Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 381: Cây Cao Su

- Chắc là nơi này.
Ngay cổng Khu vực Trung ương, người thú đầu rắn Thác Bỉ đứng vững.
Phía sau hắn, Lộ Na và Ngải Địch đang khiêng một gốc cây dài sáu mét, bên ngoài bọc lấy da thú.
Bọn họ là ba vị Phó Hầu Gia của Hồ Tiên, nhận được mệnh lệnh mang đồ đến cho Hầu Gia, đồng thời gặp mặt thành chủ đại nhân.
3 người đi về phía cổng Khu vực Trung ương, rất nhanh có người ngăn lại.
- Dừng lại, có chuyện gì?
Khuôn mặt của A Thanh nghiêm túc mở miệng hỏi.
- Chúng ta là tới tìm Hầu Gia Hồ Tiên.
Sắc mặt của Thác Bỉ cũng nghiêm túc nói.
- Trong trung tâm Khu vực Trung ương, không cho phép đeo vũ khí đi vào, xin phối hợp tiếp nhận kiểm tra.
Âm thanh của A Thanh lạnh nhạt nói, ra hiệu bạn gác chung tiến lên kiểm tra.
- Ừm.
Thác Bỉ nhếch miệng lên, thực sự là phiền phức.
Hắn giơ tay lên, tùy ý cho một nam hộ vệ Khu vực Trung ương kiểm tra y phục và cơ thể của hắn.
A Thanh đi đến bên cạnh Lộ Na, nghiêm túc kiểm tra.
Hai phút sau, sau khi kiểm tra xong, 3 người đều không có đeo vũ khí.
- Ngươi đứng gác ở đây, ta dẫn bọn họ đi vào.
A Thanh nghiêng đầu dặn dò đồng đội.
- Đi.
Một hộ vệ Khu vực Trung ương khác nhẹ giọng đáp.
- Đi theo ta.
A Thanh mắt liếc 3 người Thác Bỉ, quay người đi đến tầng thứ năm Khu vực Trung ương.
Ba vị người thú vội vàng cất bước đuổi kịp bước chân A Thanh.
Dọc theo đường đi, ba vị người thú bị cảnh tượng trước mặt làm trợn tròn mắt, trên mặt đất có rất nhiều thực vật xanh, nước trong veo, ở đây chẳng lẽ là Thiên Đường?
Trước Cung Điện, A Thanh đứng vững, quay người dặn dò:
- Không nên đi lung tung.
- Vâng.
Thác Bỉ lên tiếng đáp.
Hắn đưa mắt nhìn A Thanh đi vào cung điện.
Qua trong giây lát, A Thanh lại lần nữa đi ra, sau lưng còn có một bóng dáng quen thuộc.
- Hầu Gia!
Thác Bỉ dẫn đầu cung kính hành lễ, hai người thú khác cũng khom lưng hành lễ.
- Ừm, đều được thu xếp ổn thỏa rồi chứ?
Hồ Tiên lạnh nhạt gật đầu.
- Bẩm Hầu gia, đều đã được thu xếp ổn thỏa.
Trên mặt của Thác Bỉ nụ cười tươi hơn.
- Chỗ ở rất tốt.
- Còn có vòi nước thần kỳ, vừa mở ra đã có nước miễn phí để dùng......
Ba vị Phó Hầu, ngươi một câu ta một câu miêu tả.
A Thanh thấy thế, lúc này mới cất bước rời đi, trở về canh gác cổng Khu vực Trung ương.
- Vậy là tốt rồi, đợi chút nữa đi với ta gặp đại nhân Mục Lương, bảo anh ấy giúp các ngươi sắp xếp công việc.
Hồ Tiên mỉm cười gật đầu nói.
- Đại nhân Mục Lương là...?
Thác Bỉ nghi ngờ hỏi.
- Thành chủ thành Huyền Vũ.
Hồ Tiên cất bước đi đến gốc cây được bọc da thú, trấn an nói:
- Các ngươi đi theo ta rời khỏi Thành Vạn Yêu, ta sẽ cho sắp xếp ổn thỏa cho các ngươi.
- Hầu gia, chúng ta là tự nguyện.
Lộ Na vội vàng biểu lộ sự trung thành.
Cô ấy là người thú đầu trâu, là cô gái duy nhất trong ba vị Phó Hầu, tuổi lớn hơn Hồ Tiên, năm nay đã hai mươi tám tuổi.
- Ta biết, cho nên mới càng không thể làm cho các ngươi thất vọng.
Hồ Tiên mỉm cười ngoái nhìn.
Ba vị Phó Hầu Gia vô cùng cảm động.
- Mở da thú ra đi.
Hồ Tiên ra hiệu chỉ vào gốc cây.
- Vâng!
Động tác của ba vị Phó Hầu Gia rất nhanh đã mở ra lớp da thú.
- Trạng thái không phải rất tốt.
Lông mày của Hồ Tiên nhăn lại.
Gốc đại thụ được bọc da thú, vốn chỉ là lá cây hơi vàng, lúc này đã rụng hơn phân nửa.
Thác Bỉ giật mình, nhận ra gốc đại thụ trước mắt, là gốc cây được trồng trong khu vườn của Thú Vương.
- Hầu Gia, phải mau trồng nó xuống đất.
Lộ Na vội vàng nói.
- Không vội, trước hết mang đến cho Mục Lương xem, có lẽ anh ấy biết đây là cây gì.
Hồ Tiên lắc đầu, quay người chuẩn bị đi tìm Mục Lương.
- Hầu Gia, cây này đang chảy ra nước dịch là màu trắng.
Thác Bỉ kinh ngạc nói.
Hồ Tiên đang định rời đi chợt dừng lại, quay người lại nhìn lại.
Khi người thú đầu rắn di chuyển đại thụ, va chạm gãy một nhánh cây, phía mặt ngoài đang có một lớp dịch thể màu trắng sữa bám vào.
Hắn tự tay nhẹ nhàng sờ vào dịch thể màu trắng sữa, cảm giác hơi dính dính.
Hồ Tiên nhíu mày, yêu kiều nói:
- Chớ chạm lung tung, cẩn thận có độc.
- Vâng.
Thác Bỉ vội vàng thu tay lại, vội lau đi đầu ngón tay dính dịch thể màu trắng.
Hồ Tiên quay người tiến vào Cung Điện, bước nhanh về hướng thư phòng.
Cộc cộc cộc !
Cô gõ vang cửa thư phòng, dùng giọng mềm mại đáng yêu nói:
- Mục Lương, ta có thể vào không?
- Vào đi.
Trong thư phòng truyền ra âm thanh đồng ý của Mục Lương.
Cót két !
Cửa thư phòng đẩy ra, Hồ Tiên đi vào thư phòng.
- Chuyện gì?
Mục Lương đặt bút xuống, anh đang suy nghĩ tình tiết mới cho chuyện xưa ‘Hỗn Độn’.
- Ta mang gốc cây kia đến, đặt ở trước cửa Cung Điện, ngươi thử ra nhìn một chút xem?
Hồ Tiên yêu mị hỏi.
- Đương nhiên là được rồi.
Con mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.
Anh đứng dậy, bước nhanh đi ra phía ngoài, Hồ Tiên cũng uốn éo thân hình vội vàng đuổi theo.
Ở cửa Cung Điện, Mục Lương bước ra, đi tới quảng trường nhỏ phía trước, quan sát ba vị người thú một cái.
Khuôn mặt của Thác Bỉ cứng đờ, nhìn thấy Mục Lương, có loại cảm giác uy nghiêm đập vào mặt mình, làm cho người ta sinh ra lòng kính sợ.
- Thành chủ đại nhân.
Ba vị người thú cung kính hành lễ, trong lòng không tự chủ được sinh ra ý thần phục.
- Ừm.
Mục Lương thuận miệng đáp lại, lực chú ý đặt ở trên gốc đại thụ sắp khô chết.
- Mục Lương, ngươi biết loài cây này sao?
Hồ Tiên tiến tới góp mặt.
- Có chút quen thuộc......
Mục Lương nhíu mày.
Anh ngồi xổm xuống, đưa tay vệt qua vết gãy kia, trên tay dính nhiều dịch thể màu trắng.
Ở kiếp trước, hình như anh đã gặp qua loại cây này, hình như là trong một đoạn phim ngắn quay về thiên nhiên.
Dường như là cây cao su?
- Kiểm tra phát hiện thực vật có thể thuần dưỡng, có muốn thuần dưỡng không?
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu anh.
Mục Lương nhíu lại lông mày, thầm thì trong lòng:
- Thuần dưỡng.
- Đinh! Kiểm tra phát hiện Cây Cao Su sinh mệnh cấp 1, đang trong quá trình thuần dưỡng......
- Đinh! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng thành công.
- Đinh! Có muốn kế thừa thiên phú của Cây Cao Su: Đàn hồi Tự Do.
- Kế thừa.
Mục Lương tự nói trong lòng một tiếng.
- Đinh! Đàn Hồi Tự Do đang trong quá trình cải tiến...... Đang thích ứng...... Truyền thừa hoàn tất.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mấy người Hồ Tiên, đại thụ vốn đang khô héo lại lần nữa toả ra sức sống rực rỡ, có mầm xanh mới mọc ra từ đầu cành, cuối cùng trưởng thành thành phiến lá màu xanh to bằng ba ngón tay.
Quả nhiên là cây cao su.
Con mắt màu đen của Mục Lương lóe ra tia sáng hưng phấn.
Hệ thống đã xác nhận phỏng đoán của anh là đúng.
Cây cao su xuất hiện, sau này sẽ mang đến một luồng gió mới không nhỏ với Thành Huyền Vũ.
- Mục Lương, đang có chuyện gì xảy ra vậy?
Hồ Tiên ngạc nhiên hỏi.
Gốc cây sắp khô chết, Mục Lương nhẹ nhàng chạm vào một cái, lại một lần nữa sống lại mạnh mẽ, giống như là tới mùa xuân thứ hai.
- Đây là năng lực của ta.
Mục Lương thuận miệng nói.
Anh quay đầu, khuôn mặt nghiêm túc hỏi:
- Gốc cây này có thể cho ta không?
- Đương nhiên là có thể, vốn chính là muốn tặng cho ngươi.
Hồ Tiên sửng sốt một chút, vội vàng gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận