Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2536: Canh Gác Nhà Vệ Sinh Công Cộng? Sợ Người Khác Trộm Phân Sao?

- Cộp cộp cộp ~~~

Hai người đi tới nhà ăn, A Thanh đứng bảo hộ ở một bên, để Áo Lợi Tư và đám người Hi Bối Kỳ nói chuyện với nhau.

Sự xuất hiện của Áo Lợi Tư khiến cho các cô gái đang thưởng thức bữa tối đều nhìn về phía hắn, ánh mắt mang theo vài phần dò xét.

- ...

Yết hầu của Áo Lợi Tư nhấp nhô, hắn cảm nhận được cảm giác áp bách.

Hi Bối Kỳ chớp mắt màu vàng kim, lên tiếng hỏi:

- Ngươi tới tìm ta có chuyện gì không?

- Ta...

Áo Lợi Tư há miệng, lời nói đến bên môi lại mắc kẹt, thật sự là lúc này có quá nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn, làm cho hắn có chút khiếp đảm.

- Có chuyện gì thì nói thẳng đi, đừng lãng phí thời gian của chúng ta.

Hồ Tiên ngẩng đầu, đôi mắt màu đỏ rực lóe sáng.

- Đúng vậy.

Hi Bối Kỳ trợn mắt với Áo Lợi Tư.

- Khụ khụ ~~~

Áo Lợi Tư ho khan vài tiếng, che giấu sự xấu hổ trong lòng, nhắm mắt nói:

- Ta và cha muốn tìm việc làm ở Chủ Thành, cho nên muốn nhờ tiểu công chúa hỗ trợ tiến cử.

- Ngươi và Tam trưởng lão cũng phải tìm công việc à?

Hi Bối Kỳ hơi nhướng mày.

Áo Lợi Tư cười xấu hổ nói:

- Đúng vậy, cha bảo ta tới hỏi ngươi.

Hắn mượn cớ là vâng lời cha tới đây hỏi thăm, như vậy mới cảm thấy đỡ mất mặt một chút, dù sao thì Ma Cà Rồng thuần chủng luôn tự cho mình rất cao quý, mà tìm việc làm là một việc rất mất mặt.

Hi Bối Kỳ giả vờ giở giọng bới móc chanh chua:

- Ái chà~ Thật là làm ta bất ngờ nha, Tam trưởng lão mà cũng chịu buông thể diện đi tìm việc làm sao?

- ...

Áo Lợi Tư co giật khóe miệng, nhưng mà hắn không phản bác, trước khi tới đây thì hắn cũng đã dự liệu đến việc bị đối phương móc mỉa rồi.

- Cha không muốn dùng tinh thạch hung thú của gia tộc.

Hắn giải thích một câu.

- Ừ ừ, ta hiểu mà.

Hi Bối Kỳ lộ ra vẻ mặt ta đã hiểu tất cả.

- ...

Trong lòng Áo Lợi Tư tức muốn hộc máu, rất muốn mắng một câu ngươi không hiểu.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Chủ Thành có Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm, tại sao các ngươi không đến đó tìm?

- Đúng vậy, Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm có nhiều công việc như vậy, sẽ có một việc thích hợp với các ngươi.

Hi Bối Kỳ xua tay nói.

Áo Lợi Tư co giật khóe miệng, đáp:

- Ta không tìm được việc làm phù hợp.

- Không thể nào, nhiều công việc như vậy mà không có nổi một việc thích hợp với ngươi sao?

Nguyệt Phi Nhan liếc nhìn đối phương.

Áo Lợi Tư thành thật trả lời:

- Thật ra thì ta cảm thấy có vài việc không tệ, nhưng mà cha không đồng ý…

Nguyệt Thấm Lan đặt đũa xuống, ưu nhã hỏi:

- Vậy các ngươi muốn tìm công việc như thế nào?

Áo Lợi Tư đáp với giọng điệu nghiêm túc:

- Công việc nào phù hợp với thân phận của chúng ta, lương bổng và đãi ngộ cao một chút.

- Công việc phù hợp với thân phận của các ngươi?

Hồ Tiên hơi nhíu mày, tám cái đuôi hồ ly lắc lư sau lưng.

Hi Bối Kỳ tức giận nói:

- Ta cảm thấy các ngươi có thể đi canh gác nhà vệ sinh công cộng.

- Ngươi...

Đôi mắt của Áo Lợi Tư mở to.

Tại sao lại phải đi canh gác nhà vệ sinh công cộng, sợ người khác trộm phân sao?

Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt nói:

- Nơi này là vương quốc Huyền Vũ, không phải là thành Dạ Nguyệt, nào có thứ gì gọi là công việc phù hợp với thân phận các ngươi chứ?

- Chỉ cần có việc làm thì không hề mất mặt.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói.

Áo Lợi Tư biết mình nói sai, vội vã nói bổ sung:

- Thực lực của cha ta không kém, cho nên mới muốn tìm một phần công việc tốt một chút.

- Vậy thì ngươi cũng không thể khinh thường những công việc khác.

Hi Bối Kỳ lạnh lùng nói.

- Ta không có.

Trong lòng Áo Lợi Tư khổ không nói nổi.

Tuy hắn phách lối, nhưng đối mặt với những nữ nhân trước mắt này thì vẫn là biết tự lượng sức mình.

Hi Bối Kỳ vung tay nhỏ lên, lạnh lùng nói:

- Ngươi trở về nói với Tam trưởng lão, ta không có công việc, bảo hắn tự đi mà tìm.

- Hi Bối Kỳ!

Đôi mắt của Áo Lợi Tư trợn to.

- An tĩnh.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay khẽ gõ mặt bàn một cái, trong lòng suy tính cái gì đó.

Trong mắt của Hi Bối Kỳ lộ vẻ hồ nghi, hỏi:

- Chị Thấm Lan, chẳng lẽ ngươi thật sự an bài công việc cho bọn hắn sao?

Nguyệt Thấm Lan cho cô gái Ma Cà Rồng một ánh mắt bình tĩnh chớ nóng vội, nhàn nhạt nói:

- Thật ra ta có công tác rất thích hợp với bọn họ.

- Công việc gì thế?

Trong mắt của Áo Lợi Tư lộ ra thần sắc tò mò.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh nói:

- Đi Trại Chăn Nuôi, quản lý bầy ma thú phi hành, lương bổng mỗi tháng là ba ngàn đồng.

- Hả, đi làm việc ở Trại Chăn Nuôi sao?

Sắc mặt của Áo Lợi Tư cứng đờ, nhưng khi nghe đến lương tháng ba ngàn đồng thì trong lòng lại có chút rục rịch.

- Thế nào, ngươi cảm thấy hứng thú không?

Nguyệt Thấm Lan ngước mắt hỏi.

Trại Chăn Nuôi cũng có nuôi ma thú phi hành, các nhân viên thường xuyên phải chăn dắt chúng nó bay lượn trên không trung, tránh việc ma diệt thú tính.

Sắc mặt của Áo Lợi Tư có chút biến đổi, hỏi:

- Công việc chủ yếu là gì thế?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã giải thích:

- Công việc chủ yếu chính là quản lý ma thú phi hành, đừng để chúng nó bay đi mất hoặc bay lung tung khắp nơi, lưu ý tình trạng cơ thể của bọn chúng và một ít việc nhỏ khác.

- Nghe có vẻ không khó.

Áo Lợi Tư chớp mắt.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:

- Lấy thực lực của ngươi và Áo Lợi Ba thì công việc này đúng là không khó.

Áo Lợi Tư do dự, không biết cha có thoả mãn với công việc này hay không.

Nguyệt Thấm Lan đạm mạc nói:

- Nếu các ngươi không muốn làm thì ta sẽ an bài cho Tinh Linh, vì bọn hắn cũng có thể bay được.

- Ta muốn trở về thương lượng với cha một chút, được chứ?

Áo Lợi Tư nói.

- Đương nhiên là được rồi.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười gật đầu.

Áo Lợi Tư thở phào một hơi, gật đầu với các cô gái rồi xoay người chạy như bay ra khỏi cung điện.

- Ha ha ha, hắn sợ rồi.

Hi Bối Kỳ không khỏi bật cười.

- Được rồi, dù gì thì hắn cũng là tộc nhân của ngươi.

Hồ Tiên cười quyến rũ nói.

- Khụ khụ, ta biết rồi.

Hi Bối Kỳ ho nhẹ vài tiếng, vất vả mới nén cười được.

Cô vội hô:

- Mọi người ăn cơm thôi, đừng để ý đến bọn hắn.

Các cô gái liếc nhìn nhau, cười một lần nữa rồi cầm đũa lên thưởng thức bữa tối.

....

Dưới bầu trời đêm, trên một mảnh bình nguyên vô tận, mấy con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng chiếu sáng một khu vực nhỏ.

Ở vị trí trung tâm mà Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng vây quanh là một căn phòng làm từ lưu ly.

Trong phòng truyền ra giọng nói ôn hòa:

- An Kỳ, còn chưa ngủ sao?

Trong phòng lưu ly, Mục Lương nhìn cô bé nằm trên chiếc giường lớn đối diện, cô vẫn đang nằm nghiêng mở to hai mắt nhìn hắn.

Vì giúp cô bé có thể nghỉ ngơi tốt một chút, Mục Lương dùng lưu ly xây dựng một căn phòng nhỏ, sau đó lấy ra giường lớn dự bị từ trong không gian tùy thân.

- Mục Lương ca ca, ta ngủ không được.

An Kỳ chớp mắt nói.

Cô xoa bụng, ủy khuất nhìn về phía Mục Lương.

- Bụng vẫn còn đau à?

Mục Lương nhướng mày hỏi.

- Ta ổn rồi, nhưng mà vẫn có chút khó chịu.

An Kỳ lắc đầu.

Cô vốn dĩ muốn nhờ Mục Lương ca ca xoa bụng nhưng mà lại không dám nói ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận