Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 850: Lực Phá Hoại Thật Lớn



Mục Lương lui lại mấy bước, nhìn chăm chú vào thú Thao Thiết chậm rãi biến thành một con thú khổng lồ cao 180 mét.

Anh âm thầm cảm thấy may mắn, không để nó tiến hóa đến cấp tám ở bên ngoài, nếu không thì khó mang về.

May mà sân rộng đủ lớn, miễn cưỡng chứa thú Thao Thiết cấp 8.

Thú Thao Thiết rủ đầu cúi xuống, muốn tiếp tục thân cận với Mục Lương.

Anh truyền ý niệm ra, ngăn trở động tác của nó, bất đắc dĩ nói:

- Ngươi quá lớn.

Ngao ô ngao ô ~~

Nó ủy khuất gào lên một tiếng, tiếng gầm từng tầng từng tầng khuếch tán ra.

Mục Lương nhức đầu, thân thể bay lên, đi tới trước mặt thú Thao Thiết, sau đó đưa tay sờ cái mũi của nó một cái, mới để cho nó an tĩnh lại

Tuy thú Thao Thiết tiến hóa đến cấp tám rồi, nhưng linh trí vẫn là một đứa trẻ tám chín tuổi.

- Ngoan, về sau ngươi sẽ sống ở khu ngoại thành.

Mục Lương vỗ thú Thao Thiết, dùng ý niệm phân chia khu vực hoạt động cho nó.

Khu ngoại thành cũng đủ lớn, thuận tiện cho nó hoạt động, sẽ không ảnh hưởng đến người dân ở thành Huyền Vũ.

Ngao ô ngao ô ~~

Thú Thao Thiết ngoan ngoãn gật đầu, sau khi được Mục Lương đút cho 100 điểm tiến hóa, xoay người chuẩn bị rời khỏi Trung Ương.

Ầm ầm!!

Nó nhảy cẫng thân thể lên, đụng phải không ít cây xanh, ngay cả tường vây Trung Ương cũng bị va sụp một mảng lớn.

-...

Mục Lương giơ tay lên nâng trán, xem ra để thú Thao Thiết đi khu ngoại thành là lựa chọn sáng suốt nhất.

- Lực phá hoại ghê gớm thật.

Nguyệt Thấm Lan líu lưỡi nói.

Mục Lương thi triển năng lực, làm cho tường thành khôi phục lại hình hình dáng ban đầu.

Còn cây cối gãy, sau khi được Lĩnh Vực Tinh Thần bao phủ xuống, chẳng mấy chốc sẽ một lần nữa sinh trưởng.

Mục Lương cảm thụ được hai cái không gian trong cơ thể, kích thước đã tăng từ 200 m³ đến 200.000 m³.

Anh âm thầm cảm thán, không gian chứa đựng này đã có thể chứa một thành nhỏ rồi.

Mục Lương nhớ tới điều gì, thuận tay khẽ lật, khối băng lưu ly đột nhiên xuất hiện trước mặt.

Bên trong khối băng, Hư Quỷ cấp 9 vẫn còn sống.

- Còn chưa chết.

Con ngươi màu đen của Mục Lương trở nên thâm thúy, khí tức hàn băng tràn vào bên trong khối băng pha lê, khiến khối băng cứng rắn hơn.

- Đây chính là Hư Quỷ cấp 9 sao...?

Biểu tình Nguyệt Thấm Lan ngưng trọng.

Cô nhớ ra điều gì đó, ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi:

- Mục Lương, chẳng lẽ ngươi muốn đưa nó cho Phi Nhi?

- Tại sao lại không chứ?

Mục Lương khẽ mỉm cười nói.

Sắc mặt Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói:

- Mục Lương, đây chính là Hư Quỷ cấp 9, nếu không cẩn thận để nó ra ngoài, Vưu Phi Phi sẽ gặp nguy hiểm.

- Lúc cô ấy làm thí nghiệm, ta sẽ coi chừng.

Mục Lương trấn an nói

- Vậy thì tốt.

Nguyệt Thấm Lan thở phào.

Cô thật sợ gan của Mục Lương quá lớn, để Vưu Phi Nhi một mình đối mặt với nó, chuyện này thực sự quá nguy hiểm.

- Yên tâm đi, ta có chừng mực.

Mục Lương búng trán nữ nhân ưu nhã

Đạp đạp đạp...

Tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm chạp truyền đến.

Lạc Già bước ra khỏi thang vận chuyển, và đi về phía Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan.

- Thành Chủ Đại Nhân, Thú Phù Không đã tìm được chưa?

Lạc Giàôn uyển lên tiếng hỏi.

Cô đã chỉnh sửa xong mô hình của Phi Thuyền vận chuyển, trang bị máy hơi nước, giải quyết vấn đề di động và chuyển hướng trên không trung.

Hiện tại, chỉ thiếu lượng lớn tài liệu hung thú, sau đó bắt đầu thử chế tác chiếc Phi Thuyền vận chuyển chân chính đầu tiên.

- Tìm được rồi.

Mục Lương mỉm cười đáp.

Lạc Già chớp chớp đôi mắt màu xanh da trời, hỏi:

- Ở chỗ nào?

- Ở chỗ này.

Mục Lương vung tay lên.

Sau một khắc, trên quảng trường nhỏ đột nhiên xuất hiên một ngọn núi nhỏ xếp đầy tài liệu hung thú.

Số lượng tài liệu hung thú khổng lồ, khiến Lạc Già nghẹn họng nhìn trân trối.

Cô hít sâu một hơi, nghiêng đầu nửa đùa nửa thật nói:

- Thành Chủ Đại Nhân, ngươi đi cướp sạch toàn bộ thành Tương Lai sao?

- Đây là tìm được trong sào huyệt của Hư Quỷ.

Mục Lương giải thích.

- Thành Chủ Đại Nhân lại phát hiện sào huyệt mới của Hư Quỷ?

Sắc mặt Lạc Già trở nên nghiêm túc.

Theo cô biết, Mục Lương đã hủy diệt hai cái sào huyệt của Hư Quỷ, cộng thêm cái này nữa, thì là ba cái.

- Ừm, ở trong rừng Vạn Khô, nhưng đã bị ta hủy diệt rồi.

Mục Lương nói xong vỗ vào Hư Quỷ cấp 9 đang bị đông cứng bên cạnh mình

-...

Trong lòng Lạc Già chấn động, thật lâu không thể bình tĩnh.

Cũng chỉ có Mục Lương, mới có thể san bằng một sào huyệt Hư Quỷ, nói xong nhẹ nhàng bâng quơ như vậy.

- Việc phân loại những tài liệu hung thú này giao cho ngươi phụ trách.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

- Được rồi.

Lạc Già ngoài miệng đáp lời.

Lúc cô ngước mắt nhìn thấy đống tài liệu hung thú chất như ngọn núi nhỏ, cũng cảm thấy đau đầu.

Cô chuẩn bị đi trở về Xưởng Linh Khí, gọi Lê Nhã cùng Lê Tuyết đến giúp đỡ.

…………

Hiện tại là bảy giờ năm mươi lăm phút, trong phòng hội nghị Cung điện Trung Ương

Mục Lương ngồi ngay ngắn ở chủ vị, bên trái mặt bàn là một xấp văn kiện tư liệu thật dầy, bên phải là trà Tinh Thần đang bốc hơi nóng.

Ngồi ở bên tay trái anh là Nguyệt Thấm Lankhí chất ưu nhã, ngồi ở bên tay phải là Hồ Tiên quyến rũ diêm dúa lòe loẹt.

Cộc cộc cộc...

Cửa phòng họp bị gõ, Vệ Ấu Lan đi lên trước mở cửa phòng họp.

Cầm Vũ mặc khôi giáp màu tím đi vào phòng họp, giơ tay lên cúi chào áy náy nói:

- Xin lỗi, ta tới muộn.

- Không đến trễ, ngồi đi.

Mục Lương liếc nhìn chiếc đồng hồ lắc lư trên tường, bảy giờ năm mươi sáu phút.

Đạp đạp đạp...

Tiếng bước chân vội vã truyền đến, Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ chẳng phân biệt được trước sau chen vào phòng họp.

- Chúng ta không tới trễ chứ?

Khuôn mặt của Nguyệt Phi Nhan phiếm hồng hỏi.

- Không, nhanh ngồi đi.

Nguyệt Thấm Lan liếc mắt trừng con gái, loại đại hội quan trọng này, lại còn dám đùa giỡn.

Nguyệt Phi Nhan cười đẹp đẽ, vội vã tìm được chỗ ngồi của mình

Trong phòng hội nghị, Ly Nguyệt với nhóm đội trưởng Bộ Đội Đặc Chủng U Linh đều đến, Hổ Tây cũng không ngoại lệ.

- Tất cả đã đến đông đủ chưa?

Mục Lương nhìn quanh mọi người tại đây một vòng

Đôi mắt xanh của Nguyệt Thấm Lan nhướng lên, nhẹ nhàng nói:

- Vưu Phi Phi còn chưa tới...

Ngải Lỵ Na chớp chớp đôi mắt hồng nhạt, hồ nghi nói:

- Chẳng lẽ đã quên hội nghị rồi?

- Nửa giờ trước ta đã nhắc nhở tiểu thư Phỉ Nhi.

Tiểu Mật khôn khéo nói.

Hồ Tiên nghiêng đầu nhìn về phía đồng hồ quả lắc trên tường, mị thanh nói:

- Còn hai phút nữa!

Cô vừa dứt lời, Vưu Phi Phi đã chạy vọt vào phòng họp, hai chùm tóc đưa qua lại theo quán tính.

Cô thở hồng hộc, ngượng ngùng nói:

- Ta tới, ta đã tới.

- Uống hớp trà cho đỡ mệt chút đi.

Nguyệt Thấm Lan quan tâm nói.

Tiểu hầu gái bưng tới một chén trà nóng, để thiếu nữ mơ hồ uống.

- Trước tiên ngồi đi.

Mục Lương bất đắc dĩ cười khổ nói

- Ừm.

Vưu Phi Phi đỏ mặt cười, ngồi bên cạnh nhóm Ly Nguyệt.

Ngải Lỵ Na nghiêng đầu tò mò hỏi:

- Ngươi thiếu chút nữa đến trễ, đang bận rộn gì vậy?

- Đang ngủ...

Vưu Phi Phi nhỏ giọng lúng túng nói.

-... Chịu, ta bái phục.

Ngải Lỵ Na nhếch mép một cái, tính cách mơ hồ của thiếu nữ tóc hai chùm, thực sự một chút cũng không thay đổi.

- Mục Lương, hiện tại người đã đến đông đủ.

Nguyệt Thấm Lan duyên dáng nói.

Mục Lương ngước mắt nhìn phía mọi người tại đây, khuôn mặt anh nghiêm túc lại:

- Ừm, vậy bắt đầu đại hội báo cáo công tác.

- Từ trái sang phải, lần lượt mô tả tiến độ công việc trong giai đoạn này, các vấn đề gặp phải và phương án giải quyết.

Anh bình tĩnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận