Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 913: Đại Thống Lĩnh, Chúng Quá Nhiều, Sắp Ngăn Không Được Rồi!



Keng keng…..

Tiếng vật cứng va chạm vang lên, Cua Quỷ Xanh bay ngược ra ngoài, càng to nứt ra một cái khe, có dòng máu màu xanh chảy ra.

- Dù có cứng đến mấy thì chúng mày vẫn phải chết!

Thuyền trưởng lại nhổ một bãi nước miếng.

Cho dù xác của Cua Quỷ Xanh cứng rắn thì cũng không thể đấu lại một đao của Cường Hóa Giả cấp 5.

Đại đao của thuyền trưởng là linh khí sơ cấp, cộng thêm thực lực cấp 5 của hắn, đối phó Cua Quỷ Xanh vẫn là nhẹ nhàng.

Nhưng đó chỉ là đối với chút ít Cua Quỷ Xanh mà thôi, nếu như trực diện cả một đàn Cua Quỷ Xanh thì hắn cũng sẽ run lẩy bẩy.

Trên tường thành của thành Bắc Hải, thủ vệ quơ trường mâu, gian khổ chống đỡ sự công kích của Cua Quỷ Xanh.

May mắn là các thủ vệ đều mặc khôi giáp làm từ vỏ Cua Quỷ Xanh, trong tình huống thực lực hai bên tương đương thì vẫn còn có thể chống đỡ không cho chúng nó vào thành.

Thủ vệ có thể đứng trên tường thành hơn chín phần đều là những người từng chống đỡ Cua Quỷ Xanh công thành, có kinh nghiệm nhất định.

Bên trong thủ vệ, chỉ có một số ít là lính mới, chủ yếu phụ trách bổ đao, chờ khi nào quen với việc chém giết thì mới có thể coi như thủ vệ tường thành hợp cách.

- Kiên trì!

Bọn thủ vệ khích lệ lẫn nhau.

Phanh!!!

Lý Phúc quơ múa trường mâu trong tay, mỗi một lần chém đều khiến một con Cua Quỷ Xanh ngã xuống đất không dậy nổi.

Với thực lực cấp 7 trung cấp, Cua Quỷ Xanh trong tay hắn chỉ có kết cục chết.

Vù vù…..

Trên bầu trời, ba bóng người đứng lơ lửng trên không.

- Hải thú công thành sao?

Nguyệt Thấm Lan nắm tay Mục Lương, cúi đầu nhìn chăm chú thành Bắc Hải.

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan, Bối Nhĩ Liên quyết định đến thành Bắc Hải trước.

Bọn họ muốn tới trước để chào hỏi thành chủ thành Bắc Hải, miễn cho gây ra những xung đột không đáng có khi Rùa Đen xuất hiện.

Dù sao Rùa Đen muốn dừng lại ở phụ cận thành Bắc Hải một thời gian dài, đồng thời cũng là vì quan hệ giao dịch tốt hơn, cho nên không thể để hai bên quá căng thẳng.

- Thú vị đấy.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, hứng thú quan sát bên dưới.

Tính đến khi hiện tại thì vẫn chưa có một con Cua Quỷ Xanh nào có thể tấn công vào trong thành.

Rõ ràng tường thành chỉ cao có sáu, bảy mét, nhưng đáng ngạc nhiên là rất khó để vượt qua.

- Đây đều là Cua Quỷ Xanh, xác của bọn chúng rất cứng, có thể ngang ngửa với một vài linh khí sơ cấp.

Bối Nhĩ Liên nhìn chăm chú dưới chân, cảm thán một câu:

- Không hổ là thành Bắc Hải, thủ vệ đứng lên tường thành chống cự Cua Quỷ Xanh cũng là thực lực không tầm thường.

- Khôi giáp mà những thủ vệ này mặc…. Hình như chúng được làm bằng vỏ của Cua Quỷ Xanh phải không?

Mục Lương chậm rãi nói.

Bối Nhĩ Liên gật đầu đáp:

- Đúng vậy, những bộ khôi giáp này được gọi là khôi giáp Cua Quỷ Xanh, xem như đặc sản của thành Bắc Hải.

Thành Bắc Hải có vị trí rất đặc thù, thường thường sẽ bị Cua Quỷ Xanh tấn công, loại tình trạng này đã diễn ra nhiều năm rồi.

Một số người suy đoán rằng bên dưới thành Bắc Hải là sào huyệt của Cua Quỷ Xanh.

Cũng có người thử lặn xuống nước điều tra, nhưng chỉ thấy hố dày đặc, bên trong sâu không thấy đáy.

Bởi vì dưới nước không có ánh sáng, tầm nhìn chưa đến chục mét, càng vào sâu thì tầm nhìn càng giảm nên không ai dám tùy tiện đi vào điều tra.

- Khôi giáp Cua Quỷ Xanh à.....?

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Nhìn cũng không tệ lắm, thích hợp cho Thành Phòng Quân mặc.

Thành Phòng Quân còn có ba ngàn tân binh, sau này có thể sẽ chiêu binh thêm lần nữa.

Nhưng việc chế tạo khôi giáp không hề đơn giản, điều này khiến khôi giáp vẫn luôn trong tình trạng thiếu hụt, nhưng bây giờ có thể dùng khôi giáp Cua Quỷ Xanh để bù vào.

- Khôi giáp Cua Quỷ Xanh giao dịch như thế nào?

Mục Lương quay đầu hỏi.

- Một ngàn cân nước ngọt có thể đổi một bộ khôi giáp Cua Quỷ Xanh.

Bối Nhĩ Liên âm thầm chuyển đổi tiêu chuẩn đánh giá của thành Bắc Hải và thành Huyền Vũ, cô giải thích:

- Đây là giá giao dịch của năm ngoái, năm nay thì ta không biết.

Mục Lương nhướng mày, kinh ngạc nói:

- Một ngàn cân nước ngọt không phải là con số nhỏ.

Bối Nhĩ Liên nói khẽ:

- Thành Bắc Hải không có nguồn nước ngọt độc lập, chỉ có thể kiếm được thông qua giao dịch đối ngoại.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, trong lòng dự định đợi chút nữa gặp thành chủ thành Bắc Hải nên mặc cả giá như thế nào cho thích đáng.

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn Mục Lương, lấy sự hiểu biết của cô đối với anh, hẳn là trong lòng Mục Lương đã có kế hoạch.

Cô quay đầu nhìn về phía thành Bắc Hải, Cua Quỷ Xanh vẫn còn đang tấn công, đã tử thương hơn phân nửa.

- Những thủ vệ này rất lợi hại.

Nguyệt Thấm Lan tán dương.

- Không thua kém Thành Phòng Quân.

Mục Lương tán đồng gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nhìn một hồi, trong lòng có chút suy nghĩ.

Cô nghiêng đầu đề nghị:

- Mục Lương, có lẽ chúng ta có thể xây một bức tường lưu ly cho thành Bắc Hải.

- Ý kiến không tệ, nhưng phải xem thành chủ thành Bắc Hải có nguyện ý thanh toán tinh thạch hay không.

Mục Lương cười nhạt nói.

- Bố Vi Nhân chắc sẽ không làm vụ giao dịch này.

Bối Nhĩ Liên đột nhiên nói.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Tam trưởng lão Ốc Đảo, nghi ngờ hỏi:

- Vì sao ngươi lại nói như vậy?

- Sỡ dĩ thành Bắc Hải phồn hoa như vậy, một nửa công lao là nhờ vào việc giao dịch khôi giáp Cua Quỷ Xanh.

Bối Nhĩ Liên suy đoán:

- Nếu như xây một bức tường lưu ly để ngăn cản những con Cua Quỷ Xanh kia ở bên ngoài, như vậy bọn họ sẽ không thể thu được tài liệu và sẽ không thể tiếp tục chế tạo khôi giáp Cua Quỷ Xanh nữa.

- Nói cũng có lý...

Nguyệt Thấm Lan hiểu ý của Tam trưởng lão Ốc Đảo.

Xây dựng bức tường lưu ly sẽ có mặt lợi và mặt hại, lợi là có thể chống cự được công kích của Cua Quỷ Xanh, hại là bọn họ sẽ đánh mất cơ hội thu được một lượng tài liệu Cua Quỷ Xanh lớn.

Có lợi tất có tệ, có được tất có mất, đây là chuyện rất bình thường.

Bối Nhĩ Liên bình tĩnh nói:

- Nước ngọt ở thành Bắc Hải hầu như đều dựa vào việc giao dịch khôi giáp Cua Quỷ Xanh, Bố Vi Nhân sẽ không đồng ý.

- Ừ.

Mục Lương gật đầu một cái, nhàn nhạt nói:

- Giao dịch này có thể tạm hoãn lại.

- Cua Quỷ Xanh càng ngày càng nhiều.

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc nói.

Mục Lương cúi đầu nhìn lại, rất nhiều Cua Quỷ Xanh bò ra khỏi mặt nước và tấn công tường thành, số lượng đã tăng lên gấp đôi.

- Nếu như bọn họ không còn thủ đoạn nào nữa, đoán chừng sẽ chết rất nhiều người.

Mục Lương nói với giọng điệu bình thản.

Sắc mặt của Bối Nhĩ Liên trầm trọng, nói:

- Cũng may mắn là thành chủ của bọn họ nắm giữ năng lực chữa trị, nếu không thật đúng là tử thương thảm trọng.

……….

Rào rào…..

Trước thành Bắc Hải, càng ngày càng có nhiều Cua Quỷ Xanh trồi ra khỏi mặt nước và lao tới tấn công tường thành.

- Đáng chết, hôm nay là cái ngày gì vậy?

Lúc này, sắc mặt Lý Phúc rất khó coi, hắn liên tục quơ trường mâu trong tay đánh giết Cua Quỷ Xanh đến gần mình.

- Đại thống lĩnh, chúng quá nhiều, sắp ngăn không được rồi!

Bọn thủ vệ gian nan ngăn cản đàn Cua Quỷ Xanh, khổ không thể tả.

Lý Phúc rống to:

- Tất cả đứng vững cho ta, dù thế nào thì cũng phải cản lại cho bằng được!

Nếu cứ tiếp tục như vậy, bọn chúng rất có khả năng sẽ tấn công vào trong thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận