Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 980: Rồng Lửa Dung Nham

Thái Khả Khả cả người toàn là máu đi tới, giơ tay đưa tinh thạch hung thú cho Mục Lương:

- Thành chủ đại nhân, tinh thạch hung thú.

Mục Lương liếc nhìn tinh thạch dính đầy máu.

Anh giơ tay làm ra động tác nắm lại, ngưng kết nguyên tố nước rồi rửa sạch tinh thạch.

Long Cốc Chủ dấu hỏi đầy đầu:

- Thành Huyền Vũ đang ở thành Bắc Hải là có ý gì?

Lão quay đầu nhìn về phía cô gái tóc lục, ánh mắt mang theo dò hỏi.

- Thành Huyền Vũ được xây trên lưng Man Thú Hoang Cổ, đó là một tòa thành có thể di động.

Bố Vi Nhân nhẹ nhàng giải thích.

Long Cốc Chủ đã hiểu, trong lòng kinh ngạc và cảm thán không thôi.

Mục Lương thu lại tinh thạch, quay đầu nhìn về phía Long Cốc Chủ, hỏi:

- Khi các hạ đi thông báo các thế lực khác, có thể giúp ta làm tuyên truyền không?

- Tuyên truyền cái gì?

Long Cốc Chủ hỏi.

Lão có ý định muốn giao hảo với Mục Lương, cho nên sẽ không từ chối chuyện này.

- Ny Cát Sa.

Mục Lương đưa tay ra hiệu.

- Đại nhân, ta tới ngay.

Ny Cát Sa ôm một hòm gỗ đi tới rồi đặt xuống trước mặt Long Cốc Chủ.

Long Cốc Chủ nghi ngờ mở hòm gỗ, nhìn thấy một xấp truyền đơn dày, phía trên in từng dòng chữ nhỏ chỉnh tề.

Lão cầm một tờ truyền đơn lên và đọc thử, nội dung trên đó là giới thiệu về thành Huyền Vũ, còn có hội đấu giá sắp cử hành.

- Những gì viết trên đây đều là sự thật à?

Trong mắt của Long Cốc Chủ lộ ra vẻ kinh hãi.

Năm viên tinh thạch sơ cấp trung đẳng có thể giao dịch được trái cây tươi mới?

Một cân rau xanh chỉ cần mười khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng?

Phải biết rằng, ở loại địa phương như Vùng Nước Mặn này, việc trồng rau xanh sẽ rất khó khăn.

Trái cây thậm chí còn khan hiếm hơn, một năm cũng khó ăn được mấy lần.

- Ly Nguyệt, hiện tại chúng ta còn có bao nhiêu trái cây?

Mục Lương quay đầu hỏi.

- Còn có năm rương.

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp.

Mục Lương ôn hòa dặn dò:

- Đi lấy hai rương tới đây, tặng cho Long các hạ.

- Vâng.

Ly Nguyệt lên tiếng, xoay người đi đến Ưng Lửa.

- Các hạ, như vậy không tốt lắm đâu.....

Cổ họng của Long Cốc Chủ nhấp nhô mấy lần.

Mục Lương hơi ngả người ra sau, ôn hòa nói:

- Các hạ giúp ta đi tuyên truyền, khi nào đến thành Huyền Vũ, ta lại tặng cho ngươi một ngàn quả nữa.

Chỉ có tuyên truyền rộng rãi chỗ tốt của thành Huyền Vũ thì các thế lực lớn trong biển mới chịu mang nhiều tinh thạch đến.

- Các hạ yên tâm, công việc tuyên truyền cứ giao cho ta.

Long Cốc Chủ nghiêm túc nói.

Lúc này, Ly Nguyệt đã quay lại cùng với hai tên Thành Phòng Quân, mỗi người bưng một cái hòm gỗ.

Hai hòm gỗ được đặt trước mặt Long Cốc Chủ, trông có vẻ nặng trĩu.

Cót két...

Ly Nguyệt mở hòm gỗ ra, bày ra trái cây tươi bên trong.

Long Cốc Chủ thở dồn dập mấy giây, đôi mắt của lão bị thu hút bởi những quả táo tươi đẹp.

- Đây là quả táo, thịt quả giòn ngọt, có giá trị dinh dưỡng rất cao.

Ny Cát Sa thanh thúy giới thiệu.

- Cám ơn các hạ.

Long Cốc Chủ thở ra một hơi, nhẫn nhịn không vươn tay cầm quả táo.

- Như vậy, các hạ suy tính thế nào về giao dịch mới vừa nói?

Mục Lương nhìn về phía Long Vương gãy cánh.

Anh đang ám chỉ việc giao dịch rồng con để chữa khỏi cánh của Long Vương.

Rống...

Long Vương rõ ràng có chút sợ Mục Lương, cúi đầu gầm nhẹ hai tiếng.

- Ta đồng ý.

Long Cốc Chủ gật đầu đáp ứng.

Chỉ cần có thể chữa lành cánh cho Long Vương, để nó trở lại bầu trời, trả giá hai con rồng con là điều đáng giá.

………..

Cốc Phi Long.

Long Cốc Chủ mang theo Long Vệ bận rộn liên tục, lão muốn khôi phục trật tự cốc Phi Long càng sớm càng tốt.

Đồng thời, lão còn điều động thuộc hạ đi đến các hải đảo khác, thông báo tất cả thế lực khác chuẩn bị tham gia Hội Nghị Thánh Địa.

Thời gian cấp bách, cho nên một khắc cũng không thể ngừng nghỉ.

Ở Long Thụ, Mục Lương và những người khác đang nghỉ ngơi, bình chân như vại.

Ly Nguyệt ngồi bên cạnh anh, dịu dàng hỏi:

- Mục Lương, lúc nào chúng ta trở về thành Huyền Vũ vậy?

- Khi bình minh lên, chúng ta sẽ trở về.

Mục Lương ôn hòa nói.

Anh quay đầu nhìn sau lưng, Long Vương nằm ở gần đó, chiếc cánh gãy sau lưng cụp xuống.

Rống rống...

Long Vương gầm nhẹ vài tiếng, quay đầu coi như không nhìn thấy Mục Lương.

Ngày mai, nó sẽ rời đi cùng với Mục Lương, đến thành Huyền Vũ để trị liệu cánh.

Cộp cộp cộp...

Tiếng bước chân chỉnh tề truyền đến, mười mấy tên thủ vệ cốc Phi Long đi tới, trên tay mang theo mười mấy cái hộp gỗ.

- Dừng lại.

Ny Cát Sa tiến lên một bước, ngăn cản bọn thủ vệ.

- Các hạ, chúng ta phụng mệnh tới đây để đưa tinh thạch.

Thủ vệ cung kính nói.

- Mở tất cả ra ta xem một chút.

Ny Cát Sa nghiêm mặt nói.

- Được.

Thủ vệ trưởng lên tiếng.

Hắn xoay người, ra lệnh:

- Mở hộp ra.

Cót két...

Rất nhanh, mười mấy hộp gỗ đều được mở ra, lộ ra tinh thạch hung thú với màu sắc khác nhau.

- Các hạ, đây là năm trăm ngàn khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Thủ vệ trưởng lại cung kính hành lễ lần nữa.

- Ừ.

Mục Lương đứng lên, đi tới đứng trước từng hộp tinh thạch, phất tay một cái, thu hồi toàn bộ vào không gian chứa đồ.

Ở đây quá nhiều người, không thích hợp chuyển hóa tinh thạch hung thú thành điểm tiến hóa.

Cộp cộp cộp.....

Tam đội trưởng Long Vệ đi tới, ôm trong ngực hai con rồng con, mỗi con chỉ lớn bằng một cái đầu.

Ngao ô ngao ô~~~

Rồng con ngọng nghịu kêu, xòe cánh, đang vùng vẫy trong cái ôm của Tam đội trưởng Long Vệ.

Long Vương nghe thấy ngẩng đầu lên, nhìn hai con rồng con một cái rồi lại cúi đầu tiếp tục ngủ.

Đây là con của Rồng Bay khác, là quyết định của Long chủ, Long Vương sẽ không can thiệp.

- Đại nhân Mục Lương, rồng con mà ngài muốn đã được đưa tới.

Tam đội trưởng Long Vệ cung kính nói.

- Rất tốt.

Đôi mắt của Mục Lương sáng lên, cất bước đi tới trước mặt Tam đội trưởng.

Anh đánh giá hai con rồng con, một trong số đó có hình thể nhỉnh hơn một chút.

- Đại nhân Mục Lương, bên trái là con đực, bên phải là con cái.

Tam đội trưởng Long Vệ cung kính giới thiệu.

- Ta đã biết.

Mục Lương giơ tay sờ đầu rồng con giống cái.

Gào~~~

Rồng con ngọng nghịu kêu, há mồm cắn ngón tay của Mục Lương.

- Thật hoạt bát.

Anh cười một tiếng.

Dựa vào thực lực bây giờ của anh, cho dù rồng con có cắn toàn lực thì cũng không thể gây thương tổn cho anh.

Rồng con nhả miệng ra, đầu lung lay, dùng móng vuốt ngắn nhỏ đi bắt Mục Lương.

- Ngoan nào.

Khóe miệng của Mục Lương hơi vểnh.

Trong đầu anh vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống:

- Keng! Phát hiện được sinh mệnh có thể thuần dưỡng, có muốn thuần dưỡng hay không?

- Thuần dưỡng.

Mục Lương mặc niệm một câu.

Anh vươn tay tiếp nhận hai con rồng con, xoay người ngồi xuống ghế sô pha.

Đồng thời, âm thanh của hệ thống liên tiếp vang lên trong đầu anh.

- Keng! Đang thuần hoá Rồng Bay cấp 2.....

- Keng! Tiêu hao mười điểm thuần dưỡng, Rồng Lửa Dung Nham đã thuần hóa thành công.

- Keng! Có muốn kế thừa thiên phú của Rồng Lửa Dung Nham - Hơi Thở Của Rồng hay không?

- Kế thừa.

Hai mắt Mục Lương sáng lên, không ngờ anh lại nhận được năng lực như vậy.

Sau khi Rồng Bay được thuần dưỡng có thuộc tính siêu phàm, không còn là Rồng Bay thông thường nữa.

- Keng! Hơi Thở Của Rồng đang được cải tiến..... Đang điều chỉnh..... Hoàn tất truyền thừa.

Mục Lương cảm nhận được một dòng nước ấm xuất hiện bên trong cơ thể, lần này thời gian kéo dài chưa đến một cái hô hấp thì đã biến mất không thấy gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận