Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2371: Son Môi Màu Tím.

An Lệ tán đồng gật đầu, nói:

- Ừm, còn ngon hơn cả những món ngự trù làm trong vương cung u.

Lộ Lộ nuốt miếng khoai lang trong miệng xuống, quay đầu liếc nhìn An Lệ, nhắc nhở:

- Chị, môi của ngươi phai màu rồi kìa!

- A?

An Lệ cả kinh, vội vã giơ tay lên xoa khóe miệng, phát hiện màu tím trên môi đã bay hết.

Lộ Lộ ngây thơ hỏi:

- Chị, ngươi có mang theo ma dược nhuộm môi không?

Là quý tộc của vương quốc Tố Châu, bọn hắn phải thường xuyên giữ được màu tím trên môi, đây là tượng trưng cho thân phận của bọn hắn.

- Không có, hai ta đi ra ngoài gấp như vậy... Làm sao ta nhớ được chuyện này chứ?

An Lệ giơ tay lên nâng trán.

Lộ Lộ bĩu môi nói:

- Vậy phải làm sao bây giờ?

An Lệ thở dài nói:

- Không biết nơi đây có bán ma dược nhuộm môi hay không đây...?!

Lộ Lộ lẩm bẩm:

- Chắc không có, nơi đây lại không phải vương quốc Tố Châu chúng ta, quý tộc ở nơi khác không có thói quen nhuộm môi.

- Tìm thử xem, biết đâu bọn hắn có bán thì sao?

An Lệ nói với tâm lý ôm may mắn.

Lộ Lộ đảo mắt một vòng, thanh thúy nói:

- Chị, chúng ta đang ở bên ngoài, không nhuộm môi chắc cũng không sao đâu...

An Lệ nghiêm túc nói:

- Dù ở ngoài thì cũng không được, cha đã nói màu tím là tượng trưng cho sự cao quý, là con gái của cha, chúng ta nhất định phải làm theo.

- Chị à, ngươi thật là cổ hủ.

Lộ Lộ hừ nhẹ một tiếng.

- Đây là truyền thừa, ngươi còn nhỏ, chưa hiểu được đâu.

An Lệ giơ tay búng trán em gái một cái.

- Lếu lều ~~~

Lộ Lộ thè lưỡi, ngây thơ nói:

- Vậy thì chị em ta đi dạo quanh đây xem có nơi nào bán ma dược nhuộm môi hay không?!

- Ừm, vừa đi vừa tìm.

An Lệ nắm tay em gái tiếp tục đi về phía trước.

Lộ Lộ nhìn người đi đường xung quanh, đôi mắt đẹp sáng lên:

- Chị, những người ở đây đều ăn mặc rất đẹp.

An Lệ quan sát trang phục của những người khác rồi lại nhìn váy da thú trên người mình, không thể không thừa nhận hai chị em mặc không đẹp bằng mọi người xung quanh.

Lộ Lộ kinh ngạc nói:

- Hơn nữa môi của các cô đều là màu đỏ, thật dễ nhìn.

- A, ngươi nói không sai!

An Lệ vươn tay chạm vào môi mình.

Lộ Lộ mấp máy đôi môi phai màu, nhỏ giọng nói:

- Còn thật đẹp mắt.

- Ai nha, màu son môi mới ra hôm nay thật là đẹp, ta mua mười cây khác màu nhau, trở về đưa cho các chị em mỗi người một cây.

Một quý phụ đi ngang qua khoe khoang với bạn thân bên cạnh.

Trong mắt người bạn thân lộ ra vẻ hâm mộ, nói:

- Ta chỉ mua được ba màu thôi, những màu còn lại thì ta không thích.

- Như vậy làm sao đủ dùng chứ?

Quý phụ lắc đầu nói.

Bạn thân thúc giục:

- Ngày mai lại tới mua, bây giờ đi mua nước hoa trước đã, nếu đến chậm thì sẽ hết sạch nữa đấy.

- Đúng đúng, hôm nay có bán nước hoa mới, đi trễ sẽ không còn.

Quý phụ vội vàng gật đầu, nắm tay người bạn thân nhanh chóng rời đi.

An Lệ và em gái liếc nhau, không nhịn được nhìn về cửa hàng cách đó không xa mà quý phụ kia vừa bước ra.

- Cửa hàng trang điểm, nơi đây bán cái gì?

Lộ Lộ lẩm bẩm.

- Tới đó xem sẽ biết thôi.

Ánh mắt của An Lệ lấp lóe, kéo tay em gái đi tới cửa hàng trang điểm.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hai chị em đi tới trước cửa hàng, phát hiện bên trong đầy nữ nhân.

- Thật là nhiều người.

Lộ Lộ nhón chân lên, muốn nhìn rõ tình huống bên trong.

- Chen vào đi.

An Lệ quyết tâm, vội vàng kéo em gái chen vào cửa hàng trang điểm.

Hai người tốn sức chen vào trong cửa hàng, trước mặt là từng kệ hàng bày từng cây son môi với màu sắc khác nhau, còn có phấn lót, lông mi giả, v.v…

- Nơi này có hàng mẫu dùng thử, nếu quý khách thích thì có thể thử một lần.

Một nhân viên bán hàng tiến tới gợi ý.

An Lệ tò mò nhìn lướt qua, lanh mắt phát hiện một cây son môi màu tím được đặt ở sát biên kệ hàng.

- A ~~~

Đôi mắt của cô lập tức sáng ngời, giống như thấy được bảo bối cứu mạng.

……….

- Lộ Lộ, ngươi đừng di chuyển.

An Lệ nhắc nhở một câu rồi len lỏi qua đám đông đi về phía kệ hàng đặt son môi màu tím.

Lộ Lộ hô một tiếng:

- Chị ơi?

Lúc này trong mắt An Lệ chỉ có mỗi cây son môi màu tím kia, chờ đến khi cầm nó trong tay thì cô mới thở phào nhẹ nhàng một hơi.

- Thật tốt quá, lấy được rồi.

Cô quay đầu nhìn về phía em gái, quơ quơ cây son môi trong tay.

- A!

Đôi mắt đẹp của Lộ Lộ sáng lên, vội vã đẩy ra các nữ nhân khác đi tới bên cạnh chị mình.

An Lệ không nén nổi sự hưng phấn trên mặt, vui vẻ nói:

- Đây chính là ma dược nhuộm môi.

- Ngươi mau thử xem.

Lộ Lộ thúc giục.

An Lệ nghe vậy học các nữ nhân xung quanh, nhìn vào mặt gương bên cạnh, cẩn thận bôi son màu tím lên môi, rồi mím môi vài cái rồi nhìn về phía em gái, hỏi:

- Thế nào?

- Oa, thật là đẹp mắt.

Lộ Lộ khen ngợi.

An Lệ vươn tay nắm cằm của em gái, cầm son môi nói:

- Ngươi cũng bôi một chút đi.

Lộ Lộ cảm nhận son môi nhẹ nhàng lướt qua đôi môi mình, lưu lại một lớp màu tím mỏng manh.

- A~ Thật dễ ngửi, là mùi hoa!

Yết hầu của cô nhấp nhô, khẽ rên rỉ một tiếng.

An Lệ nhận đồng nói:

- Ừm, cảm xúc khuynh hướng còn tốt gấp mấy lần loại ma dược mà chúng ta thường dùng.

- Màu cũng đẹp hơn nhiều.

Lộ Lộ vui vẻ nói.

- Không biết có đắt hay không?!

An Lệ nắm chặt cây son trong tay, đưa mắt tìm kiếm nhân viên bán hàng.

Cô nhanh chóng thấy được một nhân viên đứng gần đó, vội giơ son môi màu tím tiến lên trước, hỏi:

- Xin chào, ma dược này bán như thế nào?

- Đây không phải là ma dược, cái này gọi là son môi, giá là hai trăm đồng một cây.

Nhân viên bán hàng mỉm cười đáp.

- Hai trăm đồng...

An Lệ sửng sốt một chút.

Nhân viên bán hàng giải thích:

- Hai trăm đồng Huyền Vũ hoặc một viên tinh thạch ma thú cấp 3.

- A, rẻ như vậy sao?

Đôi mắt đẹp của An Lệ trừng lớn.

Nhân viên bán hàng mỉm cười không đáp, cô đã nghe những lời này đến phát chán rồi, trong lòng không khỏi cảm thán các quý tộc thật giàu có.

- Mời quý khách sang bên kia tính tiền.

Nhân viên bán hàng chỉ về phía quầy hàng, cây son môi này đã bị dùng qua.

An Lệ lắp bắp hỏi:

- Ma dược màu này.… Không phải, son môi màu này còn có bao nhiêu?

Nhân viên bán hàng hơi nghiêng đầu, nghĩ ngợi một lúc rồi đáp:

- Son môi màu tím à, ta nhớ được còn có ba rương, mỗi rương là một trăm cây.

Son môi màu tím là một trong những màu đặc biệt, ngoại trừ các quý phụ thích sưu tập đủ bộ thì rất ít người mua loại này, cho nên nhân viên bán hàng nhớ rất rõ ràng số lượng tồn kho.

- Đó chính là ba trăm cây, ta mua hết!

An Lệ tiền muôn bạc biển vung tay lên.

- A, quý khách muốn mua tất cả sao?

Nữ nhân viên nghe được lời này không khỏi mở to hai mắt.

An Lệ nghi ngờ hỏi:

- Đúng vậy, có chuyện gì sao?

- Không có, không có, ta lập tức đi lấy cho ngươi.

Nhân viên che đậy sự vui mừng trong lòng, xoay người đi tới kho hàng ở trên lầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận