Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2031: Thánh Thú Bảo Vệ Thủy Cung



Tối hôm qua, cô ta cả đêm không ngủ, đi dạo một vòng thủy cung dưới đáy biển nhưng vẫn không tìm được tung tích của Hắc Ma Pháp Sư còn lại.

Điều này khiến cô ta không nhịn được hoài nghi, chẳng lẽ đám người Hồng chấp sự không ở trong thành?

Linh Vận gật đầu đáp:

- Ừm, chúng ta đi ra ngoài dạo chơi một chút, thuận tiện tìm chút gì đó để ăn.

- Vâng.

Phượng Nhi lấy lại tinh thần, tự giác cầm lấy túi da thú và đi theo bên cạnh công chúa.

Hai người rời đi phòng tổng thống, Phó Kỵ Sĩ Trưởng đã canh giữ ở ngoài cửa, thấy cửa phòng mở ra, vội vã đứng thẳng người.

- Công chúa điện hạ!

Phó Kỵ Sĩ Trưởng cung kính hành lễ.

- Đi thôi, chúng ta ra ngoài ăn gì đi.

Linh Vận ngây thơ nói.

- Vâng.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng lên tiếng, quay đầu liếc Phượng Nhi một cái, ánh mắt mang theo sự dò xét.

Phượng Nhi mở to mắt nhìn lại, lộ ra vẻ mặt tuy ta sợ ngươi nhưng ta sẽ không lùi bước.

- Hừ!

Phó Kỵ Sĩ Trưởng khẽ hừ lạnh một tiếng.

Ba người đi vào Thang Vận Chuyển đến đại sảnh lầu một, sau đó rời đi Trung tâm Huyền Vũ dưới ánh nhìn của tiếp viên.

Bên ngoài cửa lớn Trung tâm Huyền Vũ, các Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ còn lại đã đợi sẵn.

- Công chúa điện hạ.

Các thuộc hạ cung kính hành lễ.

- Ừm.

Linh Vận gật đầu một cái.

Cô được mọi người vây quanh ở chính giữa, đi dọc theo con phố tới trước, bên trái chính là bức tường lưu ly trong suốt, có thể nhìn thấy nước biển và bầy cá bơi lội bên ngoài rất rõ ràng.

- Thật xinh đẹp ~

Đôi mắt đẹp của Linh Vận sáng lấp lánh, cô hào hứng đi tới trước bức tường lưu ly rồi nhìn chăm chú vào bầy cá sặc sỡ màu sắc, đôi môi hồng hơi hé mở vì ngạc nhiên, kinh ngạc hỏi:

- Đây là do ma pháp trận hay chỉ đơn giản là làm bằng lưu ly?

Trong mắt của cô, bức tường khổng lồ trước mặt chắc được chế tạo từ lưu ly, cho nên nó mới trong suốt như vậy.

Một vị Ma Pháp Sư trong đội ngũ phân tích:

- Ta không cảm nhận được ma lực dao động, hẳn chỉ là một bức tường bằng lưu ly bình thường.

Linh Vận suy đoán:

- Cũng có thể là do thực lực của ngươi quá yếu nên không cảm nhận được.

-... Điện hạ nói rất đúng.

Ma Pháp Sư này co giật khóe miệng.

Đôi mắt của Phượng Nhi lấp lóe, lơ đãng nói một câu:

- Hy vọng lớp lưu ly này đủ kiên cố, nếu như nó tan vỡ thì người ở chỗ này nhất định sẽ chết.

Linh Vận cau mày quở trách:

- Ngươi chớ nói lung tung.

- Vâng.

Phượng Nhi hơi cúi đầu.

Nếu như thủy cung dưới đáy biển bị nước biển cắn nuốt, chế tạo ra hỗn loạn, như vậy cô ta có thể nhân cơ hội này mà trà trộn vào Nội Thành.

Hiện tại, cô ta có chút hối hận, tối hôm qua khi đi xung quanh nơi này lại không có đi thử xem độ cứng rắn của bức tường lưu ly.

- Ta không cảm giác nó sẽ vỡ nát, thoạt nhìn cực kỳ cứng rắn.

Một tên Kỵ Sĩ giơ tay gõ gõ vào bức tường lưu ly, cảm giác giống như đang gõ vào sắt thép.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng đặt tay lên trên bức tường lưu ly, chậm rãi tạo áp lực lên nó, cuối cùng dùng hết toàn lực mà bức tường lưu ly vẫn không hề hấn gì.

-!!

Hắn khiếp sợ thu tay về, trầm giọng nói:

- Nó rất cứng, yên tâm đi.

- Vậy là tốt rồi.

Linh Vận cười tươi như hoa nói.

Phượng Nhi co giật khóe miệng, quyết định tối nay tìm cơ hội thử xem.

Một tên Ma Pháp Sư khác đột nhiên hô to:

- Bên ngoài có vật gì đó...

Đám người vội vã nhìn theo ánh mắt của tên Ma Pháp Sư kia, bầy cá bơi lội gần bức tường lưu ly vội vã tản ra hai bên, để lộ quái vật lớn phía sau.

Rồng Biển xuất hiện ở bên ngoài bức tường lưu ly, đôi mắt khổng lồ nhìn chằm chằm Phó Kỵ Sĩ Trưởng.

- Ma thú biển cấp 9!

Phó Kỵ Sĩ Trưởng biến sắc.

Đôi mắt đẹp của Linh Vận trừng lớn, vội vã lùi lại mấy bước.

Đột nhiên, một giọng nói ngọt ngào vang lên sau lưng bọn họ:

- Không cần sợ hãi, đó là Thánh Thú của thành Huyền Vũ chúng ta, nó phụ trách bảo vệ sự an toàn của thủy cung dưới đáy biển.

- Thánh Thú?

Linh Vận quay đầu nhìn lại, phát hiện là một cô gái có mái tóc ngắn.

Đối phương ngọt ngào cười nói:

- Đúng vậy, Thánh Thú vẫn luôn bảo vệ nơi đây.

Bọn người Linh Vận nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, khi quay đầu nhìn lại thì Rồng Biển đã xoay người rời đi.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng nhìn về phía cô gái vừa xuất hiện, trầm giọng hỏi:

- Ngươi là người dân trong thành Huyền Vũ à?

- Đúng rồi nha.

Cô gái gật đầu.

Trong mắt của Linh Vận lộ ra vẻ hâm mộ, nói:

- Ở chỗ nhất định rất thoải mái.

- Đúng vậy, nơi đây rất đẹp, cái gì cũng có.

Cô gái tóc ngắn cười tươi như hoa đáp.

- Nghe ngươi nói vậy khiến ta cũng muốn ở lại nơi này.

Linh Vận cảm thán một câu.

Đối phương ngây thơ đáp:

- Nếu thích thì có thể ở lại nha, mặc dù không thể mua nhà nhưng ngươi có thể mướn, một tháng chỉ cần mười ngàn đồng Huyền Vũ.

- Vì thủy cung dưới đáy biển đặc thù, cho nên giá nhà nơi này sẽ không rẻ, sau này sẽ càng ngày càng đắt.

- Mười ngàn đồng Huyền Vũ? Tương đương một viên tinh thạch ma thú cấp 5!

Một gã Kỵ Sĩ trợn to hai mắt.

- Cũng không quá đắt...

Phó Kỵ Sĩ Trưởng âm thầm tính toán một chút, mười ngàn đồng Huyền Vũ còn chưa đủ để Linh Vận ở mấy đêm trong phòng tổng thống ở Trung tâm Huyền Vũ.

Cô gái tóc ngắn ngây thơ nói:

- Ừ đúng rồi, nhà ở bình thường nhất có giá rẻ như vậy.

- Đây mới chỉ là giá cho nhà ở bình thường nhất?

Tên Kỵ Sĩ vừa rồi hỏi tới.

Cô gái khoa tay múa chân nói:

- Đúng vậy, nơi tốt nhất là phòng tổng thống ở Trung tâm Huyền Vũ, nhưng nếu muốn thuê một tháng thì sẽ rất rất đắt.

- Ta biết rồi.

Kỵ Sĩ ngậm miệng, vừa nghĩ tới giá cả phòng tổng thống mà Linh Vận ở, lúc này lại cảm thấy mười ngàn đồng Huyền Vũ đúng là không đắt lắm.

- Các ngươi tiếp tục chơi đi, ta còn có việc.

Cô gái tóc ngắn phất tay, xoay người nhảy nhót rời đi.

Cô là nhân viên bán hàng ở cửa hàng gần đó, hiện tại phải đi về làm việc.

Một phần năm khu vực ở nơi nay đã hoàn thành thi công, chính thức mở cửa đón khách.

Linh Vận chớp mắt, quay đầu hỏi:

- Phó Kỵ Sĩ Trưởng, ngươi nói xem nếu ta ở lại đây lâu dài thì cha và mẹ sẽ đồng ý không?

- Trong lòng công chúa điện hạ đã có đáp án rồi, cần gì phải hỏi ta nữa?

Phó Kỵ Sĩ Trưởng cười khổ một tiếng.

Dựa vào địa vị của Linh Vận ở trong lòng quốc vương và vương hậu, đi ra ngoài chơi thời gian ngắn còn được, nếu lâu dài không trở về vương quốc Tề Nhĩ Vô thì là chuyện tuyệt đối không thể nào.

Quốc vương còn nói qua, sau này sẽ không để công chúa lấy chồng xa, ngài ấy sợ con gái lấy chồng xa sẽ chịu khổ, không ai có thể làm chỗ dựa cho con gái.

Vương Hậu và các công chúa, vương tử còn lại cũng đều có suy nghĩ như vậy.

- Ai~ Cha và mẹ ta sẽ không đồng ý đâu.

Linh Vận than thở.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng gật đầu một cái, xem ra công chúa vẫn hiểu rõ chuyện của mình.

- Không nói cái này nữa, chúng ta đi dạo đi!

Linh Vận mất hứng phất tay, phồng má đi về trước đó.

Bọn Kỵ Sĩ liếc nhau, đáy mắt đều có ý cười.

- Mau đuổi theo.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng liếc bọn họ một cái.

- Rõ!

Các Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư vội vã lộ ra sắc mặt nghiêm túc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận