Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1680: Công Chiếu Bộ Phim Điện Ảnh Thứ Hai



Nửa giờ sau, các cô gái ngồi xe thú đi đến Ngoại Thành.

Bên trong toa xe, Hi Bối Kỳ hồn nhiên hỏi:

- Chúng ta đi Rạp Chiếu Phim ở Phố Buôn Bán sao?

Mễ Nặc lắc đầu nói:

- Vé xem phim mà chị Hồ Tiên đưa là ở Tiểu Thành.

Người trong nhà xem phim tự nhiên là không cần mua vé, cô gái đuôi hồ ly đã chuẩn bị đầy đủ.

Ly Nguyệt nói khẽ:

- Rạp Chiếu Phim ở Phố Buôn Bán không lớn, phim mới vừa tuyên bố công chiếu thì hôm qua đã bán sạch vé ngày hôm nay rồi.

Mễ Nặc nghe vậy vui mừng nói:

- May mắn là chị Hồ Tiên để lại vé cho chúng ta, nếu không thì chúng ta còn lâu mới mua được.

- Ta không biết phim mới kể về cái gì, thật đáng mong đợi.

Hi Bối Kỳ thanh thúy nói.

- Nghe nói là có liên quan tới Hư Quỷ, chị Hồ Tiên nói là sẽ tái hiện lại thủy triều Hư Quỷ.

Trong đôi mắt xanh lam của Mễ Nặc lộ vẻ mong đợi.

Nghe vậy, ánh mắt của Hi Bối Kỳ lấp lóe, lẩm bẩm nói:

- Vậy nhất định sẽ rất hay.

Mười giờ, xe thú lái vào thành Tát Luận, đi thẳng một mạch tới Tiểu Thành.

Khi các cô gái đến Rạp Chiếu Phim thì cửa ra vào đã có một hàng dài.

- Hôm nay, vé xem phim đã bán hết rồi, mọi người hãy trở về đi.

Nhân viên bán vé hô to.

Một người phụ nữ bất mãn la lên:

- A, chúng ta mới vừa tới mà vé xem phim đã bán hết rồi sao?

- Không còn cách nào khác, có quá nhiều người mua.

Nữ nhân viên bất đắc dĩ nói.

Một người khác lớn tiếng hỏi:

- Vậy vé xem phim ngày mai còn không?

Nhân viên bán vé quay đầu nhìn quầy hàng, lắc tay nói:

- Vé xem phim ngày mai cũng đã bán hết sạch rồi.

- Ngày mai cũng không có sao?

Quần chúng xôn xao bàn tán, cảm xúc thất vọng dâng lên.

- Vậy ngày mốt thì thế nào?

Trong đám đông có người hô.

Nữ nhân viên giải thích:

- Vé cho ngày mốt sẽ được mở bán vào ngày mai, ai muốn mua thì ngày mai hãy quay lại.

- Vậy ngày mai ta lại đến.

- Ta không trở về, ta sẽ ở chỗ này chờ đến ngày mai.....

-....

Đám đông tản ra, có người lựa chọn ở lại trong Rạp Chiếu Phim.

Lúc này vừa vặn phim vừa kết thúc, một nhóm người đổ xô đi ra.

- Phim mới quá hay, ta rất muốn xem thêm một lần nữa.

- Hư Quỷ thật đáng ghét, giết nhiều người như vậy, may mắn là bọn chúng đều bị tiêu diệt....

Những người đã xem phim mới lộ ra vẻ mặt chưa thỏa mãn, tốp năm tốp ba trò chuyện với nhau.

Điều này khiến những người không mua vé được càng thêm hụt hẫng, trong lòng rất tò mò phim mới nói về cái gì nhưng lại sợ bị nói trước nội dung cho nên đành phải kìm nén tránh xa đám người này, không dám lại gần hỏi thăm.

- Thật là, vì sao không mở rộng Rạp Chiếu Phim lớn hơn một chút chứ?

Có người phàn nàn.

- Đúng vậy, còn phải đợi đến ngày hôm sau mới có thể xem phim mới, ta sắp chịu không nổi rồi.

Người có tính tình táo bạo đã sắp phát điên.

- Ngươi có thể mua vé của những người khác, nhưng sẽ đắt hơn rất nhiều.

Có người nhỏ giọng nói.

Có người biết quy định nên vội vàng khuyên bảo:

- Đừng, thành Huyền Vũ nghiêm cấm đầu cơ trục lợi vé xem phim, nếu bắt được sẽ bị phạt tiền, nghiêm trọng hơn là sẽ bị tống vào tù.

Người đàn ông đưa ý kiến bĩu môi, nói không chút để ý:

- Sợ cái gì, chỉ cần không bị phát hiện thì tốt rồi.

- Ta vẫn cảm thấy không nên, tốt hơn là đợi ngày mai mua vé xem phim thôi.

-...

Đám người Mễ Á và Mễ Nặc đã đi vào Rạp Chiếu Phim, sau khi soát vé xong thì đi lên lầu trong ánh mắt hâm mộ của những người khác.

- Phòng số tám ở đây.

Mễ Nặc dẫn đường và tìm rạp chiếu theo tin tức ghi trên vé.

Các cô gái đi vào rạp, tìm chỗ ngồi của mình rồi ngồi xuống.

Trong phòng số tám đã có những người khác, ai nấy đều đang chờ đợi phim điện ảnh bắt đầu.

- Đông người thật đấy, sắp lấp đầy tất cả chỗ ngồi rồi.

Mễ Nặc ngắm nhìn bốn phía một vòng, chỉ còn lại vài ghế trống.

Ly Nguyệt hiền hòa nói:

- Bộ phim đầu tiên được đón nhận nồng nhiệt, cho nên mới hấp dẫn nhiều người như vậy đến xem bộ thứ hai.

Một giọng nữ trong trẻo vang lên trong rạp chiếu, thông báo về những điều cần biết khi xem phim.

- Phim sắp bắt đầu, mọi người hãy giữ yên lặng, trong lúc xem phim không được tùy ý đi lại, không được nói chuyện lớn tiếng...

Sau năm phút, Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng trong rạp ngừng phát sáng, Máy Chiếu Phim được khởi động, bắn ra ánh sáng quen thuộc lên trên màn chiếu phim.

Mọi người vô thức hô hấp chậm lại, nhìn chăm chú lên màn chiếu phim.

Tiêu đề quen thuộc xuất hiện, bốn chữ “Hãng phim Huyền Vũ” to tướng hiện lên giữa màn hình chiếu phim.

Tiêu đề phim biến mất, phim điện ảnh chính thức bắt đầu.

Ngay đầu phim chính là tiếng nổ vang dội, khói lửa khắp nơi, Hư Quỷ bò ra khỏi mặt đất, tàn sát bừa bãi trong thị trấn, máu nhuộm đỏ cả đường đi.

Mễ Nặc và những người khác hô hấp dồn dập, như thể bọn họ đã trở về đại lục cũ và tận mắt trải nghiệm thủy triều Hư Quỷ.

Cô gái tai thỏ cắn môi dưới, hai mắt đỏ hoe.

- Thật chân thật...

Đôi môi hồng của Bạch Sương khẽ nhếch.

Trong đầu của cô hiện ra hình ảnh thủy triều Hư Quỷ, từng cái miệng đầy máu sắc bén như thể sẽ nhào tới cắn nàng trong giây tiếp theo.

- Đây chính là Hư Quỷ sao?

Dân chúng thành Tát Luận kinh ngạc thốt lên.

Điện ảnh vẫn còn tiếp tục, phim chuyển cảnh, thị trấn trở lại yên bình và đường phố nhộn nhịp người qua lại, đó là dáng vẻ lúc Hư Quỷ chưa xuất hiện.

Nam chính xuất hiện, hắn là người trong thôn này, là một cường giả cấp 6.

Vừa bắt đầu thì điện ảnh rất bình thản, cho đến khi con Hư Quỷ đầu tiên bò ra khỏi mặt đất, bắt đầu tập kích thôn làng.

Thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều Hư Quỷ xuất hiện, nhân loại thương vong nặng nề, cốt truyện cũng bước sang tiến triển khác.

Vì tồn tại, những người sống sót chọn cách ẩn náu tại một tòa thành lớn gần đó, cùng nhau chống lại thủy triều Hư Quỷ kế tiếp.

Ở trong quá trình này, nam chính và nữ chính nảy sinh tình cảm, hai người cổ vũ sĩ khí lẫn nhau.

Nhưng bi kịch đã xảy ra, cuối cùng nữ chính vì cứu nam chính mà chết trong miệng máu của Hư Quỷ.

Xem đến đây, tất cả mọi người trong rạp đều bật khóc.

Nhưng khi thủy triều Hư Quỷ bùng nổ, cảnh tượng Hư Quỷ che trời lấp đất kia khiến bọn họ phải ngừng thở một lần nữa, thậm chí có người còn run rẩy.

- Thật đáng sợ.....

…………

Cộp cộp cộp ~~~

Lối ra Rạp Chiếu Phim.

Ly Nguyệt và những người khác đã xem phim xong, lúc này đang đi ra ngoài.

Cảm xúc trên mặt của Bạch Sương có chút hoảng hốt, cô lẩm bẩm:

- Làm sao bây giờ, ta còn muốn xem thêm một lần nữa.

Hi Bối Kỳ tiếc nuối nói:

- Ta cũng muốn, nhưng đã hết vé rồi.

Mễ Nặc hồn nhiên nói:

- Nên nhờ Mục Lương xây một phòng chiếu phim ở cung điện, như vậy chúng ta có thể xem bất cứ lúc nào.

Ly Nguyệt biết tình huống, giải thích:

- Sau này sẽ có, bây giờ Máy Chiếu Phim không nhiều, vì vậy ưu tiên dùng ở Rạp Chiếu Phim.

Bối Vi Nhân muốn mở Rạp Chiếu Phim ở vương quốc Tây Hoa nên đã mang những Máy Chiếu Phim còn lại sang bên đó.

- Bộ phim này thật cảm động, diễn quá tốt.

Hai mắt của Hi Bối Kỳ đỏ hoe, rõ ràng là cô ấy đã khóc.

- Hy vọng không còn có Hư Quỷ.

Bạch Sương than nhẹ một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận