Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 680: Cứu Mạng Thành Chủ Thành Sơn TRở Về Từ Quỷ Môn Quan

Hư Quỷ liên tục ngã lăn ra đất, lính hậu cần phía sau nhanh chóng đi thu nhặt từng mũi nỏ, cung tên, đồng thời hỗ trợ băng bó vết thương, lau máu cho những người lính bị thương.

Nếu vết thương nhẹ thì sẽ được cho uống bí dược bình thường, vết thương nặng hơn sẽ dùng bí dược cao cấp.

Trong suốt quá trình sát phạt, không có một con nào có thể lọt ra ngoài.

- Tới hiện tại vẫn chưa phát hiện ra bất kỳ ai còn sống sót.

Giọng của Ly Nguyệt mang đậm nỗi chua xót.

- Sao lại có thể…?

Đại An Ti thất kinh, đứng bật dậy, nước mắt cô ấy lưng tròng.

Trong thành la liệt xác chết, thê thảm gấp đôi so với trước lúc cô ấy rời đi.

- Đại nhân Cầm Vũ!

Đại An Ti đột nhiên nhớ ra điều gì, nấc nghẹn lên rồi xoay người chạy về trung tâm thành Sơn, nơi đặt giếng thánh.

- Đại thống lĩnh!

Hộ vệ hô lên, vội vã cho người đuổi theo.

- Các ngươi lên hỗ trợ dọn dẹp lũ Hư Quỷ.

Mục Lương nghiêng đầu, thản nhiên ra lệnh.

- Vâng.

Ly Nguyệt cất giọng trong trẻo mà lạnh lùng, nhận lệnh.

Cô mang theo hộ về cao tầng rời đi, chỉ để Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên ở lại bên cạnh anh.

Anh bình tĩnh nói tiếp:

- Hồ Tiên, ngươi đi xử lý lũ Hư Quỷ cấp cao.

- Được.

Vẻ lạnh lùng hiện lên trong đôi mắt của Hồ Tiên, cô sẽ mở ra một cuộc đại sát phạt.

Cô gái hồ ly xoay người rời đi, bước chân đặc biệt nhẹ nhàng.

- Đi thôi, tới đó xem sao.

Mục Lương đi trước nhằm về hướng trung tâm thành Sơn.

Nguyệt Thấm Lan đuổi theo sau, vượt lên trước Thành Phòng Quân tới một ngã tư, phía cuối đường chính là quảng trường trung tâm của thành.

Khặc khặc khặc.

Có Hư Quỷ xuất hiện, phi xuống từ trên nóc một ngôi nhà, há to miệng đầy máu hòng cắn Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan.

- Cút!

Mục Lương vung tay lên, tia chớp điện màu tím phát ra, giết chết con Hư Quỷ đang lao tới.

Nguyệt Thấm Lan tay cầm súng ngắm, vì anh đã ra tay trước nên cô không còn cơ hội nổ súng, nhìn con Hư Quỷ nằm dưới đất, cô khẽ nói:

- Thực ra Hư Quỷ cũng chẳng có gì mạnh.

- Ừ, xem ra sự mạnh mẽ của chúng là do một ai đó chống lưng.

Mục Lương đáp khẽ.

Bước chân anh rất nhanh, cùng Nguyệt Thấm Lan băng qua ngã tư đường, tầm nhìn mở rộng hơn, đập vào mắt là cảnh tượng xác chết nằm la liệt trên sân quảng trường.

Bên giếng thánh, Cầm Vũ xoay người lại nhìn Đại An Ti phi như bay tới và đám Mục Lương bình tĩnh theo sau. Cô nhắm mắt lại, ngã gục xuống bên cạnh giếng thánh. Năng lượng và sức lực của cô đã cạn kiệt, thân thể lại còn bị trọng thương.

Lọ bí dược chữa thương mà Hi Bối Kỳ từng cho cô đã uống hết từ lâu. May nhờ có nó mà cô mới có đủ sức chống đỡ đến cùng khi bốn con Hư Quỷ cấp bảy xuất hiện.

Mắt Đại An Ti như muốn rách ra, cô ấy kinh hô:

- Thành chủ đại nhân!

- Nâng lên.

Đôi mắt Mục Lương lóe lên, suy nghĩ chuyển động, phát huy khả năng điều khiển trọng lực, ngay sau đó nâng Cầm Vũ đang bất tỉnh lên, kịp thời ngăn không cho cô ấy rơi xuống giếng thánh.

- Đại nhân!

Đại An Ti vội vã chạy đến, nâng người con gái tóc xanh dưới đất dậy.

- Thành chủ đại nhân!

Đám hộ vệ căng thẳng đứng vây xung quanh.

Đại An Ti khẽ lay, lay mãi nhưng Cầm Vũ vẫn không có phản ứng, nhịp thở của cô ấy cực ngắn, nhịp tim đập cũng chậm lại.

- Đại nhân Cầm Vũ, ta đã đưa được đội viện trợ từ bên ngoài tới, thành Sơn được cứu rồi, người mau tỉnh lại đi.

Đại An Ti lo lắng hét lên.

Cô gái tóc xanh vẫn không có động tĩnh gì, tiếng tim đập như có như không.

Đại An Ti luống cuống, quay đầu cầu cứu Mục Lương:

- Các hạ Mục Lương, xin người hãy cứu thành chủ chúng tôi.

- Để ta xem sao.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Hộ vệ thành nghe thấy vậy tự động đứng tản ra nhường đường, hồi hộp quan sát.

Anh đi tới bên cạnh Cầm Vũ, lật mí mắt cô lên, phát hiện đồng tử đang giãn dần ra. Thấy vậy, anh lập tức đưa một tay ra, ngưng tụ một giọt Nước Mắt Thiên Sứ trong suốt, một tay bóp miệng cô gái tóc xanh, nhỏ giọt Nước Mắt Thiên Sứ vào miệng cô.

Chỉ cần cô vẫn còn sót lại một hơi thở cuối cùng thì Nước Mắt Thiên Sứ vẫn có thể kéo cô từ quỷ môn quan trở về.

Khặc khặc khặc.

Lại có tiếng kêu của Hư Quỷ vang lên.

- Hư Quỷ lại xuất hiện nữa rồi.

Hộ vệ trầm giọng nhắc nhở.

Mục Lương đứng lên, đi tới sát bên giếng thánh, nhìn xuống đáy giếng.

Bên trong giếng thánh, Hư Quỷ đang ồ ạt như suối, chen ấn nhau bò ra ngoài.

- Quá ghê tởm!

Mục Lương bĩu môi, ánh mắt lóe lên tia điện màu tím.

Anh vung tay lên, tia chớp điện màu tím lại xuất hiện tạo thành từng chùm sáng, bao trùm toàn bộ giếng thánh.

Tia điện màu tím bắn ra tung tóe khiến cho Đại An Ti và đám hộ vệ nín thở, mắt mở to kinh ngạc.

- Im lặng.

Mục Lương vỗ hai tay, bên trong giếng thánh, lũ Hư Quỷ đột nhiên im bặt.

- Quao, mạnh dữ!

Đại An Ti há hốc mồm sửng sốt.

- Khụ khụ…

Tiếng ho yếu ớt đã khiến cô ta tỉnh táo lại.

- Thành chủ đại nhân!

Đại An Ti chấn động tinh thần, lại dời sự chú ý lên cô gái tóc xanh đang nằm trong lòng mình.

Cầm Vũ đã tỉnh lại, giọt Nước Mắt Thiên Sứ đã thành công cứu mạng cô về từ quỷ môn quan.

Sắc mặt cô ấy phờ phạc, đôi mắt vô thần, hô hấp và nhịp tim vẫn còn khá yếu nhưng đã có thể xác định an toàn tới tính mạng.

- Ngươi… đã quay về rồi sao?

Cầm Vũ mệt mỏi khẽ hỏi.

- Đúng vậy, ta đã quay về rồi, còn dẫn về đây một đội viện trợ từ bên ngoài nữa.

Đại An Ti vui phát khóc.

Cầm Vũ khó khăn lắm mới nghiêng đầu sang nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan.

- Đại nhân, vị này là Mục Lương, thành chủ thành Huyền Vũ.

Đại An Ti vội vàng giới thiệu.

Cô ấy đỡ Cầm Vũ ngồi dậy, nói tiếp:

- Là các hạ Mục Lương đã cứu người.

- Đa tạ ngài.

Cầm Vũ bám chặt tay Đại An Ti, chật vật đứng lên.

- Giao dịch công bằng thôi.

Mục Lương bình tĩnh đáp lại.

- Giao dịch công bằng sao?

Cầm Vũ khó hiểu, cau mày nhìn Đại An Ti.

Đại An Ti thấp giọng trả lời:

- Ta đã đồng ý dùng toàn bộ tinh thạch đổi lấy sự viện trợ của ngài ấy.

Cầm Vũ sửng sốt, giá cho sự viện trợ này không phải là quá cao rồi sao?

À không, so với tính mạng của dân chúng trong thành thì như này cũng chưa phải là quá cao!

Hơn nữa, người đàn ông trước mặt trông có vẻ không phải là dạng tầm thường, thực lực của người này, cô ấy hoàn toàn không thể nhìn thấu.

Sắc mặt của Cầm Vũ nghiêm túc:

- Mục Lương các hạ, đợi khi mọi chuyện yên ổn trở lại, toàn bộ tinh thạch hung thú đều sẽ dâng cho ngài.

- Được.

Mục Lương thản nhiên đồng ý.

Khặc khặc khặc.

Một lần nữa, bên trong giếng thánh lại có động tĩnh, mùi của Hư Quỷ cấp cao phát ra rộng khắp không gian.

Giọng nói lạnh lùng của Cầm Vũ cất lên:

- Là Hư Quỷ cấp bảy.

Đôi mắt cô ấy lóe lên hai tia chớp điện màu xanh đã thu hút sự chú ý của Mục Lương.

Giác Tỉnh Giả hệ điện ư?

- Ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt, mọi việc cứ để ta.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Anh đi tới sát mép giếng thánh, lũ Hư Quỷ chen chúc bên trong hòng bò ra ngoài lại lọt vào tầm mắt anh.

Hai con Hư Quỷ ở gần anh nhất có tới bốn chân, bốn tay, toàn thân bốc lên nồng nặc khí tức cấp bảy.

Mục Lương bình tĩnh vung tay lên, tia chớp điện màu tím trong tay phát ra, tạo thành một chùm sáng xuyên xuống giếng thánh, ánh điện lóe lên sáng rực nửa thành, cùng một chiêu thức xuất ra tái hiện lại cùng một kết cục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận