Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 600: Thành Huyền Vũ Áp Dụng Chế Độ 24 Giờ

- Hi Bối Kỳ, chúng ta phải đi thông báo cho bên kho hàng chuẩn bị thêm hàng hóa.
Nguyệt Phi Nhan thanh thúy lên tiếng.

- Vậy thì mau đi thôi.
Đôi mắt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ biến thành màu đỏ, đôi cánh sau lưng mở rộng, nhanh chóng vỗ cánh bay lên không trung.

- Này, mang ta theo nữa!
Nguyệt Phi Nhan kêu lên, hiện tại cô ấy đã cởi Khôi Giáp Chu Tước ra rồi.
Cô gái tóc đỏ giậm chân nhảy lên, bắt được hai tay của cô gái Ma Cà Rồng, cả hai cùng bay về phía kho hàng.
Mục Lương nhìn Ưng Lửa rời đi, trong lòng cảm thán một tiếng:

- Mười tỷ điểm tiến hóa, thật khó.
Anh nhớ tới Kỳ Nhông Năm Màu và Nhện Quỷ Đỏ, nhóm thú nuôi đầu tiên vẫn còn chưa tiến hóa đến cấp 9.
- Lại không đủ tinh thạch rồi phải không?
Hồ Tiên tiến lên ôm cánh tay của Mục Lương.

- Đúng vậy, mãi mãi vẫn không đủ dùng.
Mục Lương bất đắc dĩ buông tay.
Hồ Tiên quyến rũ cười nói:

- Nếu vậy thì chúng ta phải nghĩ biện pháp kiếm nhiều tinh thạch hung thú hơn.

- Thì vẫn phải từ từ mới kiếm được nhiều được.
Mục Lương cảm thán một tiếng.
Có câu nhanh quá sẽ hư, anh cần phải đi từng bước một vững chắc.
Ngày hôm sau, sáng sớm.
- Đông đông đông !
Trên gác chuông ở quảng trường Ngoại thành, Chuông Huyền Vũ bị gõ vang bảy lần, một ngày mới bắt đầu.
- Lại là âm thanh kỳ quái kia.
Quần chúng kinh ngạc nhìn về phía quảng trường, bên tai còn quanh quẩn tiếng chuông du dương.
- A, lại có thông báo mới rồi.
Có người phát hiện thông báo mới dán trên bảng tin tức.

- Cục quản lý thông báo: Kể từ hôm nay, thành Huyền Vũ áp dụng chế độ 24 giờ, lấy tiếng chuông làm chuẩn, chuông vang bao nhiêu tiếng sẽ cho biết số giờ hiện tại...
Chế độ 24 giờ là cái gì?
Quần chúng đưa mắt nhìn nhau, mặt mũi tràn đầy mờ mịt.
Đạp đạp đạp...
Tiếng bước chân giòn giã truyền đến, Nguyệt Thấm Lan mang theo Diêu Nhi và hộ vệ xuất hiện tại quảng trường.
- Là thư kí đại nhân.
Quần chúng xôn xao.
Nguyệt Thấm Lan nhìn quanh một vòng, ưu nhã nói:

- Ta tới đây để giải thích và phổ biến chế độ 24 giờ, mong mọi người yên tĩnh.

- Mọi người im lặng.
Trình Mâu trầm giọng hô to một câu.
Quảng trường nhỏ lập tức an tĩnh, ai nấy đều đang chờ đợi thư kí giải thích.

- Thể theo yêu cầu của thành chủ đại nhân, bắt đầu từ hôm nay, thành Huyền Vũ sẽ thi hành chế độ 24 giờ.
Nguyệt Thấm Lan thanh lãnh nói:

- Hai mươi bốn giờ nghĩa là thời gian của một ngày được chia đều thành hai mươi bốn phần...
Giọng của cô gái ưu nhã không lớn nhưng mọi người lại có thể nghe rõ ràng và rành mạch.

- Lấy tiếng chuông làm chuẩn, mới vừa rồi vang lên bảy lần có nghĩa là bảy giờ, tiếng chuông vang tám lần chính là tám giờ, chín lần là chín giờ...
Sự mê mang trong mắt quần chúng dần dần biến mất, lúc này bọn họ đã có hiểu biết sơ bộ về ‘chế độ 24 giờ’ này.

- Giờ làm việc bình thường của các nhà xưởng sẽ được điều chỉnh, từ tám giờ bắt đầu đến mười hai giờ, mười bốn giờ đến mười sáu giờ sẽ là giờ làm việc.

- Thời gian lên lớp trong trường học cũng sẽ được điều chỉnh...
Quảng trường chỉ còn lại giọng nói của Nguyệt Thấm Lan, quần chúng nghe nghiêm túc, việc này liên quan đến cuộc sống hàng ngày của bọn hắn.
Hai mươi phút sau.
Nguyệt Thấm Lan thở ra một hơi, ngước mắt hỏi:

- Mọi người còn có vấn đề gì chưa rõ không?
Có người hô to hỏi:

- Thư kí đại nhân, buổi tối chuông có vang không?

- Có.
Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh đáp lại.
- Thư kí đại nhân, làm thế nào chia đều hai mươi bốn giờ được?
Có quần chúng tò mò lên tiếng hỏi.
Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt đáp:

- Cái này thì thành chủ đại nhân có biện pháp.

- Thư kí đại nhân.
Quần chúng đưa ra rất nhiều câu hỏi, Nguyệt Thấm Lan đứng ở quảng trường hơn nửa giờ mới rời khỏi.
- Đông đông đông !
Tiếng chuông lại vang lên lần nữa, lần này là tám tiếng.

- Ai da, đã đến giờ làm việc rồi.
Quần chúng nhoáng cái đã tản ra, cưỡi xe đạp về phía Khu vực nhà xưởng.
Đồng thời, hôm nay nội dung giảng bài trong trường học cũng được điều chỉnh tương ứng, lấy ‘chế độ 24 giờ ’ làm đầu, để cho bọn nhỏ làm quen với việc phân biệt thời gian.
- Kế tiếp mọi người còn có vấn đề gì thì có thể hỏi ta.
Trình Mâu ho to.
Hôm nay, hắn sẽ túc trực ở quảng trường nhỏ, giải đáp các vấn đề về chế độ 24 giờ cho quần chúng.

- Cảnh sát trưởng, ta không hiểu làm như vậy có ý nghĩa gì?
Quần chúng lộ ra vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ, xúm lại vây quanh Trình Mâu hỏi đủ điều.
Trước Sơn Hải Quan, sân bay.
Tiếp viên hàng không đang vận chuyển hàng hóa, chất đống bên cạnh bãi đáp.
Lần này, hàng hóa nhiều hơn trước rất nhiều, trong đó trái cây và rau xanh chiếm phần lớn.
Hi Bối Kỳ chống nạnh dặn dò:

- Nhất định phải kiểm kê số lượng kỹ càng, không được xảy ra sai sót!
- Vâng.
Tiếp viên hàng không nghiêm túc đáp.
Đạp đạp đạp...
Nguyệt Phi Nhan mang Thái Khả Khả tới bãi đáp.
- Nơi này chính là sân bay.
Nguyệt Phi Nhan đi vào bãi đáp, bên cạnh là Thái Khả Khả tò mò nhìn khắp nơi.
Cô gái tóc biếc tới đây để làm quen hoàn cảnh, hiểu biết công việc chuẩn bị trước khi Máy Bay cất cánh.
Sau này, cô ấy mới có thể đi theo Máy Bay, qua lại các thành để làm giao dịch.
Nguyệt Phi Nhan xụ mặt, nghiêm túc nói:

- Trước khi Máy Bay đến thì chúng ta phải chuẩn bị hàng hóa kỹ càng, như vậy mới có thể cất cánh đúng giờ.
Thái Khả Khả nghi ngờ hỏi:

- Chúng ta chuẩn bị hàng hóa ở chỗ nào?

- Đi kho hàng, cầm danh sách hàng hóa đi tìm người quản lý kho hàng, sau này ta sẽ dẫn ngươi đi.
Nguyệt Phi Nhan thuận miệng giải thích.
- Ừ.
Thái Khả Khả nghiêm túc gật đầu.
- Du du du !
Bầu trời truyền đến tiếng ưng kêu to rõ.
Ưng Lửa bay vòng quanh tại bầu trời Sơn Hải Quan, sau đó giảm độ cao đáp xuống sân bay.
- Thật là một con hung thú khổng lồ!
Phía trước Sơn Hải Quan, quần chúng xếp hàng vào thành liên tục kinh hô.
Hô hô !
Ưng Lửa rơi xuống mang theo gió lớn, khiến một số người đứng không vững.
Nó thu cánh lại, cơ thể cao tới một trăm mét chiếm cứ hơn phân nửa khu vực sân bay.
Đôi mắt màu ngọc bích của Thái Khả Khả trừng to, miệng mở lớn, ngón tay chỉ về phía Ưng Lửa, run rẩy nói không ra lời.
Nguyệt Phi Nhan vỗ vai cô gái tóc biếc, trấn an:

- Yên tâm đi, đây chính là Máy Bay.

- Ài ài ài... Đây chính là Máy Bay?
Thái Khả Khả kinh ngạc thốt lên, rõ ràng đã bị giật mình.
- Ừ, lần sau sẽ đến phiên ngươi điều khiển Máy Bay, bây giờ có thể nhìn nhiều một chút.
Nguyệt Phi Nhan nhắc nhở.
- Vâng.
Thái Khả Khả vội vàng gật đầu, cô ấy nhìn chằm chằm Ưng Lửa, đôi mắt màu ngọc bích tràn đầy tò mò.
Nguyệt Phi Nhan đi về phía cô gái Ma Cà Rồng, nhẹ giọng hỏi:

- Hi Bối Kỳ, đã chuẩn bị quả Tinh Thần và thịt khô xong chưa?
Hi Bối Kỳ vỗ ngực, hồn nhiên đáp:

- Yên tâm đi, tất cả đã chuẩn bị xong hết rồi, đủ để Tiểu Vũ ăn được mấy bữa.
Quả Tinh Thần và thịt khô là chuẩn bị cho Ưng Lửa.
Sau khi thêm vào quả Tinh Thần, một chút thịt khô là có thể cho nó ăn no, ăn một bữa có thể bay được hai ngày.
- Ừ, ngươi gọi bọn họ dọn hàng hóa lên Máy Bay đi, đúng tám giờ cất cánh.
Nguyệt Phi Nhan thanh thúy nói.
- Biết rồi.
Hi Bối Kỳ phất tay, xoay người đi an bài nhân viên phục vụ vận chuyển hàng hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận