Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 643: Thống Lĩnh Thành Thánh Dương Tới Thành Huyền Vũ Tìm Công Tác

Anh đang suy nghĩ nên làm thế nào để chế tạo máy ép dầu.

Sau khi mở rộng quy mô trồng trọt đậu phộng thì Xưởng Ép Dầu cũng nên được xây dựng.

Nếu dựa theo phương pháp ép dầu cũ, vậy sẽ cần rất tuyển nhiều công nhân, nhưng hiện tại bọn họ đang rất thiếu người, cho nên phải nghĩ biện pháp tiết kiệm nhân lực.

…………

- Hây!!

Nguyệt Phi Nhan giơ cao chày, lại dùng toàn lực nện mạnh lên tâm trụ.

Phanh ~~

Theo một tiếng vang trầm, dầu phộng màu vàng kim đậm chảy ra nhanh hơn.

- Đại nhân, dầu ép ra có thể sử dụng không?

Tiểu Mật quay đầu hỏi.

- Cần phải xử lý đơn giản một chút mới có thể sử dụng.

Mục Lương ôn hòa nói.

Anh nhớ tới tri thức từng học ở Địa Cầu, đậu phộng là một trong những loại cây nông nghiệp dễ bị nhiễm khuẩn Aspergillus flavus nhất.

Khuẩn Aspergillus flavus là một loại độc tố gây ung thư gan, độc tính của nó rất mạnh, có tác dụng gây ung thư đối với người và động vật.

Vì để cẩn thận, tốt hơn hết là nên tiến hành xử lý dầu phộng.

- Đại nhân, nên xử lý như thế nào?

Diêu Nhi cảm thấy hứng thú hỏi.

Mục Lương nói khẽ:

- Dùng than hoạt tính để lọc dầu phộng.

- Than hoạt tính......

Tiểu Mật chớp mắt, than hoạt tính là cái gì?

Cô bé tò mò hỏi:

- Thành chủ, đó là than củi sao?

- Có thể coi là như vậy, nhưng không giống với loại than củi mà chúng ta dùng thường ngày.

Mục Lương ôn hòa giải thích.

Than hoạt tính là một loại than đã được xử lý đặc thù.

Phương pháp chế tạo nó rất đơn giản.

Đun nóng gỗ, than đá và các chất hữu cơ trong điều kiện ngăn cách không khí, sau đó lại cho than tiếp xúc với không khí, như vậy là có thể chế tạo ra than hoạt tính.

Sau khi đun nóng có thể giảm bớt thành phần không phải than, cái này gọi là chưng khô.

Sau khi chưng khô và phản ứng với khí thể, khiến cho bề ngoài gỗ chưng khô bị ăn mòn, tạo thành hơi lỗ dày đặc, quá trình này gọi là hoạt hoá.

Than hoạt tính có thể hấp thu một lượng lớn khuẩn Aspergillus flavus có trong dầu phộng, hơn nữa sẽ làm cho màu của dầu phộng trở nên trong hơn.

Mục Lương nhớ lại kiến thức vật lý thời cấp ba, trong lòng cảm thán: Học tốt toán lý, đi khắp thế giới cũng không sợ.

- Tiểu Mật, ngươi làm chút than hoạt tính đem tới đây.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Làm như thế nào?

Tiểu Mật ngoan ngoãn tiến lên trước.

- Đi tìm vài cây gỗ, tiếp đó......

Mục Lương giải thích chi tiết phương pháp làm than hoạt tính.

- Ta biết rồi, bây giờ lập tức đi làm thử!

Tiểu Mật hồn nhiên gật đầu, quay người rời đi cung điện.

- Hây!!

Nguyệt Phi Nhan giơ cao đại chùy rồi nện mạnh xuống tâm trụ.

Tốc độ chảy ra của dầu phộng càng ngày càng chậm, cuối cùng chỉ có vài giọt rơi xuống.

- Mục Lương, không thể ép ra dầu nữa.

Nguyệt Phi Nhan dừng tay nói.

- Cho đậu phộng vào nồi rồi xào thêm lần nữa, như vậy có thể ép ra dầu cuối.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Hiện tại, dầu được ép ra là dầu đầu.

- Tốt.

Diêu Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương giơ tay chạm vào tâm trụ, lưu ly lập tức bị phân giải rồi biến mất, như vậy sẽ bớt phí sức nâng nó ra.

Diêu Nhi lấy một cái muỗng sắt, nửa người thò vào trong máy ép dầu, hì hục đào đậu phộng vô cứng cứng rắn.

- Chuyện còn lại giao cho các ngươi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Diêu Nhi ngẩng đầu lên, cung kính nói:

- Không thành vấn đề, đại nhân cứ yên tâm.

Mục Lương nhìn một lúc, sau đó quay người trở về thư phòng.

Anh ngồi xuống, rút một trang giấy, bắt đầu thiết kế máy ép dầu.

- Tốt hơn là được điều khiển bằng sức nước.

Mục Lương lẩm bẩm một câu.

Anh cầm bút than viết viết vẽ vẽ, đôi khi ngừng lại dùng lưu ly chế tạo mô hình nhỏ, nghiệm chứng lý luận và suy nghĩ.

.........

Phố Buôn Bán, Trân Bảo Lâu.

Lạc Già và Lý Tiểu Cốt mặc quần áo lao động, trong tay là chổi quét làm từ lông vũ hung thú, dọn dẹp tro bụi bám vào hàng hóa ở tầng một.

- Nơi này nhìn không bẩn nha, cũng không có tro bụi.

Lý Tiểu Cốt nhỏ giọng thầm thì.

Lạc Già cẩn thận cầm hàng hóa trên quầy, nhẹ nhàng quét đi lớp tro bụi phía trên.

Sau quầy, Hồ Tiên ngồi bắt chéo trên ghế, đôi mắt đỏ rực híp lại, thật ra là đang quan sát Lạc Già.

- Đồ tốt.

Lạc Già khẽ vuốt ve chiếc kính lúp trên quầy, có thể thấy rõ ràng vân tay dưới kính, liếc nhìn giá bán: Năm mươi khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

- Nếu thích thì có thể mua.

Hồ Tiên nhẹ nhàng nói.

Lạc Già khẽ cười, dịu dàng trả lời:

- Ta không có tinh thạch.

Hồ Tiên nhướng mày, thử dò xét một câu:

- Với thực lực của ngươi thì chuyện này quả là khó tin.

Lạc Già cong môi cười, không có đáp trả Hồ Tiên.

- Chị Hồ Tiên, hiện tại không có khách, chúng ta vẫn phải làm việc sao?

Lý Tiểu Cốt cầm chổi quét đi tới bên cạnh Hồ Tiên.

- Đương nhiên, nếu không làm việc thì sẽ không có tiền lương.

Hồ Tiên buồn cười nhìn Lý Tiểu Cốt.

- Tốt thôi......

Lý Tiểu Cốt bĩu môi.

Cô muốn đi ra ngoài chơi, muốn đi Ngoại thành tìm Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan mà không phải ở lại Trân Bảo Lâu quét bụi!

Lý Tiểu Cốt đảo mắt một vòng, đổi sang chuyện khác hỏi:

- Chị Hồ Tiên, khi nào chúng ta sẽ đến thành Sơn vậy?

- Ước chừng tám ngày nữa.

Hồ Tiên đáp với giọng điệu lười biếng.

- Thành Sơn.

Ánh mắt của Lạc Già hơi lóe.

Hồ Tiên ngồi dậy, cô ngước mắt nhìn về phía cô gái tóc xanh da trời, mỉm cười hỏi:

- Chị Lạc Già, ta gọi ngươi là chị được chứ?

- Ta lớn hơn ngươi.

Lạc Già mỉm cười.

Hồ Tiên tỏ vẻ thân thiết hỏi:

- Chị Lạc Già, ngươi dự định vẫn luôn làm việc ở Phố Buôn Bán sao?

- Cái này thì ta không chắc.

Đôi mắt màu xanh da trời của Lạc Già nhìn về phía Hồ Tiên, nhàn nhạt cười nói:

- Nếu như cuộc sống thoải mái, có thể ta sẽ ở lại.

Hồ Tiên cong môi cười, giọng điệu tự tin và chân thành:

- Vậy ngươi yên tâm đi, ngươi sẽ không thể tìm thấy được thành phố nào tốt hơn thành Huyền Vũ đâu!

Lạc Già sửng sốt một chút, khẳng định tới vậy sao?

- Đúng vậy, đúng vậy! Chị Hồ Tiên nói không sai, thành Huyền Vũ tuyệt nhất!

Lý Tiểu Cốt lập tức gật đầu phụ hoạ.

Hồ Tiên liếc nhìn Lý Tiểu Cốt, trêu chọc một câu:

- Xem ra ngươi rất thích thành Huyền Vũ nha.

- Đương nhiên rồi, ta còn muốn định cư ở đây đấy!

Lý Tiểu Cốt nghiêm túc đáp.

- Chuyện này thì đơn giản, ngươi thuyết phục cha ngươi, bảo hắn dọn tới thành Huyền Vũ là được rồi.

Hồ Tiên chớp mắt nói.

Cô đã biết tình huống của Lý Tiểu Cốt, là cao tầng của thành Huyền Vũ, có nghĩa vụ chiêu mộ nhân tài tới đây.

Đôi mắt đẹp của Lý Tiểu Cốt tỏa sáng, tán đồng nói:

- Có lý! Lần sau trở về ta sẽ thử khuyên hắn.

- Ta cảm thấy cha ngươi sẽ không đồng ý.

Lạc Già cười nhạt nói.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Lý Tiểu Cốt lập tức nhụt chí, nhìn Lạc Già, không khỏi cảm khái:

- Nếu cha cũng giống như chị Lạc Già thì tốt rồi, không cần quan tâm đến địa vị thống lĩnh.

- Ngươi là thống lĩnh của thành Thánh Dương?

Hồ Tiên kinh ngạc nhìn Lạc Già.

- Hì hì...... Đúng thế, chị Lạc Già là thống lĩnh của thành Thánh Dương chúng ta nha!

Lý Tiểu Cốt trả lời thay.

-.....

Lạc Già nhấp môi, miệng của Lý Tiểu Cốt hơi lớn rồi.

- Thống lĩnh thành Thánh Dương tới thành Huyền Vũ tìm công tác?

Hồ Tiên lộ ra vẻ mặt trêu chọc, ánh mắt đánh giá đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận