Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1293: Trăng Máu Sắp Kết Thúc



Lúc Hải Điệp rời khỏi hầm trú ẩn, trên mặt còn mang theo vẻ cảm thán hí hù, chỉ cần người không bị mù, thì đều biết cái tốt của thành Huyền Vũ.

Nữ trợ thủ tò mò hỏi:

- Đại nhân Hải Điệp, sau này bọn họ đều muốn ở lại thành Huyền Vũ của chúng ta sao?

- Sẽ phân tán sắp xếp vào ở bốn tòa Vệ thành.

Hải Điệp thuận miệng trả lời một câu.

Nguyệt Thấm Lan đã nói qua với cô, người cùng một thế lực không thể toàn bộ đều ở chung một nơi, dễ xảy ra sự cố.

Một nữ trợ thủ khác thanh thúy hỏi:

- Có người là cô nhi, có cần phải đưa đến viện Mồ Côi ở trong Nội thành hay không?

Hải Điệp cau mày suy nghĩ một lát, lắc đầu nói:

- Không cần đưa vào trong thành, ta dự tính cũng mở một viện Mồ Côi ở Vệ thành, dùng để thu nhận những đứa bé kia.

- Vậy chuyện này cần phải nói với Thư ký đại nhân một tiếng.

Nữ trợ thủ gật đầu nói.

- Ừm, đợi triều Hư Quỷ kết thúc rồi nói tiếp.

Hải Điệp không yên lòng nói một câu.

Cô nhớ đến cô gái tóc tím ở trong hầm trú ẩn kia, nhớ Nguyệt Thấm Lan từng nói qua, cung điện trong thành cần tuyển thêm vài cô hầu gái, đối phương cần phải có lai lịch rõ ràng, thân thế trong sạch.

Trong thành có hai cung điện, trong phòng liên lạc mỗi ngày đều cần có người trú đóng, những người làm còn cần phải chiếu cố đến cuộc sống hàng ngày của nhóm người Mục Lương, vệ sinh quyét dọn cung điện, quản lý vườn hoa, chân chạy truyền lời, vân vân, các tiểu hầu gái hiện tại đều đang bận tối mặt, Hải Điệp nhẹ giọng nói:

- Cô bé chắc rất thích hợp.

Nữ trợ thủ liếc nhìn nhau, không biết những chuyện Hải Điệp nói là có ý gì, nhưng cũng thức thời không hỏi nhiều.

Ầm ầm~~~

Đột nhiên, mặt đất chấn động kịch liệt lên, tiếng gầm gừ của Rùa Đen vang lên bên tai.

- Đây là chuyện gì thế?

Nữ trợ thủ kinh ngạc hô lên một tiếng, đôi mắt xinh đẹp ngó nhìn bốn phía, muốn biết là có chuyện gì đang xảy ra.

- Mau nhìn, có rất nhiều Hư Quỷ!!

Một vị nữ trợ thủ khác cũng kinh ngạc hô thành tiếng, ngón tay chỉ lên bầu trời máu. Hải Điệp vội vàng quay đầu lại nhìn, phía xa xa chân trời, rậm rạp số lượng hàng trăm ngàn Hư Quỷ xông lên trên cao. Sắc mặt của nàng thay đổi nhanh chóng, quay đầu lại gấp giọng hạ lệnh:

- Nhanh, thông báo cho những người vẫn đang còn ở trên mặt đất nhnah chóng xuống hầm trú ẩn.

- Vâng!!

Sắc mặt của nữ trợ thủ nghiêm túc, xoay người chạy đi.

Trên bầu trời trăng máu lúc này, đã ở vào vị trí cao nhất, đây chính là dấu hiệu Trăng Máu sắp kết thúc.

………..

Sơn Hải Quan, trên tường thành cao ngất.

- Hôm nay, Trăng Máu đỏ đến lạ thường.

Đại An Ti ngẩng đầu lên nhìn trời, nhìn chằm chằm vào Trăng Máu khổng lồ. Hôm nay là ngày thứ 4 của bạo phát thuỷ triều Hư Quỷ.

Bối Nhĩ Liên nghe thấy vậy liền mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn về phía Trăng Máu màu đỏ tía, trong đôi mắt xinh đẹp mệt mỏi hiện lên một sắc thái vui mừng. Cô vội vàng đứng lên, kích động nói:

- Trăng máu màu đỏ tía, đây là điềm báo triều Hư Quỷ sắp kết thúc rồi.

- Hả, thật sao?

Đại An Ti mở to đôi mắt xinh đẹp ngạc nhiên mà hô thành tiếng.

Bối Nhĩ Liên dùng sức gật đầu, giọng điệu chắc chắn nói:

- Đúng vậy, trước đây đều là như thế.

- Làm sao thế?

Đám người Ngải Lỵ Na đang nghỉ ngơi ở bên trong đều tỉnh dậy đi ra ngoài.

Ba tiếng trước, các cô cùng với Phòng Thành Quân hợp sức đánh lui làn sóng Hư Quỷ thứ mười tám, mới có thời gian chợp mắt một lát, khôi phục lại thể lực đã tiêu hao.

- Triều Hư Quỷ sắp kết thúc rồi!!

Đại An Ti hưng phấn lặp lại một câu.

- Thật sự sắp kết thúc rồi sao?

Hồ Tiên ngáp một cái, ngước mắt lên nhìn về phía bầu trời, ánh trăng hiện lên màu tím phản chiếu bên trong đôi mắt đỏ rực của cô.

- Quá tốt rồi, cuối cùng cũng sắp kết thúc rồi.

Ngải Lỵ Na hưng phấn vẫy tay về phía trăng máu, giống như đang tạm biệt.

- Nhưng cũng đừng vui mừng quá sớm, trước khi trăng máu biến mất, Hư Quỷ sẽ bạo động.

Sắc mặt của Bối Nhĩ Liên ngưng trọng lại.

- Bạo động?

Ngải Lỵ Na sửng sốt một lát.

Bối Nhĩ Liên gật đầu, khuôn mặt chăm chú nói:

- Đúng vậy, ở trong khoảng thời gian trăng máu sắp biến mất này, Hư Quỷ sẽ trở nên rất hung mãnh.

Thời gian điên cuồng cuối cùng của Hư Quỷ.

- Không sợ, chúng ta có thể chống đỡ.

Ngải Lỵ Na giơ nắm đấm lên, trong đôi mắt màu hồng nhạt xinh đẹp tràn đầy tự tin.

Triều Hư Quỷ đã giằng co bốn ngày, không hề có bất cứ một con Hư Quỷ nào có thể đi vào thành Huyền Vũ, đây chính là ngọn nguồn khiến cho cô gái tóc hồng có sự tự tin.

Hồ Tiên giơ tay lên gõ xuống đầu cô gái tóc hồng, tức giận nói:

- Không thể buông lỏng cảnh giác, càng đi về phía sau thì cần phải càng cẩn thận hơn mới được.

Ngải Lỵ Na bĩu môi, yên lặng cầm lấy mũ giáp mặc lên.

Đại An Ti hô cao giọng:

- Tất cả hãy lấy lại tinh thần.

- Đại tổng trưởng.

Vệ Cảnh tỉnh lại, nhanh chóng đi đến trước mặt Đại An Ti. Khuôn mặt nghiêm túc của Đại An Ti nói:

- Báo động trận chiến, nên chuẩn bị chiến đấu rồi.

- Vâng!!

Vệ Cảnh cũng không hỏi nhiều, quay người đi sắp xếp.

Qua một lúc sau, tiếng trống chấn động trời, đánh thức tất cả các Thành Phòng Quân trên dưới Sơn Hải Quan.

Đông đông đông~~~

Tiếng trống không gấp không vội, nặng nề khiến cho Thành Phòng Quân lấy lại tinh thần.

- A cáp...

Cầm Vũ hoạt động tứ chi, xoay gáy và cổ tay, đôi mắt xanh xinh đẹp của cô dần trở nên sáng rực có thần hơn.

- Thành chủ đại nhân còn chưa trở về sao?

Hồ Tây ngồi trên tường thành nhô ra, quay đầu nhìn về hướng Nội thành.

Ly Nguyệt lắc đầu, nhẹ giông nói:

- Trong thành còn có việc chưa làm xong.

Sau khi giải quyết xong làn sóng Hư Quỷ thứ mười tám, Mục Lương đã trở về nội thành một chuyến, ra mặt gặp một vài người dân trong thành ở hầm trú ẩn. Hống ba hống~~

Trên tường thành cao ngất động nhiên chấn đọng, Tiểu Huyền Vũ ngửa mặt lên trời thét dài.

- Đây là có chuyện gì?

Tinh thần của đám người chấn động, nhất thời căng thẳng lên. Tiếng kêu của Rùa Đen mãi không ngừng, vang dội dày đặc, người trong cả thành đều nghe thấy.

- Tiểu Huyền Vũ làm sao thế?

Đuôi cáo ở sau lưng Hồ Tiên dựng lên, trong lòng có một loại dự cảm không rõ.

Mặt đất đang chấn động, mặt biển màu máu bị chiếu rọi bởi ánh trăng, lúc này sóng lớn nổi lên, nước biển cuồn cuộn dữ dội.

Khuôn mặt của Cầm Vũ nghiêm túc, nhíu mày nói:

- Tình huống không thích hợp.

Rầm rầm~~

Chấn động càng ngày càng mạnh, nước biển ở phía xa xa bên ngoài mấy ngàn mét đã bắt đầu dâng cao trăm mét.

Sau một tiếng vang thật lớn, mặt biển giống như là bị người khác dùng đao mở ra, nứt một đường dài đến mấy ngàn mét, một cái khe to lớn rộng khoảng 50 mét.

Nước biển cuồn cuộn mà xuống, làm thể nào cũng không thể lấp đầy vết nứt kì lạ đó.

Kiệt kiệt kiệt~~~

Khí tức khiến cho người ta chán ghét từ trong khe truyền ra.

Sắc mặt Bối Nhĩ Liên nghiêm trọng, nhìn chằm chằm vào cái khe to lớn kia, trái tim chầm chậm trầm xuống.

Tâm trạng của Đại trưởng lão Ốc Đảo trầm trọng, tiếng nói khàn khàn:

- Đây chính là khí tức của Hư Quỷ!!

Ào ào...

Bên trong khe nứt to lớn, hàng triệu Hư Quỷ lao ra, có thể nói là che trời rợp đất, ngay cả ánh trăng màu máu cũng bị ngăn chặn lại.

Sau khi Hư Quỷ cấp thấp bò ra bên ngoài vết nứt, dựa vào tốc độ kinh người đã bơi đến phía thành Huyền Vũ, chi chít không nhìn thấy khe hở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận