Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2675: Diễn Tập Cũng Phải Đối Đãi Như Thực Chiến

An Kiệt Lạp nghiêm mặt nói:

- Vậy cứ tiếp tục đi tới, bảo trì trạng thái ẩn thân.

- Vâng.

Các thành viên u linh đội hai đồng thanh đáp lại.

- Cộp cộp cộp ~~~

Người của u linh đội hai hành động, Khôi Giáp U Linh trên người chợt lóe và tiến vào trạng thái ẩn thân, hộ vệ Trung Ương kéo qua áo choàng che khuất cả người.

Ngay sau đó, trong rừng chỉ còn lại tiếng mưa rơi và gió thổi.

Bên kia, Ngải Lỵ Na mang theo đám người số mười lăm và số mười sáu trốn ở trên cây, chờ đợi nhóm của Hổ Tây tiến đến.

- Tại sao trời lại đột nhiên có mưa chứ?

Ngải Lỵ Na cau mày lại, nước mưa rơi vào trên người, mơ hồ vẽ ra đường nét của Khôi Giáp U Linh.

- Đội trưởng, nước mưa sẽ làm chúng ta bại lộ.

Số mười lăm trầm giọng nói.

- Ta biết.

Ngải Lỵ Na hít sâu một hơi.

Cô đứng dậy ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh, ngước mắt nhìn lên trên đỉnh đầu, nơi có lá cây rậm rạp sẽ chống đỡ nước mưa.

- Tìm đại thụ có cành lá rậm rạp, có thể chắn chút nào thì hay chút ấy.

Cô ra lệnh.

- Vâng.

Nhóm hộ vệ Trung Ương lên tiếng, dồn dập đứng dậy hành động.

- Vù vù vù ~~~

Đột nhiên, gió trở nên lớn hơn, cây cối đung đưa kịch liệt, mấy người đứng ở trên cây suýt nữa không thể đứng vững.

Ngải Lỵ Na thấp giọng mắng:

- Mục Lương thật là quá tàn nhẫn.

Cô biết khí trời đột nhiên thay đổi nhất định là có liên quan tới Mục Lương.

Số mười sáu lo lắng nói:

- Đội trưởng, gió quá lớn sẽ rất dễ dàng bại lộ.

- Rút lui, trở về.

Ngải Lỵ Na suy nghĩ một chút, trầm giọng ra lệnh.

- Vâng.

Nhóm hộ vệ Trung Ương không hỏi nhiều, nhanh chóng đứng dậy nhảy xuống đại thụ, chạy như bay theo sau thiếu nữ về phía cứ điểm.

Bên ngoài rừng rậm, Mục Lương thấy thế rất hài lòng.

- Như vậy mới đúng chứ.

Nguyệt Phi Nhan hưng phấn.

Bởi vì một trận mưa làm cho kế hoạch của u linh đội hai và u linh đội một phải thay đổi.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Nước mưa và gió to đều sẽ ảnh hưởng đến độ chính xác của tên nỏ, như vậy trò chơi sẽ hay hơn.

Bút trong tay cô rất ổn định, liên tục bay múa trên sổ tay.

Mục Lương buồn cười nhìn cô một cái, tiếp tục việc thay đổi ma pháp trận.

Hắn quyết định hoàn thành ma pháp trận trong hai ngày này, chờ khi nào diễn tập kết thúc thì sẽ lập tức bắt tay thay đổi tường thành, chuyện này hoàn thành càng nhanh càng tốt.

Ngày lại ngày trôi qua, cảm giác cấp bách trong lòng Mục Lương càng ngày càng mạnh.

- Cấp 8 vẫn chưa đủ mạnh...

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, xóa bỏ ma pháp trận phòng ngự hiện có, tiếp tục thay đổi tiến thêm một bước, quyết định đề cao ma pháp trận đến cấp 9 thậm chí cấp Vương.

Thời gian trôi qua, mưa gió vẫn không ngừng.

Trên bầu trời rừng rậm, Tinh Long Ngư khống chế nguyên tố Nước ngưng tụ thành giọt mưa trút xuống dưới.

Vua Cá Chuồn cũng giống như vậy, gió càng lúc càng lớn, làm cho đại thụ cao mấy chục mét đều phải lay động kịch liệt.

Không lâu sau đó, sắc trời dần dần tối xuống, cho đến khi biến thành vươn tay không thấy được năm ngón.

- Ba ~~~

Mục Lương vỗ tay một cái, nguyên tố ánh sáng hội tụ trên đỉnh đầu, chiếu rọi phạm vi hai mươi mét xung quanh.

Hình ảnh trong TV biến thành màu xám trắng nhưng vẫn có thể xem rõ tình huống của ba đội, đêm tối không ảnh hưởng đến việc linh khí phát sóng hoạt động.

- Ào ào ~

Bên trong rừng rậm, chỗ thực chiến diễn tập, mưa vẫn rơi không ngớt, cơn mưa này đã kéo dài gần hai giờ.

Sắc trời đã hoàn toàn tối đen, đêm mưa trong rừng rậm có thể nói là vươn tay không thấy được năm ngón.

Trà Thụ Sinh Mệnh sẽ thôi diễn tinh không vào ban đêm, còn có thể thay thế ánh trăng tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt.

Trong rừng, cây cối cao lớn và tán lá rậm rạp che trời, cộng thêm mưa dông gió giật càng làm cho tầm nhìn ban đêm bằng không, tia sáng và ánh trăng do Trà Thụ Sinh Mệnh thôi diễn đều không thể chiếu xạ xuống dưới.

Ở vị trí của u linh đội một, đám người Ngôn Băng đang tụ tập cùng nhau, thương thảo hành động kế tiếp.

Ny Cát Sa nghiêm mặt nói:

- Đột nhiên trời mưa lớn như vậy, chúng ta phải làm sao đây?

Mễ Á nghiêm túc nói:

- Đừng nóng vội, chờ Ngải Lỵ Na trở về rồi nói sau.

Các cô cần tình báo của Ngải Lỵ Na để xác định vị trí của u linh đội hai, sau đó mới có thể chế định bước hành động tiếp theo.

- Trời mưa lớn như vậy, xem ra bệ hạ muốn tăng thêm độ khó của buổi diễn tập.

Ngôn Băng lạnh nhạt nói.

- Cần ánh sáng sao?

Mễ Á thấp giọng hỏi.

Cô mang theo Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, có thể dùng để chiếu sáng.

Ngôn Băng lạnh nhạt nói:

- Không cần, trong hoàn cảnh tối như vậy, nếu đột nhiên xuất hiện ánh sáng sẽ rất dễ bị bại lộ vị trí.

- Ừm.

Mễ Á gật đầu, sau đó cất Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng vào.

- Đi kiểm tra tình huống của u linh đội ba.

Ngôn Băng quay đầu nói.

- Để ta đi.

Mễ Á đứng lên, đội mưa đi tới cách đó không xa.

Cô đi tới trước mấy cây hủ mộc khổng lồ, vươn tay từ từ nâng hủ mộc lên, lộ ra một cửa động phía dưới, có cầu thang đi xuống dưới lòng đất.

Hang động dưới đất là do người của u linh đội một đào lúc mới đến, cho nên hoàn cảnh không tính là tốt.

Cô gái tai mèo đi xuống dọc theo cầu thang, đồng thời lấy ra Đèn Lồng Bọ Cánh Cứng chiếu sáng, ở dưới đất sẽ không sợ bị người ngoài phát hiện ánh sáng.

Sâu dưới lòng đất, người của u linh đội ba bị trói gô, bọn họ dựa vào tường, nhìn chăm chú vào cô gái tai mèo đi tới.

Cơ thể của Hi Sắt giật giật, bất đắc dĩ nói:

- Chị Mễ Á, đây chỉ là diễn tập thôi, không cần thiết phải trói chặt như vậy chứ.

Cô và chị gái Hi Phù Ni đều là người của u linh đội ba, trừ hai người ra thì Vân Vân cũng ở u linh đội ba.

- Diễn tập thì cũng phải đối đãi như thực chiến mà.

Khóe môi của Mễ Á hiện ra ý cười.

Hi Phù Ni cau mày:

- Tay của ta mất cảm giác rồi này.

- Ráng nhịn chút nữa, chờ đến trời sáng thì tốt rồi.

Mễ Á thanh thúy nói.

Trời sáng thì buổi diễn tập sẽ kết thúc, người của u linh đội ba đương nhiên là có thể được tự do lần nữa.

- Bên ngoài đang mưa sao?

Hi Sắt hỏi.

Cô nghe được tiếng mưa rơi, còn cảm nhận được không khí ẩm ướt hơn nhiều.

- Ừm, trời mưa.

Mễ Á thuận miệng đáp rồi tiến lên kiểm tra dây thừng của mỗi người, tránh cho có chuyện bất ngờ xảy ra.

U linh đội một là tiểu đội Bộ Đội Đặc Chủng U Linh sớm nhất, cô gái tai mèo không hy vọng thua người của u linh đội ba và u linh đội hai.

Mễ Á kiểm tra một lần, sau khi xác định không có vấn đề mới xoay người rời khỏi.

Hang động dưới đất khôi phục sự an tĩnh lần nữa.

Hi Sắt nhìn chằm chằm vào cầu thang lối vào, nghiêng tai lắng nghe, chỉ nghe được tiếng mưa rơi và tiếng gió thổi.

- Làm sao bây giờ?

Hi Phù Ni nhìn về phía em gái, ánh mắt mang theo dò hỏi.

Mễ Á rời khỏi không mang theo Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, điều này làm cho hoàn cảnh hang động dưới đất không còn vươn tay không thấy được năm ngón.

Hi Sắt nghiêm túc nói:

- Đương nhiên là nghĩ biện pháp đi ra ngoài rồi, như vậy mới có cơ hội chiến thắng buổi diễn tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận