Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1214: Xe Máy Phiên Bản Dị Giới

- Thiếu chút nữa đã quên, xe máy của ta đã có thể bắt đầu thực nghiệm.

Trong khoảng thời gian này Già Lạc cực kỳ bận rộn. Cô vừa muốn dạy chị em Lê Nhã, vừa muốn chỉ đạo linh khí sư sơ cấp tạo ra phi thuyền vận chuyển, cho nên nghiên cứu xe máy đã phải gác lại một đoạn thời gian.

Xưởng Đóng Tàu bên kia, đã giao cho một linh khí sư trung cấp khác tới trông coi, cô mới có thể bớt chút thời giờ trong ngày để nghỉ ngơi.

- Các ngươi cứ làm trước đi, có vấn đề lại gọi ta.

Già Lạc dặn dò một câu.

- Vâng!

Chị em Lê Nhã cũng không ngẩng đầu lên, chỉ nói một tiếng.

Già Lạc xoay người rời khỏi phòng làm việc của hai chị em bọn họ. Cô trở về phòng làm việc của mình.

Bên trong phòng làm việc của Già Lạc, cô đang nhìn về phía một chiếc xe hai bánh có tạo hình kỳ quái đang dựng cạnh bức tường.

Từ ngoại hình, chiếc xe hai bánh này rất giống xe máy Halley trên địa cầu, chỉ là bánh xe, và khung xe lớn và cồng kềnh hơn nhiều, ngoại hình cũng càng thêm đơn giản.

- Cũng không biết có thể chạy được hay không...?

Già Lạc buộc gọn mái tóc dài màu lam, sau đó cất bước đi tới chạm vào chiếc xe.

Bên cạnh chiếc xe, cô đưa tay giữ đầu nó lại, đạp chân chống ra, đẩy xe máy di động ra bên ngoài phòng làm việc. Muốn thử nghiệm xe máy, phải tới một địa điểm trống trải.

Già Lạc đẩy xe máy, đi tới một vị trí trống trải bên ngoài xưởng linh khí, nơi này là sân chuyên môn bỏ trống để làm thí nghiệm.

- Đại nhân Già Lạc muốn làm cái gì vậy?

Ở cổng lớn của xưởng linh khí, hộ vệ khu Trung Ương nghi hoặc nhìn lại.

Chỉ thấy Già Lạc ngồi lên xe máy, hai chân dạng ra, mũi chân chỉ miễn cưỡng chạm tới đất.

- A không vừa vặn lắm, có chút hơi cao.

Cô nhẹ giọng nói thầm.

Già Lạc lấy ra hai viên tinh thạch hung thú, nhét vào vị trí hốc lõm vào trên đầu xe, thuần thục tiến hành nghi thức khải linh.

Ong ong ông…

Tiếng vù vù vang lên, nghi thức khải linh bắt đầu, quá trình này giằng co hơn mười phút mới chấm dứt.

- Thành công!

Khóe môi Già Lạc cong lên. Trong lúc đó cô cảm nhận được giữa mình và xe máy có một loại liên hệ vô hình. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là một chiếc xe máy có cấp bậc linh khí cao cấp.

Già Lạc nhẹ thở một hơi, cô nhẹ nhàng lay động tay cầm trên đầu xe, xe máy dưới thân không hề có chút dấu hiệu nào di động về phía trước. Cô bị dọa một chút, vội vàng khống chế đầu xe, xe máy cứ như vậy mà lảo đảo di động về phía trước.

Già Lạc trừng lớn đôi mắt đẹp màu xanh da trời, hưng phấn nói:

- Thật sự đã di động!

Cô tăng dần lực đạo trên tay, tốc độ xe máy nhất thời tăng lên, chạy cũng trở nên vững vàng hơn. Nhóm hộ vệ Trung Ương đều trừng lớn đôi mắt, nhìn thấy Già Lạc cưỡi xe máy xoay quanh trên bãi đất trống.

- Chơi thật vui…

Hộ vệ khu vực Trung Ương nhẹ giọng tán thưởng.

- Thứ kỳ quái đó còn chạy nhanh hơn xe đạp.

- …!

Già Lạc vịn tay lái, tinh thạch hung thú ở vị trí đầu xe vẫn sáng, cung cấp năng lượng không ngừng cho xe máy.

Ầm vang long… Cô nắm tay trái phanh lại, để cho xe máy từ từ ngừng lại.

- Dường như không có nước!

Già Lạc mở thùng nước nối với thân xe máy ra, có thể thấy bên trong đã cạn sạch nước.

Động lực của xe máy, tới từ tinh thạch cung cấp năng lượng, phải dẫn động thông qua một loại máy hơi nước loại nhỏ. Già Lạc đã thay đổi máy hơi nước loại nhỏ kia, chỉ dùng chút nước là có thể cung cấp động lực càng mạnh hơn.

Rầm rầm… Cô đổ nước vào trong thùng nước, một lần nữa khởi động xe máy, tiếp tục làm thí nghiệm. Chạy được một nửa, Già Lạc thay đổi đầu xe, tiếp tục chạy ra bên ngoài xưởng linh khí.

Hộ vệ Trung Ương vội vàng tránh ra, nhìn chăm chú vào hướng cô rời đi.

Già Lạc khống chế được đầu xe, dọc theo đường tới tầng tám Khu Trung Ương, chạy về phía trước rầm rầm oanh…

Tốc độ của xe máy rất nhanh, nhanh chóng xẹt qua cây xanh hai bên đường.

Chỉ dùng thời gian mấy chục giây, Già Lạc đã đến tầng tám khu Trung Ương, dừng xe máy ở phía trước cung điện. Ở thang vận chuyển ở tầng tám, Ly Nguyệt mới vừa đi ra, đã cham phải Già Lạc cưỡi xe máy dừng lại

- Già Lạc các hạ, đây là cái gì?

Ly Nguyệt tò mò hỏi.

- Đây là xe máy.

Già Lạc nghiêng người leo xuống xe máy, gạt chân chống của nó.

Ly Nguyệt lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, kinh ngạc nói:

- Nhanh như vậy đã nghiên cứu ra xe máy rồi?

Cô gái tóc bạch kim đã nghe Mục Lương nói về xe máy. Trên đại hội báo cáo công tác, Già Lạc cũng nói nghiên cứu xe máy đang có tiến triển.

Già Lạc mỉm cười, tự tin nói:

- Không nhanh đâu, nếu không phải ta còn bận chuyện chế tạo phi thuyền vận chuyển, chắc đã làm ra từ lâu rồi.

Ly Nguyệt cười khẽ gật đầu, phụ họa:

- Ngươi có thực lực này.

Già Lạc từ chối cho ý kiến, cô chỉ cười cười, xoay người đi tới bên trong cung điện.

Ly Nguyệt liếc mắt nhìn xe máy một cái, sau đó cô cũng đi theo vào cung điện, chuẩn bị báo cáo kết quả điều tra sự kiện cảnh vệ với Mục Lương.

……….

Cộc cộc cộc…

Ly Nguyệt gõ vang cửa thư phòng trong cung điện.

- Mục Lương, ta vào được không?

Cô trong trẻo nói.

- Vào đi.

Âm thanh của Mục Lương truyền ra.

Ken két… Cô gái tóc bạch kim và Già Lạc đi vào thư phòng, nhìn thấy Mục Lương đang cúi đầu viết vẽ gì đó trên giấy.

Anh ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy Già Lạc, động tác viết trên tay anh dừng lại, ôn hoà hỏi:

- Già Lạc ư, có chuyện gì vậy?

Già Lạc trong trẻo nói:

- Thành chủ đại nhân, ta đến nói cho ngươi biết xe máy đã chế tạo xong rồi, ta muốn cho ngươi nhìn thử.

- Chế tạo ra xe máy rồi!

Con ngươi màu đen của Mục Lương hiện lên ánh sao.

Khóe môi Già Lạc nhếch lên một nụ cười yếu ớt, cô gật đầu:

- Đúng vậy, đã đặt ở bên ngoài cung điện.

- Đi, đi xem.

Mục Lương khẩn cấp đứng lên, sải bước đi ra bên ngoài.

Ly Nguyệt há miệng thở dốc, thấy bộ dáng hưng trí dạt dào kia Mục Lương, cô quyết định tối nay lại tới báo cáo công tác.

Cô đi theo anh ra bên ngoài cung điện, phát hiện không biết Hi Bối Kỳ đã đến đây từ lúc nào, cô ấy còn đang đánh giá xe máy. Hi Bối Kỳ thấy Mục Lương đi ra, lòng tràn đầy tò mò hỏi:

- Mục Lương, đây là cái gì?

- Xe máy.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng, lực chú ý của anh đều đặt trên xe máy.

Anh đi lên phía trước, cẩn thận đánh giá chiếc xe máy có tạo hình cổ quái này. Tuy rằng nó không thể so sánh với xe máy trong trí nhớ của anh, nhưng cũng có tạo hình tương đương.

Bánh của xe máy chỉ dùng để cao su và ngọc lưu ly chế thành, đường kính bánh xe có chiều dài tám mươi cm.

Già Lạc mỉm cười hỏi:

- Thành chủ đại nhân, cần ta làm mẫu một chút không?

- Ừm, ngươi tới làm mẫu một chút.

Mục Lương gật đầu, nghiêng người nhường cho cô một vị trí.

Già Lạc thuần thục ngồi lên xe máy, đưa tay vuốt lên tinh thạch hung thú, lại lay động tay cầm trên đầu xe.

Rầm rầm oanh… Xe máy thành công được khởi động, rất nhanh đã chạy đi.

- Chạy rồi…

- Dường như chơi rất vui!

Hi Bối Kỳ trừng lớn đôi mắt đẹp màu vàng, tầm mắt của cô di động đi theo xe máy. Ly Nguyệt nhẹ giọng tán thưởng, đồ vật xấu xí này chạy nhanh như vậy.

- Nhìn rất xấu, nhưng chạy thật nhanh.

Mục Lương kinh ngạc nói.

Xe máy này và xe máy ở kiếp trước của anh đối lập một chút, nhưng anh lại phát hiện tốc độ của chúng tương đương nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận