Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 333: Hệ Thống Nước Máy

Cô bé tóc ngắn an tĩnh, đứng lẻ loi canh giữ ở một bên, còn Mục Lương buông chén trà xuống, tiếp tục cúi đầu vào hình vẽ trên giấy, anh đang muốn xây dựng đường ống nước máy trong thành Huyền Vũ.
Không sai, Mục Lương đang lên kế hoạch cải tạo nước máy, làm cho các hộ gia đình cũng có nước máy dùng, để tiện lợi cho sinh hoạt.
- Kẽo kẹt !
Cửa thư phòng lần thứ hai bị đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan ưu nhã bước vào, cô liếc mắt nhìn Ba Phù, lạnh nhạt nói:
- Ngươi đi xuống đi.
- Vâng.
Ba Phù vội vàng gật đầu, cô bé lấy đi chén trà cũ, bước nhanh rời khỏi thư phòng, trước khi rời đi còn thuận tay đóng lại cửa phòng.
- Đang làm gì thế?
Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi.
- Vẽ đường ống nước máy.
Mục Lương đặt bút than xuống, đánh giá bản vẽ vừa mới hoàn thành.
Trong bản vẽ, nguồn nước máy sẽ đặt ở Khu vực Trung ương, dựa vào chênh lệch độ cao sinh ra áp suất, có thể cho nước thành công chuyển tới đến khu ngoại thành và Phố Buôn Bán.
- Nước máy?
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, đây lại là thứ đồ mới mẻ gì?
- Đó là cái gì?
Cô không nhịn được tò mò hỏi thành tiếng.
Mục Lương buông bản vẽ xuống, đứng lên giải thích nói:
- Chính là đưa nước vào bên trong mỗi nhà, mỗi nhà mỗi hộ đều sẽ có thể được dùng nước ở trong nhà.
- Ồ, vậy cần dựa vào năng lực của chúng ta sao?
Nguyệt Thấm Lan ngạc nhiên hỏi.
- Không cần, chỉ cần lắp đặt ống nước máy là được.
Mục Lương cười lắc đầu, anh cất bước đi ra ngoài, chuẩn bị đi tìm Sóc Lưu Ly.
Nguyệt Thấm Lan nhỏ giọng nói thầm một câu:
- Ống nước máy lại là cái gì?
Cô cất bước đuổi theo Mục Lương, đi ra Cung Điện.
Vừa đến bên ngoài, một thân hình màu trắng từ nơi xa vèo vèo chạy tới, trong chớp mắt, bóng dáng ấy đã đi tới trước mặt Mục Lương, dùng cái đầu lông xù xù cọ lên người anh.
- Ha ha, ngoan!
Mục Lương cười sang sảng, là Sóc Lưu Ly do anh gọi tới.
- Gù gù !
Sóc Lưu Ly vung vẩy cái đuôi lông xù, trong đôi mắt tròn xòe trong trẻo như pha lê có sự ủy khuất.
Khoảng thời gian này, nó bận rộn sản xuất sản phẩm làm từ pha lê, từ nồi chén gáo bồn đến thiết bị gia dụng, không có thời gian được gần gũi với chủ nhân.
- Vất vả cho ngươi.
Mục Lương mỉm cười, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít có chút áy náy, anh khẽ động ý niệm, đút cho sóc Lưu Ly một trăm điểm tiến hóa.
- Gù gù !
Sóc Lưu Ly thoải mái híp mắt, lỗ tai ngắn nhỏ khẽ run.
- Khụ khụ, nên làm việc rồi.
Mục Lương ho khan hai tiếng, sắc mặt cổ quái, việc này có coi như là “cho một quả táo lại đánh một gậy”?
Sóc Lưu Ly đang híp mắt chợt trợn tròn, ủy khuất nhìn anh.
Nguyệt Thấm Lan che miệng cười trộm, Sóc Lưu Ly lông xù xù thật sự rất đáng yêu.
Mục Lương giơ tay, thúc giục năng lực, pha lê ở trước mắt ngưng kết, biến thành một ống dẫn pha lê dài chừng 3 mét, độ dày ống dẫn chừng 2 xăng-ti-mét, đường kính khoảng 15 xăng-ti-mét.
Đây là đường ống nước máy trung tâm, phụ trách dẫn nước tới mỗi con phố lớn nhỏ, lại chia ra các nhánh ống pha lê nhỏ hơn dẫn nước tới mỗi nhà mỗi hộ.
- Dựa theo dạng này, trước tiên chế tạo ra 2000 cái.
Mục Lương đặt ống dẫn pha lê ở trước mặt Sóc Lưu Ly, 2000 ống cũng đủ để nước từ Khu vực Trung ương dẫn tới các con đường lớn ở ngoại thành.
Sóc Lưu Ly trừng lớn đôi mắt, móng vuốt nhỏ vẫy vẫy.
- Ngoan.
Mục Lương xoa xoa đầu của Sóc Lưu Ly, nó thoải mái híp lại mắt, sau đó chịu thương chịu khó bắt đầu chế tạo ống dẫn bằng pha lê.
Cái đuôi lông xù xù quét qua, ba cái ống dẫn Lưu Ly xuất hiện ở trên mặt đất, giống như đúc ống dẫn do Mục Lương làm ra.
Mỗi cái ống dẫn pha lê, hai đầu đều có rãnh xoắn, chỉ là một đầu có rãnh ở bên trong, một đầu có rãnh ở bên ngoài ống, như vậy giống như vặn nắp chai, khiến cho các ống dẫn liên kết với nhau.
- Còn phải chế tạo ra ống dẫn cong.
Mục Lương tự lẩm bẩm một cái.
Trong tay của anh lần thứ hai xuất hiện pha lê, ngưng tụ thành ống pha lê cong 90 độ, dùng để khi đường nước máy chảy đến có thể dễ thay đổi phương hướng.
- Tiểu Bạch, tiếp tục chế tạo thêm 500 cái giống như thế này.
Mục Lương đặt hàng mẫu ở trước mặt sóc Lưu Ly.
- Gù gù !
Sóc Lưu Ly ngoan ngoãn gật đầu.
- Còn có ống nước trong nhà, vòi nước,… những thứ này làm dần dần vậy.
Mục Lương nói thầm một câu.
Hệ thống nước máy, không phải một, hai ngày là có thể hoàn thành.
Anh cần phải trở về nghiên cứu kết cấu của vòi nước một chút.
- Thấm Lan, tìm công nhân, buổi chiều có thể bắt đầu lắp đặt ống dẫn cơ sở, đây là bản vẽ, nhìn có hiểu không?
Mục Lương đưa ra một bản vẽ đường ống nước máy.
Trong khoảng thời gian ngắn, Sóc Lưu Ly đã chế tạo ra rất nhiều đường ống pha lê.
Hiện tại, anh có thể bắt đầu tiến hành giai đoạn lắp đặt đường ống trung tâm, chờ tới khi chế tạo ra ống dẫn trong nhà và vòi nước, là có thể thực hiện đưa nước máy tới từng nhà.
Nguyệt Thấm Lan đánh giá bản vẽ, trọng điểm chú ý là nối các ống dẫn với nhau như thế nào, cô chậm rãi gật đầu, nghiêm túc nói:
- Ta đã biết, có thể xem hiểu.
Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi:
- Chỉ như vậy, thật sự có thể dẫn nước vào mỗi nhà?
- Đương nhiên có thể.
Mục Lương mỉm cười, giải thích:
- Đây là lợi dụng chênh lệch áp suất, Khu vực Trung ương cao hơn khu vực ngoại thành rất nhiều, nước từ Khu vực Trung ương chảy ra ngoài, thông qua những đường ống dẫn nước trung tâm chảy tới các đường ống chính, lại lợi dụng áp lực nước…
- Dừng lại, ta không hiểu.
Khóe mắt của Nguyệt Thấm Lan run rẩy.
Cái gì áp suất? Cái gì áp lực nước? Cô nghe xong cảm thấy nhức cả đầu.
Mục Lương không nhịn được mà bật cười, lắc đầu trở về cung điện, đi nghiên cứu cấu tạo của vòi nước. Nguyệt Thấm Lan nhìn sau lưng anh, trợn trắng mắt.
Sau đó, cô rời đi đi tìm công nhân, cần phải dọn đi đống ống dẫn pha lê trước cửa Cung Điện.
Buổi chiều, sau khi dùng xong cơm trưa.
Nguyệt Thấm Lan rời đi cung điện, chuẩn bị đi trông coi đám công nhân đang bắt đầu lắp đặt đường ống dẫn nước trung tâm.
Đường ống nước trung tâm, là bắt đầu từ tường vây của Khu vực Trung ương, giống như mạng nhện, phóng xạ ra xung quanh Khu vực Trung ương, trải dài tới Khu vực Ngoại thành.
Đến nỗi ống dẫn nước ở trong Khu vực Trung ương, Mục Lương đã dùng năng lực hoàn thành lắp đặt. Hơn nữa còn để lại miệng ống ở bên ngoài tường vây, công nhân chỉ cần từ tiếp tục nối ống dẫn liên tiếp ra bên ngoài.
Nguyệt Thấm Lan đi ra Khu vực Trung ương, đám công nhân đang hừng hực đào mương máng.
Ống dẫn pha lê nối tiếp nhau đã được chôn dưới đất, chỉ để lại một đoạn nối nhỏ trên mặt đất, là có thể dẫn nước vào trong mỗi căn chung cư.
Liên tiếp giữa các ống dẫn, ngoại trừ dựa vào rãnh xoắn, còn dùng keo không thấm nước làm bằng tơ nhện dán lại.
Keo không thấm nước làm bằng tơ nhện, cũng do Mục Lương làm ra.
Tuy vẫn là tơ nhện, lại có tính dính rất mạnh, có thể khiến cho các khớp nối giữa các ống dẫn càng thêm vững chắc.
Như vậy vừa đề cao tính không thấm nước, giảm bớt khả năng rỉ nước, quan trọng nhất vẫn là nó rất tiện.
Nguyệt Thấm Lan giám sát, may mà đám công nhân đều rất cố gắng làm việc, không có dùng thủ đoạn gian dối, cũng nghiêm khắc dựa theo bản vẽ mà tiến hành thi công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận