Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1543: Đầu Óc Ngu Si, Kém Phát Triển



Mục Lương phải mất hai giờ để hoàn thành việc cải tạo toàn bộ Phố Buôn Bán, phần còn lại phải giao cho người của Xưởng Trang Trí.

- Động tĩnh vẫn ồn ào như mọi khi.

Ly Nguyệt ngẩng đầu cảm thán một tiếng.

- Ai nói không phải đâu.

Ngải Lỵ Na tán đồng gật đầu.

Duy Lợi Á bên cạnh hai người đều đã nhìn đến phát ngốc, đây là thao tác gì vậy?

Ngải Lỵ Na nói một cách trịnh trọng và nghiêm túc:

- Bình tĩnh lại nào, ngươi cần phải làm quen với nó.

-.. Cái này còn có thể làm quen sao?

Duy Lợi Á sững sờ hỏi.

Ngôn Băng bình tĩnh đáp:

- Chỉ cần xem thêm vài lần nữa là được rồi.

-....

Duy Lợi Á im lặng không nói gì.

……….

Bên trong khu vực quản lý của thành Huyền Vũ ở thành Tát Luận.

Chỗ ở tạm thời.

Hi Tê đứng ở ngoài cửa, đôi mắt của cô trợn to nhìn đất đá bay qua bầu trời.

Trong lòng Hi Tê vô cùng kinh ngạc, cô chưa bao giờ nhìn thấy trường hợp như vậy, có thể nói là chấn động đến tột đỉnh.

Hi Lâm thò đầu ra, sau đó hai mắt cũng mở lớn, hưng phấn hô to:

- Chị, cát đất đang bay, đây là ma pháp sao?

- Chắc là vậy.

Hi Tê chậm rãi gật đầu.

Cô chỉ là người bình thường, không hiểu rõ về ma pháp.

- Chị, chúng ta qua đó xem một chút đi.

Hi Lâm đột nhiên nói.

Hi Tê nghiêm mặt răn dạy:

- Không được, bên kia đang cải tạo, quá nguy hiểm.

- Chị à, không có chuyện gì đâu, chúng ta chỉ đứng nhìn ở xa thôi, sẽ không tiến lại quá gần.

Hi Lâm nhẹ nhàng lắc lư cánh tay của chị, hai mắt sáng lấp lánh như sao trời.

- Không được.

Hi Tê không mềm lòng, nàng vươn tay gõ nhẹ vào đầu em trai, tức giận nói:

- Những người kia bảo chúng ta không được chạy loạn, ngươi đã quên rồi sao?

Những người kia mà cô nói chính là Thành Phòng Quân phụ trách vấn đề an toàn ở trụ sở tạm thời.

- Vâng, được thôi.....

Hi Lâm méo miệng, tiếc nuối nhìn đất đá ồ ạt xẹt qua bầu trời.

Hắn đột nhiên quay đầu hỏi:

- Chị, ngươi có muốn trở thành Ma Pháp Sư không?

- Muốn chứ.

Hi Tê gật đầu lia lịa.

Cha và mẹ của cô là Ma Pháp Sư, mặc dù cả hai chỉ là Ma Pháp Sư cấp 2 nhưng như vậy đã được người bình thường kính trọng.

Hi Lâm đề nghị:

- Vậy chị đến hiệp hội Ma Pháp Sư thử xem sao, biết đâu ngươi sẽ trở thành Ma Pháp Sư thì sao?

- Không được, một lần kiểm tra cần rất nhiều kim tệ.

Hi Tê lắc đầu nói.

Đá Ma Pháp cực kỳ hiếm hoi, chỉ có một ít người nắm giữ nó, nếu người ngoài muốn sử dụng Đá Ma Pháp để khải linh trở thành Ma Pháp Sư thì cần phải thanh toán một lượng kim tệ hoặc tinh thạch ma thú rất lớn.

Hi Lâm nghiêm túc nói:

- Chị, sau này ta sẽ cố gắng làm việc, kiếm rất nhiều rất nhiều kim tệ, đến lúc đó ngươi có thể đi khải linh rồi.

- Được, cám ơn Hi Lâm.

-

Hi Tê cong môi cười, trong lòng lại thở dài.

Chờ tới khi kiếm được thật nhiều kim tệ thì cô đã qua tuổi tốt nhất để kiểm tra linh hồn lực và khải linh rồi.

Cô nhìn thoáng qua em trai, nhưng tới lúc kiếm được nhiều kim tệ thì có thể để em trai đi khải linh, nếu như hắn có thể trở thành Ma Pháp Sư thì cuộc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng rất nhiều.

Ầm ầm ~~~

Mặt đất lại chấn động lần nữa, những ngôi nhà ở khu vực số hai bắt đầu sụp đổ.

Mục Lương bắt đầu thay đổi Khu dân cư, rất gần với trụ sở tạm thời mà Hi Tê và Hi Lâm đang ở.

Ầm ầm ~~~

Trong ánh mắt ngây ngốc của hai chị em, những ngôi nhà cách đó hai mươi mét đổ sập thành từng mảnh, biến thành một đống đổ nát.

Tro bụi bay lên, ngay sau đó lại bị trọng lực vô hình đè trở lại mặt đất.

- Lên.!

Giọng nói bình tĩnh vang lên trên không trung.

Mục Lương giơ tay nắm lấy, gỗ và tạp vật trong đống đổ nát bay lên không trung, chất thành một ngọn núi nhỏ dưới sự khống chế của anh.

- Oa...

Hi Lâm lại nhìn ngây người lần nữa.

- Thật là lợi hại.

Hi Tê kinh thán không thôi, trong lòng còn có chút mất mát.

Trong những căn nhà sụp đổ kia có một gian nhỏ là nhà của cô, cô và em trai đã từng sinh sống cùng với cha mẹ ở đó.

- Mọi việc phải bắt đầu lại từ đầu rồi…..

Hi Tê thở dài, xốc lên tinh thần một lần nữa.

Người trong trụ sở tạm thời đều đi ra ngoài nhìn Mục Lương thay đổi Khu dân cư, trường hợp đất đá bay đầy trời khiến bọn hắn kinh ngạc thốt lên liên tục.

Trong vòng ba tiếng tiếp theo, bọn hắn đã được chứng kiến nhà cũ sụp đổ rồi biến mất, tiếp đó là hai, ba trăm tòa nhà lầu mới đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất.

Nhà lầu thấp nhất cũng có bốn tầng, cao nhất có tám tầng, mỗi tầng cao gần ba mét.

Các toà nhà lầu đều được sắp xếp chỉnh tề, khoảng cách hẹp nhất cũng có sáu mét, rộng nhất có hai mươi mét.

Từ cổng số một đến Quán Rượu Huyền Vũ có một con đường lớn rộng mười tám mét, đây là một trong những trục đường chính và là dải phân cách với các Khu dân cư khác.

Sở dĩ Mục Lương tạo con đường rộng như vậy chủ yếu là để có không gian xanh, nếu muốn không khí tốt, tự nhiên là xanh hóa càng nhiều càng tốt.

Hi Lâm ngơ ngác hỏi:

- Chị, sau này chúng ta sẽ ở đây sao?

- Ta cũng không biết...

Hi Tê há hốc mồm, nhìn từng tòa nhà lầu được lưu ly bao trùm, tâm trạng rất phức tạp.

- Thật sao? Vậy khi nào chúng ta có thể vào ở?

Hi Lâm hưng phấn hô to.

- Chuyện này không chắc đâu, ngươi chớ vui vẻ quá sớm.

Bên cạnh có người tạt một gáo nước lạnh.

- Đúng vậy, bọn họ xây những toà nhà lầu này chưa chắc là cho chúng ta ở.

- Ta không cảm thấy thành chủ thành Huyền Vũ sẽ có lòng tốt xây những nhà lầu đẹp như vậy cho chúng ta vào ở miễn phí.

- ······

Trong đám đông truyền ra rất nhiều âm thanh tiêu cực.

Hi Lâm nghiêm túc phản bác:

- Không có chuyện đó đâu, chị Ny Cát Sa đã nói chúng ta sẽ có nhà mới.

Hi Tê lạnh lùng cười một tiếng, đáp trả:

- Các ngươi mù hết rồi sao, hoàn cảnh và điều kiện ở trụ sở tạm thời này còn tốt hơn nhiều so với căn nhà mà các ngươi ở trước đó.

Lời này vừa ra, đám đông ồn ào nhất thời á khẩu không trả lời được.

- Thật là một đám người có ánh mắt thiển cận, nếu bọn họ thật sự muốn lừa gạt chúng ta, chi bằng xua đuổi chúng ta rời đi từ ngày hôm qua rồi.

Có người lạnh giọng châm chọc.

- Đúng vậy, hà tất xây trụ sở tạm thời cho chúng ta, còn cung cấp thức ăn và nước.

- Đầu óc ngu si, kém phát triển.

- Chị Ny Cát Sa tốt như vậy mà còn hoài nghi chị ấy.

Hi Lâm khó chịu nói.

Trong mắt Hi Tê lộ ra ý cười, vươn tay xoa đầu Hi Lâm.

Ầm ầm ~~~

Mặt đất vẫn còn tiếp tục chấn động, lần thay đổi mới bắt đầu.

Một bên khác, hoàng cung.

Trong phòng nghị sự, quốc vương và các đại thần, quý tộc đang ngồi thảo luận cùng nhau.

Một lão già mặc phục sức hoa lệ run rẩy hành lễ, sau đó nói với giọng điệu chính nghĩa:

- Quốc vương bệ hạ, thành chủ thành Huyền Vũ xây thành trì bên trong thành Tát Luận, đây chính là hành động khiêu khích quyền lực của vương thất!

- Đúng vậy, hắn gây ra động tĩnh quá lớn, nó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự an bình của thành Tát Luận.

Một vị bá tước khác nghiêm túc tiếp lời.

Hầu tước ngước mắt nhìn chằm chằm quốc vương, đen mặt trầm giọng nói:

- Chúng ta cần phải trục xuất thành Huyền Vũ, vì sự an bình của vương quốc Hải Đinh và thành Tát Luận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận