Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1011: Lệnh Bài Chín Màu

Ngải Lỵ Na dừng bước, quay đầu trao đổi ánh mắt với Ly Nguyệt.

Nhà Thuốc? Chỉ có Nội Thành mới có Nhà Thuốc, và cũng chỉ có bí dược chữa thương ở Nhà Thuốc mới có giá rẻ như vậy.

- Nhà Thuốc? Tại sao ta chưa từng nghe nói tới nơi đó?

Ly Nguyệt bất động thanh sắc hỏi.

Người đàn ông mặc áo choàng đen cười hì hì, tỏ vẻ thần bí nói:

- Ngươi chưa từng nghe tới là chuyện rất bình thường, Nhà Thuốc nằm ở Nội Thành thành Huyền Vũ, nơi đó không mở ra cho người ngoài.

Vì để cho đối phương tin tưởng, hắn không ngại tiết lộ một ít nội tình.

- Cho nên, những bình bí dược chữa thương này là do ngươi mang ra từ Nội Thành?

Ly Nguyệt giả vờ tỏ vẻ cảm thấy hứng thú hỏi.

- Có thể nói như vậy!

Người đàn ông mặc áo choàng đen do dự một chút rồi gật đầu.

Hắn bắt đầu không kiên nhẫn, hỏi:

- Rốt cuộc các ngươi có muốn mua hay không?

- Hôm nay, chúng ta không mang nhiều tinh thạch như vậy, ngày khác lại giao dịch.

Ngải Lỵ Na phất tay, lôi kéo Ly Nguyệt bước nhanh rời đi.

- Phì, lãng phí thời gian của ta.

Người đàn ông mặc áo choàng đen phun một bãi nước bọt trên mặt đất, tức giận chửi bới.

Hắn thấy Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na rẽ vào một cái hẻm nhỏ, lại nhổ thêm một bãi nước bọt, hắn siết chặt chiếc áo choàng đen trên người rồi đi vào đám đông để tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.

Trong ngõ nhỏ, Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na dừng chân, ẩn núp trong bóng tối để quan sát gã đàn ông kia.

Ngải Lỵ Na cau mày, nghi ngờ hỏi:

- Ly Nguyệt, tại sao bí dược chữa thương ở Nội Thành Nhà Thuốc lại bị người khác đem ra giao dịch ở bên ngoài chứ?

- Có thể là người của Nhà Thuốc làm.

Trong đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt lóe lên tia lạnh lẽo.

- Hoặc cũng có thể là do kẻ trộm làm.

Ngải Lỵ Na nghi ngờ suy đoán.

Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu, lạnh nhạt nói:

- Đợi chút nữa ta đi Nhà Thuốc kiểm tra sổ ghi chép bán hàng thì sẽ biết.

- Vậy tên kia làm sao bây giờ?

Ngải Lỵ Na ló đầu ra khỏi hẻm nhỏ, nhìn thấy gã đàn ông mặc áo choàng đen vừa rồi đang ngăn chặn một người phụ nữ lạ mặt, tiếp tục chào hàng bí dược chữa thương.

Cô quay đầu hỏi:

- Chúng ta có nên bắt hắn lại không?

- Bây giờ chưa phải lúc, để không làm cho người phía sau màn nghi ngờ, chờ khi nào chúng ta điều tra rõ ràng thì lại bắt người.

Ly Nguyệt lắc đầu nói.

Đôi mắt màu hồng của Ngải Lỵ Na trợn tròn, kinh ngạc nói:

- Ngươi cảm thấy còn có những người khác sao?

- Đúng vậy.

Ly Nguyệt đáp.

- Vậy được rồi.

Ngải Lỵ Na tiếc nuối nói:

- Đáng tiếc hôm nay ta không có mặc Khôi Giáp U Linh, nếu không có thể đi theo hắn để điều tra tình huống.

- Xem ra hôm nay ta không thể đi dạo phố với ngươi rồi, ta muốn trở về Nhà Thuốc điều tra chuyện này.

Ly Nguyệt lộ ra vẻ mặt tiếc nuối nói.

- Ta cũng không đi dạo nữa.

Đôi bàn tay trắng như phấn của Ngải Lỵ Na nắm chặt lại, cô chưa từ bỏ ý định nói:

- Ngươi trở về Nhà Thuốc điều tra chuyện ghi chép bán hàng đi, ta ở đây theo dõi hắn, xem có thể phát hiện thêm gì khác không.

Có người dám lấy bí dược chữa thương ở Nhà Thuốc để giao dịch, tổn hại lợi ích của thành Huyền Vũ, chuyện này tuyệt đối không thể tha thứ.

- Ừ, ngươi nhớ phải chú ý an toàn, đừng để bị phát hiện.

Ly Nguyệt dịu dàng dặn dò.

- Ta biết rồi, ngươi mau trở về đi.

Ngải Lỵ Na phất tay mà không quay đầu lại.

Ly Nguyệt xoay người rời đi, trở lại Úng thành, ngồi xe ngựa đi vào Nội Thành

Một tiếng sau, xe ngựa dừng lại trước cổng chính Nội Thành.

Cô gái tóc bạc bước xuống xe, đi thẳng tới Nhà Thuốc.

Không lâu sau, nàng bước vào trong cửa hàng, đứng trước quầy giao dịch.

- Xin chào, quý khách đến mua thuốc sao?

Sau quầy, nhân viên bán hàng mỉm cười chào đón.

- Không phải.

Ly Nguyệt lấy ra một khối lệnh bài chín màu.

Cô đung đưa lệnh bài, lạnh nhạt nói:

- Lấy sổ ghi chép của tháng này ra đây.

Nhân viên bán hàng vừa nhìn thấy lệnh bài chín màu, thần sắc lập tức trở nên khẩn trương, vội vàng đáp:

- Vâng, có ngay!

Lệnh bài chín màu là thứ tượng trưng cho thân phận, có thể thực hiện một số quyền lợi nhất định.

Nó được Mục Lương đặt biệt chế tạo để Ly Nguyệt và các cô gái khác có thể thuận tiện hành động.

- Đại nhân, sổ chi chép đây.

Nhân viên bán hàng tìm được cuốn sổ ghi chép ở dưới quầy, hai tay đưa tới trước mặt cô gái tóc bạc.

Ly Nguyệt tiếp nhận bản ghi chép, bắt đầu lật xem từ trang đầu tiên.

Loạt soạt ~~~

Bên trong Tiệm Thuốc rất an tĩnh, tiếng lật trang càng rõ ràng, cái này khiến nhân viên bán hàng căng thẳng vô cùng.

- Dạo gần đây có người kỳ quái nào tới Nhà Thuốc không?

Ly Nguyệt ngước mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt của nhân viên bán hàng.

Cô đã xem qua sổ ghi chép một lần, không phát hiện được chỗ bất hợp lý nào.

- Người kỳ quái à.....?

Nhân viên bán hàng cau mày nhìn lên trên, cố gắng nhớ lại.

Ly Nguyệt lạnh lùng quan sát đối phương, nàng muốn nhìn nhân viên bán hàng có nói dối hay không.

- Ta nhớ ra rồi!

Nhân viên bán hàng nghiêm túc nói:

- Có một người gọi là A Thái, thường xuyên đau ốm, cứ cách ba bốn ngày thì sẽ đến Nhà Thuốc một lần.

- A Thái?

Ly Nguyệt cau mày hỏi lại.

Cô lại mở cuốn sổ ghi chép lần nữa, đọc lại từ đầu, xác thực nhìn thấy ghi chép mua thuốc của A Thái.

Từ đầu tháng cho đến cuối tháng, người tên là A Thái này đã mua thuốc tổng cộng chín lần, mỗi lần ghi danh nguyên nhân bệnh đều là đau đầu.

Dựa theo tin tức ghi danh, A Thái là một thanh niên hai mươi lăm tuổi, ở tại tòa nhà số một, phòng số sáu, Đường Đinh Thứ Ba.

- Mang cho ta sổ ghi chép mua thuốc của tháng trước nữa.

Ly Nguyệt lạnh lùng nói.

- Vâng, xin chờ một lúc.

Nhân viên bán hàng cung kính đáp, vội vàng ngồi xổm tìm kiếm bản ghi chép mua thuốc tháng trước.

Một lát sau, nhân viên bán hàng tìm được cuốn sổ ghi chép tháng trước rồi giao cho cô gái tóc bạc.

Loạt soạt ~~~

Ly Nguyệt lật ra kiểm tra cẩn thận, tập trung vào những cái tên lặp lại nhiều lần và tên của A Thái.

- A Thái!

Cô lật đến một nửa, quả nhiên thấy được hai chữ quen thuộc.

Sau khi xem qua toàn bộ sổ ghi chép, cái tên A Thái lại xuất hiện bốn lần, nguyên nhân bệnh vẫn là đau đầu.

Ly Nguyệt trầm ngâm khép lại bản ghi chép, nàng hoài nghi A Thái đang cố ý đầu cơ trục lợi bí dược chữa thương.

Lấy lý do là sinh bệnh để mua bí dược chữa thương ở Nhà Thuốc với giá thấp, sau đó lại bán ra ngoài với giá cao hơn.

- Cái kia….. Đại nhân, người tên A Thái này có vấn đề gì sao?

Nhân viên bán hàng tò mò hỏi.

- Cái gì không nên hỏi thì đừng hỏi.

Ly Nguyệt ngẩng đầu nhìn đối phương, lạnh lùng nói:

- Chuyện ngày hôm nay không được nói ngoài.

- Vâng, tuyệt đối sẽ không có người thứ ba biết!

Nhân viên bán hàng lắc đầu như trống bỏi.

- Nếu như A Thái lại tới mua thuốc, ngươi cứ xem chưa từng xảy ra việc gì, cái gì không nên hỏi thì đừng hỏi.

Ly Nguyệt dặn dò nhiều lần.

Cô không muốn đánh cỏ động rắn, chuẩn bị điều tra rõ ràng rồi lại bắt người.

- Vâng, ta đã biết.

Nhân viên bán hàng gật đầu lia lịa, vội vàng đảm bảo:

- Có chết ta cũng sẽ không nhiều lời.

- Vâng.

Ly Nguyệt hài lòng gật đầu, xoay người rời khỏi Nhà Thuốc, đi về phía khu vực Trung Ương.

Cô muốn đi báo chuyện này với Mục Lương, tiếp đó mặc Khôi Giáp U Linh vào để thuận tiện tiếp tục điều tra.

- Ngải Lỵ Na chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Ly Nguyệt khẽ cau mày.

Cô dự định để Ti Toa Lệ đi tới thành Bắc Hải, giao Khôi Giáp U Linh cho Ngải Lỵ Na.
Bạn cần đăng nhập để bình luận