Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1524: Năng Lượng Sinh Mệnh Thật Nồng Đậm



Lạp Nhã cắn môi dưới, sắc mặt cực kỳ khó coi, thực lực của đối phương cao hơn cô rất nhiều, nếu tranh đoạt thì nàng sẽ là không thể chiếm được chỗ tốt.

Hồng chấp sự khẽ kêu rên một tiếng, hai đầu gối khụy xuống, kém chút nữa quỳ rạp trên mặt đất.

- Hừ!!

Quốc vương bước tới trước một bước, đứng chắn trước mặt vợ con mình, ngăn chặn khí thế mà Kỵ Sĩ trưởng phóng ra.

Sắc mặt của công tước vẫn bình tĩnh, lão không nói gì thêm, trái lại mừng rỡ thấy Kỵ Sĩ trưởng gây sự ở Quán Rượu Huyền Vũ.

Kỵ Sĩ trưởng nhìn về phía quốc vương, thấy sắc mặt hắn không có thay đổi, Trong lòng nhất thời có suy đoán, quả nhiên quốc vương cũng che giấu thực lực.

Sắc mặt của nhân viên bán hàng trắng bệch, cô ấu ngồi dưới đất, máu chảy ra từ khóe miệng, gắng gượng nói:

- Quý khách, không được tỏa khí thế ở Quán Rượu Huyền Vũ….

Một nhân viên bán hàng khác đã ngất xỉu, nữ nhân viên mở miệng khuyên can còn chưa nói hết câu đã hộc máu sau đó hôn mê bất tỉnh.

- A, có người té xỉu!

Phó Linh Na giơ tay che đôi môi đỏ, đáy mắt loé lên một tia sáng.

Bạch Sương thò đầu ra ở sau lưng cha mình, tức giận bất bình nói:

- Kỵ Sĩ trưởng, ngươi chuẩn bị tinh thần bị Mục Lương hành hung đi.

Kỵ Sĩ trưởng cười nhạo một tiếng, khinh thường nói:

- Chỉ dựa vào hắn?

Bạch Sương trợn trắng mắt, hồn nhiên nói:

- Không biết lúc trước ai bị khí thế của Mục Lương đánh ngã vậy ta?

- Ngươi câm miệng, lần đó chẳng qua là ta bị bất ngờ nên phản ứng không kịp mà thôi.

Khuôn mặt của Kỵ Sĩ trưởng đỏ lên, sau đó lập tức chuyển sang màu đen.

Quốc vương cau mày, trầm giọng nói:

- Kỵ Sĩ trưởng, chú ý lời nói của ngươi.

Phó Linh Na lộ ra vẻ mặt như sương lạnh, nàng khẽ quát một tiếng:

- Kỵ Sĩ trưởng, ai cho ngươi lá gan dám vô lễ với công chúa?

- Ha ha, vương thất các ngươi tính là cái gì chứ?

Kỵ Sĩ trưởng liếc xéo vương hậu.

Công tước nhíu mày lại, cái này không giống trong kế hoạch, chẳng lẽ tên này muốn làm phản ngay bây giờ?

Trong lòng quốc vương khẽ nhúc nhích, trên mặt lão lộ vẻ uy nghiêm, hỏi:

- Kỵ Sĩ trưởng, ngươi muốn tạo phản sao?

Kỵ Sĩ trưởng nhếch miệng cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói:

- Vương vị vốn dĩ là dành cho kẻ có năng lực, vương thất các ngươi đã không còn xứng đáng rồi.

- Quả nhiên là ngươi muốn tạo phản!!

Quốc vương trợn mắt.

Công tước biến sắc, tức giận nói:

- Kỵ Sĩ trưởng!!

Trong lòng hắn mắng thầm Kỵ Sĩ trưởng ngàn lần, bây giờ vẫn chưa thể xé rách mặt với vương thất được, nếu không một lúc nữa bọn họ hợp lực đối phó với Mục Lương và thành Huyền Vũ như thế nào?

Kỵ Sĩ trưởng nhìn công tước, sắc mặt liên tục biến đổi.

Lão ta cắn răng, trên mặt lộ ra vẻ u ám, cười to nói:

- Ha ha ha, ta nói đùa thôi mà.

- Phải không?

Sắc mặt của quốc vương vẫn nhàn nhạt, sát ý sinh sôi dưới đáy lòng.

Bạch Sương thở phào một hơi, nhỏ giọng thầm thì:

- Làm ta sợ muốn chết, còn tưởng rằng lão ta thật sự muốn phản….

Biểu cảm trên mặt Phó Linh Na vẫn lạnh lùng, bà đặt tay lên vai con gái, không hề tin tưởng những lời Kỵ Sĩ trưởng vừa nói chỉ là đùa giỡn.

Ánh mắt của bà lấp lóe, phân tích diễn biến của tình huống.

- Kỵ Sĩ trưởng chỉ đang nói đùa, mong bệ hạ đừng để ở trong lòng.

Công tước hòa ái nói.

Lúc này, hắn ta không có cách nào đứng ngoài cuộc xem diễn được, nếu Kỵ Sĩ trưởng thật sự trở mặt với vương thất, như vậy toàn bộ kế hoạch sẽ đổ sông đổ biển.

Công tước quay đầu nhìn về phía Kỵ Sĩ trưởng, cau mày nói:

- Mau thu hồi khí thế của ngươi lại.

Kỵ Sĩ trưởng bĩu môi, muốn thu hồi khí thế vừa mới tản mát ra.

Nhưng ngay sau đó, một cỗ khí thế mạnh mẽ hơn đột nhiên bao phủ lên trên người Kỵ Sĩ trưởng.

- Phụt...

Sắc mặt của Kỵ Sĩ trưởng lập tức trở nên trắng nhợt rồi nôn ra máu, vạt áo bị nhuộm đỏ hơn phân nửa.

Không khí như đọng lại, quanh người hắn xuất hiện từng cơn sóng gợn, đó là không gian bị bóp méo.

Công tước và đám người Lạp Nhã lập tức biến sắc, quay đầu nhìn ra bên ngoài Cửa Hàng Ma Cụ.

Cộp cộp cộp...

- Dám gây sự ở Quán Rượu Huyền Vũ của ta thì nên sẵn sàng trả giá đắt.

Một giọng nói lạnh lẽo như hàn băng truyền đến.

Mục Lương bước tới, phía sau là Hồ Tiên, Nguyệt Thấm Lan và những người khác.

- Thành chủ thành Huyền Vũ!!

Trong lòng công tước trầm xuống.

Lão ta nhìn về phía Kỵ Sĩ trưởng đang quỳ rạp trên mặt đất, dáng vẻ bất lực hoàn toàn không thể chống cự kia khiến lão ta có chút dao động về kế hoạch còn chưa thực hiện.

Cộp cộp cộp...

Mục Lương và nhóm Hồ Tiên đi vào Cửa Hàng Ma Cụ, khi nhìn thấy hai tên nhân viên bán hàng hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, sắc mặt của mọi người càng lạnh hơn.

- Không ngờ các ngươi lại can đảm như vậy, dám gây sự ở Quán Rượu Huyền Vũ.

Hồ Tiên nhìn về phía bọn người công tước, tám chiếc đuôi hồ ly sau lưng nhẹ nhàng lắc lư.

- Thành chủ các hạ hiểu lầm rồi, chúng ta không có ra tay.

Quốc vương lùi ra sau một bước, giơ tay bảo hộ vợ con ở sau lưng.

- Chúng ta không làm gì cả, chỉ có một mình Kỵ Sĩ trưởng nháo chuyện thôi.

Lạp Nhã kéo Hồng chấp sự lùi về sau một bước.

Nghe được lời này, tròng mắt của công tước co rụt vào, lão ta nhìn về phía Lạp Nhã và Hồng chấp sự với ánh mắt bất thiện.

- Diêu Nhi.

Mục Lương nhìn về phía Diêu Nhi.

- Thành chủ đại nhân, bọn họ không có nói dối.

Diêu Nhi ngoan ngoãn đáp.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, uy áp vẫn đặt ở trên người Kỵ Sĩ trưởng khiến đối phương không thể thở nổi, cuối cùng, hắn ta không nhịn được mà phun ra một búng máu lớn.

Ly Nguyệt đi tới trước mặt hai người nhân viên bán hàng rồi ngồi xuống, cô vươn tay dò xét hơi thở của hai người, vẫn còn hô hấp nhưng rất yếu ớt, quay đầu nhìn về phía Mục Lương, lắc đầu nói:

- Mục Lương, bí dược chữa thương không có tác dụng.

Mục Lương nghe vậy giơ tay lên, lòng bàn tay ngưng tụ một đoàn nguyên tố sinh mệnh, sau đó lại xoa tay một cái, nguyên tố sinh mệnh được chia làm hai.

Anh vung tay lên, hai đoàn nguyên tố sinh mệnh bay ra rồi nhẹ nhàng rơi xuống người hai tên nhân viên bán hàng.

Nguyên tố sinh mệnh vừa mới xuất hiện thì Hồng chấp sự và Lục chấp sự lập tức hô hấp dồn dập.

Năng lượng sinh mệnh nồng nặc kia giống như một cám dỗ trí mạng, khiến cho hai người nảy sinh lòng tham.

Lạp Nhã liếm môi, thấp giọng nói:

- Năng lượng sinh mệnh thật nồng đậm, nếu có thể ăn một miếng thì thực lực của ta có thể tinh tiến không ít.

- Lạp Nhã, ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ.

Hồng chấp sự thấp giọng nhắc nhở.

- Ta biết.

Lạp Nhã nhếch miệng, thực lực của Mục Lương khiến cô ta kiêng dè không thôi.

Ông ~~~

Nguyên tố sinh mệnh rơi xuống trên người nhân viên bán hàng, ánh sáng màu xanh lập tức bao phủ cả hai và chữa trị cơ thể bị tổn thương, các vết thương ở ngũ tạng lục phủ đều từ từ khép lại.

Cô gái tóc bạc vươn tay dò xét hô hấp của hai người lần nữa, cô cảm nhận được hơi thở ấm áp, tốt hơn vừa rồi rất nhiều.

- Tính mạng được bảo vệ.

Ly Nguyệt đứng lên nói.

- Ừ, vậy là tốt rồi.

Mục Lương gật đầu.

Bọn người công tước và quốc vương đều cực kỳ tò mò, đoàn năng lượng mà Mục Lương vừa mới ngưng tụ là cái gì?

Mục Lương nhẹ nhàng vung tay lên, cửa chính Cửa Hàng Ma Cụ lập tức đóng lại.

Anh nhìn về phía bọn người quốc vương, bình tĩnh hỏi:

- Ở đây đã xảy ra chuyện gì, ai có thể nói rõ cho ta biết không?

- Mục Lương, để ta nói cho ngươi!

Bạch Sương vội vàng giơ tay lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận