Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2010: Đây Là Cổng Mà Thần Linh Xây Dựng Sao?



Cô và hầu gái trước mắt cùng nhau lớn lên, tuy địa vị hai người không giống nhau nhưng quan hệ rất tốt, như bạn bè thân thiết chuyện gì cũng có thể nói với nhau.

- Ta chỉ nói thật thôi.

Phượng Nhi cười dịu dàng nói.

Linh Vận che miệng khẽ cười, lại tò mò hỏi:

- Đúng rồi, ta còn không hỏi ngươi, lúc trước ngươi đột nhiên xin nghỉ phép chạy đến thành Tát Luận để làm gì thế?

Ánh mắt của Phượng Nhi lóe lên, cúi đầu giải thích:

- Ta nghe nói cha ta từng xuất hiện ở thành Tát Luận, cho nên muốn đi xem một chút.

- A, vậy ngươi đã tìm được hắn chưa?

Linh Vận quan tâm hỏi.

Phượng Nhi là cô nhi, từ nhỏ đã không có cha mẹ bên cạnh.

- Không có.

Phượng Nhi miễn cưỡng cười nói.

Linh Vận trấn an:

- Ta tin rồi sẽ tìm được thôi, ngươi đừng quá khổ sở.

Phượng Nhi cố nặn ra một nụ cười, gật đầu nói:

- Vâng, công chúa điện hạ không cần an ủi ta, nhiều năm đều là như vậy, ta đã quen rồi.

- Chúng ta không nói cái này nữa.

Linh Vận vội vàng nói.

Phượng Nhi phối hợp nói sang chuyện khác, hỏi:

- Điện hạ, khi đến thành Huyền Vũ thì ngươi muốn mua cái gì?

- Ta muốn mua rất nhiều, những thứ có trên TV thì ta đều muốn mua.

Đôi mắt đẹp của Linh Vận sáng lấp lánh.

Phượng Nhi thanh thúy nói:

- Vậy thì sẽ tốn rất nhiều tinh thạch ma thú nha.

- Thứ khác thì ta không chắc, nhưng tinh thạch ma thú thì tràn đầy.

Linh Vận kiêu ngạo nói.

Lần này ra ngoài, quốc vương đã đưa một số tinh thạch ma thú lớn cho cô, ngoại trừ dùng để tiêu phí thông thường thì còn để dành mua sắm vật tư.

- Vâng.

Phượng Nhi cúi đầu.

Linh Vận thấy đối phương hơi thất thần, khoát tay nói:

- Được rồi, ngươi đi bên ngoài giải sầu một chút đi.

- Vâng, cám ơn điện hạ.

Phượng Nhi cung kính hành lễ.

Cô xoay người rời đi buồng nhỏ trên tàu, nhưng không có đi trên boong thuyền, mà xoay người trở về phòng của mình.

- Cọt kẹt ~

Cô đóng cửa lại rồi khóa kỹ, bảo đảm người từ ngoài không thể đẩy ra được, lúc này mới yên tâm đi tới bên bàn gỗ rồi ngồi xuống.

- Sắp đến thành Huyền Vũ rồi à….?

Đáy mắt của Phượng Nhi hiện lên một tia sáng, híp mắt lại, thấp giọng nói:

- Hồng chấp sự, Lục chấp sự, các ngươi dám phản bội ta, ta muốn các ngươi sống không bằng chết.

Phượng Nhi nhìn chăm chú vào bàn gỗ, do dự một chút, sau đó vẽ một cái ma pháp trận trên mặt bàn.

Trong lòng cô mặc niệm tên của Lam chấp sự:

- Già Lực Lỗ... Già Lực Lỗ...

Nhưng mấy phút trôi qua, ma pháp trận không hề có trả lời.

- Đáng chết, chẳng lẽ Lam chấp sự cũng xảy ra chuyện rồi?

Trong lòng cô có chút sốt ruột.

Lần trước liên lạc bị gián đoạn, kể từ đó cô không thể liên lạc được với Lam chấp sự nữa, cô hoài nghi lão ta đã bị người của thành Huyền Vũ phát hiện.

Phượng Nhi lạnh mặt, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, trong đầu xoay chuyển suy nghĩ hàng trăm lần.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân vội vã, có người hô to:

- Đã nhìn thấy kênh Sương Mù rồi!

- Nhanh như vậy sao?

Phượng Nhi cau mày lại, vì không để Linh Vận khả nghi, phải mau chóng trở về mới được.

Cô đè nén lửa giận trong lòng xuống, điều chỉnh thần sắc trên mặt cho tốt, đứng dậy lau sạch ma pháp trận trên bàn rồi mới cất bước đẩy cửa rời phòng.

………….

- Cộp cộp cộp ~~~

Linh Vận đẩy cửa phòng ra, đúng lúc chạm mặt Phượng Nhi đang đứng trước cửa.

- Công chúa điện hạ.

Phượng Nhi điều chỉnh tốt cảm xúc trên mặt, cung kính hành lễ.

Linh Vận thanh thúy hỏi:

- Tâm trạng của ngươi đã tốt hơn chưa?

- Ta không sao rồi, điện hạ không cần lo lắng.

Phượng Nhi tươi cười nói.

- Vậy là tốt rồi, ngươi đi với ta ra ngoài xem một chút.

Linh Vận cười tươi như hoa nói.

Khóe môi của Phượng Nhi cong lên một nụ cười nhàn nhạt, gật đầu đáp:

- Vâng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hai người bước ra buồng nhỏ trên tàu, đi thẳng tới boong thuyền, đối diện mũi thuyền chính là kênh Sương Mù, bức tường sương mù cao chọc trời kia khiến cho người ta có một loại cảm giác trời sập xuống.

Đôi môi hồng của Linh Vận khẽ nhếch, ngước mắt nhìn về phía bầu trời:

- Thì ra kênh Sương Mù trông như thế này...

Ánh mắt của Phượng Nhi lấp lóe, thành Huyền Vũ lại dám định cư ở bên trong, thật sự là người tài cao gan lớn.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng nghiêm túc nói:

- Công chúa điện hạ, xin người đừng tới quá gần đầu thuyền, chú ý an toàn.

- Không sao đâu, có các ngươi ở đây rồi, nơi này rất an toàn.

Linh Vận cười tươi như hoa nói.

Trong lòng Phó Kỵ Sĩ Trưởng khẽ nhúc nhích, biểu cảm trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ:

- Chúng ta sẽ bảo vệ điện hạ.

- Khi nào đi vào thành Huyền Vũ thì tốt rồi, Lăng Hương nói nơi đó rất an toàn.

Linh Vận mềm mại nói.

Lần này, Lăng Hương vốn dĩ muốn đi theo cô, nhưng quốc vương Tây Hoa lại không đồng ý, cho nên cô đành phải tới đây một mình.

- Cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng nói với thần sắc nghiêm túc.

Linh Vận phất tay, thanh thúy nói:

- Ta biết rồi, ngươi mau tìm xem lối vào ở đâu?

- Vâng.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng lên tiếng, nhìn lên trên tháp quan sát.

Hoa tiêu đang ở trên cao quan sát kênh Sương Mù, trong hai mắt có ma lực dao động, hắn đang thi triển ma pháp Thiên Lý Nhãn, đây là ma pháp mà bất cứ hoa tiêu nào cũng phải biết.

Hắn nhìn vài chục phút, đột nhiên nói:

- Đại nhân, phía trước bên trái hơi khác lạ, chắc là lối vào thành Huyền Vũ.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng ra lệnh:

- Vậy tới gần nhìn.

- Rõ!

Các thủy thủ lên tiếng, điều khiển buồm để thay đổi hướng đi, di chuyển về phía bên trái bức tường sương mù.

Đôi mắt đẹp của Linh Vận sáng ngời, nhìn chằm chằm vào kênh Sương Mù không có biên giới, tâm đã bay đến thành Huyền Vũ.

Phượng Nhi nhìn vùng biển bão táp trước, như vậy thì làm sao mà vượt qua?

Hơn hai mươi phút sau, cuối tầm mắt mọi người xuất hiện một cánh cổng ra vào khổng lồ bằng lưu ly, cánh cổng cao hơn một ngàn mét kia khiến toàn bộ người trên thuyền không khỏi chấn động.

Linh Vận giật mình nói:

- Thứ này xây dựng bằng cách nào?

- Đây là cổng mà thần linh xây dựng sao?

Không biết ai nhỏ giọng hô một tiếng.

- Cổng mà thần linh xây dựng...?

Đáy mắt của Phượng Nhi hiện lên một tia trào phúng, nhưng trong lòng không thể không thừa nhận, cái này đích xác không phải là người bình thường có thể làm được.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng nghiêm mặt nói:

- Giống hệt như trong TV nói, đây là lối vào thành Huyền Vũ rồi.

- Vậy thì chúng ta mau tiến vào thôi.

Linh Vận thúc giục.

- Vâng.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng cung kính đáp lại, xoay người ra lệnh.

Ba chiếc thuyền lớn điều chỉnh phương hướng, tiến tới cổng lưu ly khổng lồ.

Sau khi tới gần, mọi người trên thuyền mới phát hiện trên cổng lưu ly có rất nhiều hoa văn và phù điêu, phù điêu trong suốt có hình dạng của các loài ma thú, linh thú, hung thú khác nhau, mỗi một con đều sống động như thật.

Thuyền lớn lái vào cổng lưu ly, nước mưa và sấm sét đều bị ngăn cản ở bên ngoài, vô số tia chớp không ngừng đánh xuống.

Thấy cảnh tượng này, tim của Linh Vận đập rất nhanh, vô ý thức tới gần Phượng Nhi.

Phượng Nhi cũng có chút sợ hãi, thứ mà Hắc Ma Pháp Sư sợ nhất chính là ma pháp hệ Ánh Sáng và ma pháp hệ Lôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận