Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2265: Kết Quả Bói Toán Mới.

Mễ Nặc và Hi Bối Kỳ chờ đợi một hồi có chút buồn chán, thế là rón rén rời đi.

Hôm nay, cô gái Ma Cà Rồng được nghỉ phép, không tính toán ngồi lì ở trong phòng làm việc, phải tận dụng thời gian nghỉ ngơi để chơi cho thỏa thích.

Mục Lương nhìn một hồi, thuận miệng hỏi:

- Tiểu Lan đâu rồi?

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy đáp:

- Tiểu Lan đang chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao, ngươi muốn gặp cô bé à?

- Không, ta thuận miệng hỏi một chút thôi.

Mục Lương lắc đầu, hỏi:

- Ngươi không đi giám sát cô bé sao?

Nguyệt Thấm Lan ngồi ở bên cạnh anh, ưu nhã nói:

- Hiện tại, cô bé chỉ xử lý một ít việc nhỏ, khi nào gặp phải chuyện khó giải quyết thì ta lại đi.

- Ừm, ngươi sắp xếp là tốt rồi.

Mục Lương nói với ánh mắt tín nhiệm.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, ưu nhã hỏi:

- Hôm nay, ngươi đi nhảy cầu phải không?

- Mới đó mà ngươi đã biết rồi à?

Mục Lương hơi nhướng mày.

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Ta mới vừa xuống dưới cầm văn kiện, nghe được bọn hắn bàn tán.

-...Tin tức truyền nhanh thật đấy.

Mục Lương líu lưỡi.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở:

- Lần sau ngươi đừng làm những chuyện mất thân phận như vậy nữa, ngươi nên nhớ mình là quốc vương.

- Phải phải.....

Mục Lương nhún vai tỏ vẻ không sao cả.

Tùy tâm sở dục mới là con người thật của anh, nhưng nếu ai có ý tốt khuyên bảo thì anh cũng sẽ tiếp thu.

………..

Sơn Hải Quan, khu vực dành cho các nhân viên.

Tạp Giai đang đi trên hàng lang dài, chuẩn bị tìm Lạp Nhã cùng nhau ăn cơm.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cô đi tới bên ngoài phòng Lạp Nhã, giơ tay lên nhẹ nhàng gõ cửa.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa phòng bị gõ vang, trong phòng yên tĩnh không hề phát ra tiếng động.

- A, không ở bên trong sao?

Tạp Giai kinh ngạc nói thầm một tiếng, thử vặn chốt cửa, một tiếng “Cùm cụp” vang lên, cửa phòng bị mở ra.

- Cửa cũng không có khóa!

Cô trừng mắt nhìn, đẩy cửa phòng ra và ló đầu vào, vừa liếc mắt một cái liền thấy Lạp Nhã té trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.

- Lạp Nhã!

Tạp Giai kinh ngạc thốt lên một tiếng, tông cửa xông vào, ngồi quỳ ở bên cạnh thiếu nữ, tay chân luống cuống mà kiểm tra cơ thể của Lạp Nhã.

- Khò khò ~~~

Tạp Giai nghe được tiếng hít thở đều đặn, thân thể chợt khựng lại một trận.

- Hở?

Cô chớp mắt, tỉ mỉ quan sát mới xác định được:

- Đây là..... Đang ngủ?

Lông mi nhỏ dài của Lạp Nhã run lên, chậm rãi mở mắt, ánh mắt mê mang nháy mắt khôi phục thanh minh, ngáp một cái, lầm bầm hỏi:

- Giai Giai, sao ngươi lại tới đây?

Tạp Giai co giật khóe miệng, giơ tay gõ đầu Lạp Nhã, tức giận nói:

- Có giường không ngủ, tại sao lại ngủ dưới đất hả? Ta còn tưởng rằng ngươi đã xảy ra chuyện rồi!

Lạp Nhã mếu máo che đầu, giải thích:

- Tê, ta buồn ngủ quá nha, ngã đầu liền ngủ.

- Ngươi đi hai bước là đến giường rồi.

Tạp Giai chỉ về chiếc giường lớn ở bên cạnh.

Lạp Nhã ngồi dậy, gãi đầu nói:

- Ta bói toán cho nên tiêu hao hết tinh thần và sức lực.

Vì tìm được vị trí của Hư Quỷ, cô đã bói toán hai lần, tinh thần và thể lực tiêu hao rất lớn, cố gắng lắm mới đứng dậy được.

Tạp Giai thở dài, khuyên nhủ:

- Cơ thể quan trọng hơn.

Lạp Nhã lắc đầu, thanh thúy nói:

- Ta không sao, ngủ một giấc thì tốt rồi, bệ hạ còn sai người đưa hai giọt Nước Mắt Thiên Sứ cho ta.

- Vậy bây giờ ngươi cảm giác thế nào rồi?

Tạp Giai quan tâm hỏi.

Lạp Nhã ôm bụng, nói lầm bầm:

- Hơi đói một chút, còn lại không có việc gì.

- Đi thôi, chúng ta đi kiếm gì bỏ bụng.

Tạp Giai vươn tay đỡ bạn thân đứng lên.

Lạp Nhã lộ ra vẻ mặt đau khổ, hỏi:

- Bây giờ mấy giờ rồi?

- Hơn mười hai giờ trưa rồi.

Tạp Giai thuận miệng đáp lại một tiếng.

- A! Vậy ta phải mau đi nói cho bệ hạ mới được.

Lạp Nhã kinh ngạc thốt lên một tiếng.

- Nói cái gì?

Tạp Giai nghi ngờ hỏi.

Lạp Nhã nói với sắc mặt trắng bệch:

- Ta đã tính ra vị trí của bốn con Hư Quỷ khác, chúng nó sẽ đồ thành vào ngày mốt.

Tạp Giai nghe vậy thần sắc lập tức trở nên nghiêm túc, vội hỏi:

- Đồ thành! Ngươi biết là tòa thành nào không?

- Thành Hồng Âu.

Lạp Nhã nói.

- Thành Hồng Âu.....?

Tạp Giai cau mày lại, suy nghĩ một lát, đôi mắt đẹp chợt trừng lớn:

- Thành Hồng Âu không phải nằm ở vương quốc Phong Hải sao?

Trước đây cô từng đi qua vương quốc Phong Hải, đó là một vương quốc nhỏ tiếp giáp với vương quốc Hải Đinh, thành Hồng Âu là một tòa đại thành gần với Vương Thành, nhân khẩu xấp xỉ hai trăm ngàn người.

……..

Lạp Nhã gật đầu:

- Đúng vậy, cho nên lần này bốn con Hư Quỷ đều cùng đi tới đó.

- Vậy thì đi thôi, chúng ta mau đến Phòng Liên Lạc.

Tạp Giai lôi kéo bạn thân vội vã đi về phía Phòng Liên Lạc.

Hai người hớt hơ hớt hải chạy đến Phòng Liên Lạc, bảo liên lạc viên liên lạc với khu Trung Ương ở Chủ Thành.

- Ong ong ong ~~~

Không bao lâu, Trùng Cộng Hưởng vỗ cánh cực nhanh, thành lập liên lạc với một con Trùng Cộng Hưởng khác ở bên trong khu Trung Ương.

Giọng nói của Tiểu Tử vang lên:

- Nơi này là cung điện Trung Ương, xin hỏi ngươi tìm ai?

- Ta là Lạp Nhã.

Lạp Nhã thanh thúy đáp.

Tiểu Tử kinh ngạc hỏi:

- Thì ra là tiểu thư Lạp Nhã, có chuyện gì không?

Lạp Nhã vội vàng nói:

- Ta đã tính ra được vị trí của bốn con Hư Quỷ khác, hai ngày sau bọn chúng sẽ tấn công thành Hồng Âu, làm phiền ngươi mau chóng nói chuyện này cho bệ hạ.

- A, được, ta biết rồi!

Tiểu Tử nghe vậy lập tức đứng bật dậy, lao ra Phòng Liên Lạc và chạy về phía thư phòng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiểu hầu gái đi tới bên ngoài thư phòng, vội vàng giơ tay gõ cửa.

- Vào đi.

Trong thư phòng truyền ra giọng nói bình thản của Mục Lương.

- Cọt kẹt ~~~

Tiểu Tử đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Mục Lương và Ly Nguyệt đều ở đây, cô bé vội vàng nói:

- Bệ hạ, tiểu thư Lạp Nhã đã tính ra vị trí của bốn con Hư Quỷ khác.

Mục Lương mừng rỡ, vội vàng hỏi:

- Ở đâu?

Tiểu Tử đáp với giọng điệu nghiêm túc:

- Hai ngày sau sẽ xuất hiện tại Thành Hồng Âu, còn có thể đồ thành.

- Thành Hồng Âu ở vương quốc Phong Hải.

Mục Lương cau mày lại.

Quốc vương của vương quốc Phong Hải từng tới tham gia tiệc sinh nhật của hắn, hai nước có khá nhiều thương vụ giao dịch, đồng thời cũng đã thiết lập quan hệ ngoại giao hữu hảo.

Ly Nguyệt nghe vậy nói với sắc mặt nghiêm túc:

- Nhóm của Cầm Vũ đang ở Dãy Núi Thập Dặm, cách Thành Hồng Âu rất xa, cho dù phi thuyền bay hết tốc lực thì cũng cần ít nhất ba ngày mới có thể đến nơi.

Cô gái tóc trắng vốn dĩ phụ trách công tác về phương diện tình báo, cho nên hiểu biết về các vương quốc so với Mục Lương.

- Vậy phải làm thế nào bây giờ?

Tiểu Tử khẩn trương hỏi.

Đều là nhân loại, xuất phát từ lòng thương hại, cô không hy vọng dân chúng trong thành Hồng Âu bị Hư Quỷ tàn sát.

Mục Lương suy nghĩ một chút, trầm giọng nói:

- Trước tiên hãy liên lạc với người của vương quốc Phong Hải, nói chuyện này cho quốc vương của bọn hắn biết.

- Vâng.

Tiểu Tử lên tiếng, xoay người nhanh chóng chạy ra thư phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận