vã rời khỏi Thiên Điện.

Ly Nguyệt và những người khác đưa mắt nhìn nhau, có loại cảm giác muốn cười lại không biết cười cái gì.

Ngải Lỵ Na đi lên trước, quan tâm hỏi:

- Chị Hồ Tiên, trong người có khó chịu không?

- Không có, ta rất tốt.

Hồ Tiên dịu dàng đáp.

- Không đau à?

Ngải Lỵ Na chớp chớp đôi mắt hồng nhạt.

- Vì vậy mới bảo ngươi đi gọi hắn đấy.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan trừng lớn.

- Hả, các người còn chưa thông báo cho hắn à?

- Nếu lo lắng thì đi gọi Mục Lương tới đây đi.

Nguyệt Thấm Lan dặn dò:

- Mọi người nhường chỗ một chút, bác sĩ tới rồi!

Tiểu Mật vội vàng hô lên.

Các cô gái vội vàng nhường chỗ cho nữ bác sĩ mặc áo khoác trắng đi vào Thiên Điện.

Cô mang theo một cái rương nhỏ, đi vào Thiên Điện còn có chút khẩn trương.

Lị Liên khẩn trương hành lễ:

- Vương hậu nương nương vạn an, Hồ Tiên nương nương vạn an, Ly Nguyệt nương nương vạn an, gặp qua các vị đại nhân.

Nguyệt Thấm Lan khẽ gật đầu, giơ tay lên ra hiệu:

- Mau ‌ đến xem cô ấy đi.

- Vâng.

Lị Liên vội vàng gật đầu, xách rương lên đi tới trước mặt cô gái đuôi hồ ly.

Cô chợt khựng lại, ngắm nhìn các cô gái xung quanh, nhỏ giọng nói:

- Phụ nữ có thai cần hoàn cảnh yên tĩnh, không thể có nhiều người như vậy.

- Vậy chúng ta đi ra ngoài trước.

Ly Nguyệt thanh thúy nói.

- Đi thôi, đi thôi, chúng ta đi ra bên ngoài chờ.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

Mấy người Ny Cát Sa và Ngôn Băng cũng đứng dậy, trước sau rời khỏi Thiên Điện.

Lị Liên nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, hàm súc hỏi:

- Vương hậu nương nương không sợ máu sao?

- Không cần lo lắng cho ta, ngươi đi kiểm tra đi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp.

- Tốt.

Lị Liên hít một hơi thật sâu, bắt đầu kiểm tra cơ thể của cô gái đuôi hồ ly.

Mười phút sau...

Cô rửa tay, cung kính nói:

- Dựa theo tình huống trước mắt, có thể còn phải chờ khoảng ba giờ mới có thể sinh.

- Tốt.

Hồ Tiên hít sâu một hơi.

- Tiếp theo sẽ đau hơn, Hồ Tiên nương nương phải nhịn một chút.

Lị Liên cung kính nói.

- Ừm, ta biết rồi.

Hồ Tiên nhắm mắt lại, tay khẽ vuốt ve phần bụng.

Nguyệt Thấm Lan dặn dò nữ bác sĩ:

- Ngươi ở nơi này coi chừng.

- Vâng, vương hậu nương nương.

Lị Liên cung kính hành lễ.

Nguyệt Thấm Lan nghĩ tới cái gì, ngước mắt hỏi:

- Bên Bệnh Viện Đa Khoa còn có bác sĩ đỡ đẻ khác không?

- Có, còn có hai học trò của ta.

Lị Liên nghiêm mặt nói.

- Vậy là tốt rồi.

Nguyệt Thấm Lan yên lòng.

- Cộp cộp cộp -

Cửa phòng Thiên Điện bị đẩy ra, Mục Lương đi vào phòng, thoạt nhìn tóc tai có chút rối loạn.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, dịu dàng hỏi:

- Làm xong rồi à?

- Ừm, sắp sinh rồi à?

Mục Lương khẩn trương hỏi.

- Đúng vậy.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng, ra hiệu về phía nữ nhân trên giường.

Hồ Tiên đã mở mắt ra, khóe môi cong lên nói:

- Tôi biết là ngươi sẽ không bỏ qua mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận