Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1143: Trà Thụ Tinh Thần Tiến Hoá Thành Trà Thụ Sinh Mệnh



Dùng thịt những con hung thú trên biển này làm thức ăn, rất có ích lợi cho thân thể con người, nếu thường xuyên ăn còn có thể tăng lên thực lực.

- Ha ha ha... Nếu muốn nuôi dưỡng, đương nhiên phải bắt nhiều một chút.

Mục Lương trong sáng cười nói.

Hiện tại tâm trạng của anh rất tốt, lần này ra ngoài săn bắn đã bắt được đủ hung thú trên biển điểm tiến hoá đạt đến mốc mười tỷ, có thể để Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa.

Sau đó không lâu, con thuyền lớn ngừng lại dưới Huyền Không Các.

Rầm rầm…

Bên trong thuyền ngọc lưu ly, tám con hung thú trên biển có hình dáng rất giống cá hề trên địa cầu, đang va chạm vào thân thuyền, chúng muốn thoát ra ngoài. Mục Lương suy nghĩ một chút, cuối cùng anh vẫn quyết định nên xây dựng một thùng ngọc lưu ly nuôi dưỡng ở bên cạnh Huyền Vũ, dùng để nuôi dưỡng những con hung thú trên biển này.

Anh rời khỏi con thuyền, lựa chọn một vị trí ở Thiên Môn Lâu cách đó không xa xây dựng nên thùng ngọc lưu ly nuôi dưỡng.

- Lên.

Hai tròng mắt màu đen của Mục Lương hiện lên ánh sao.

Chỉ thấy anh nâng tay lên, ngọc lưu ly ngưng tụ ra, sau đó ở ngay bên cạnh Tiểu Huyền Vũ tạo nên một khối hình hộp chữ nhật thật lớn với chiều dài hơn một cây số, chiều rộng đạt tới ba trăm mét và độ cao trên dưới ba trăm mét.

Bên trên thùng nuôi dưỡng có những lỗ tròn với đường kính nửa mét, làm như vậy để cho dòng nước có thể thuận lợi thông qua, có thể cam đoan chất lượng nước ở trong thùng nuôi dưỡng không bị xấu đi.

Khiến cho thùng nuôi dưỡng kiên cố hơn, anh đã sử dụng ngọc lưu ly với độ dày đạt tới nửa mét.

Mục Lương còn xây dựng thêm rất nhiều trụ xếp hình tam giác, để đảm bảo thùng nuôi dưỡng này luôn được cố định chặt chẽ bên cạnh người Tiểu Huyền Vũ.

- Trước cứ như vậy đã.

Mục Lương vỗ tay.

Anh lại vung tay lên, nước biển dưới thân thuyền cuồn cuộn dựng lên, khiến cho những con hung thú trên biển toàn bộ nổi lên sau đó rơi hết vào bên trong thùng nuôi dưỡng.

Phù phù… Mặt nước từ từ phẳng lặng trở lại, những con hung thú trên biển vừa rơi xuống thùng nuôi dưỡng, lập tức lặn xuống

- Không sợ chúng nó chạy ra từ bên trên sao?

Mễ Nặc ngây thơ hỏi.

Thùng nuôi dưỡng không có nắp, anh để như vậy để tiện nuôi dưỡng chúng hàng ngày.

- Có Tiểu Huyền Vũ, chúng nó không chạy ra được.

Mục Lương tự tin nói.

Khí tức do Rùa Đen phát ra, sẽ khiến cho những hung thú này khiếp sợ, chúng nó chỉ có thể thành thật ở bên trong thùng nuôi dưỡng.

- Cũng đúng, còn có Tiểu Huyền Vũ mà.

Mễ Nặc cười lộ lúm đồng tiền như hoa.

- Đi thôi, quay về khu Trung Ương.

Khóe môi Mục Lương cong lên, anh đang rất nôn nóng muốn tiến hành tiến hóa cho Trà Thụ Tinh Thần.

- Được.

Mễ Nặc và Hồ Tiên gật đầu.

Anh giữ chặt tay hai cô, sau đó thân thể bay lên trời, lập tức bay vào trong thành. Sau đó không lâu, ba người từ trên trời giáng xuống, đáp xuống quảng trường phía trước cung điện.

- Đại nhân đã trở lại!

Vệ Ấu Lan kích động chạy đến nghênh đón.

Mục Lương nhẹ giọng hỏi:

- Trong khoảng thời gian ta không ở đây, thành Huyền Vũ có xảy ra chuyện gì không?

- Thành chủ đại nhân, mọi việc đều bình thường.

Vệ Ấu Lan dịu ngoan nói.

- Ừm, mấy người Thấm Lan đâu?

Mục Lương lại hỏi một câu.

Vệ Ấu Lan ôn nhu nói:

- Đại nhân Thấm Lan đi Cục Quản Lý, tiểu thư Ly Nguyệt và tiểu thư Nguyệt Phi Nhan đã đi huấn luyện.

- Ừm, ta đã biết.

Mục Lương gật đầu.

- Các ngươi chờ ta ở đây.

Anh bỏ lại một câu, sau đó bay lên trời, càng bay càng cao.

- Mục Lương muốn làm gì nhỉ?

Mễ Nặc nhỏ giọng nói thầm câu.

- Đợi chút sẽ biết.

Hồ Tiên ngẩng mặt lên, nhìn thấy Mục Lương bay qua tán cây.

Sau khi anh xuyên qua tán cây, đi tới phía trên Trà Thụ Tinh Thần, trên đỉnh đầu anh chỉ còn lá chắn ngọc lưu ly thật lớn bao phủ nội thành. Mục Lương vươn tay, lòng bàn tay anh dán sát vào lá chắn ngọc lưu ly, ý niệm vừa động.

Răng rắc…

Âm thanh nứt gãy truyền khắp cả Nội thành.

Lá chắn ngọc lưu ly khổng lồ từ từ nứt vỡ, cuối cùng bắt đầu từ đỉnh chóp, lá chắn ngọc lưu ly bị phân giải rồi biến mất.

- Làm sao vậy?

Nguyệt Thấm Lan nhận được thông báo, vội vàng rời khỏi Cục Quản Lý.

Cô ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, lá chắn ngọc lưu ly đang lấy tốc độ kinh người biến mất.

- Có người tấn công Nội thành sao?

Y Lệ Y khẩn trương hỏi.

Hôm nay, cô không có giờ dạt, cho nên đang ở Cục Quản lý làm việc.

- Không, chắc là Mục Lương đã trở lại.

Con ngươi xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan sáng lên.

Có thể chế tạo ngọc lưu ly và khống chế ngọc lưu ly, chỉ có hai người Sóc Lưu Ly và Mục Lương, trừ phi có người dùng Phú Năng Trân Châu có năng lực điều khiển ngọc lưu ly.

Cô nghiêng đầu nghiêm túc nói:

- Ta phải quay về khu Trung Ương, ngươi đi thông báo cho cảnh vệ, để bọn họ duy trì trật tự bên trong thành.

- Ừm ừm…Được.

Y Lệ Y theo bản năng gật đầu.

Người phụ nữ tao nhã đã đoán được cái gì đó, cô xoay người bước nhanh về phía Khu Trung Ương.

Chờ tới khi cô trở lại Trung Ương, lá chắn ngọc lưu ly bao phủ nội thành đã hoàn toàn biến mất.

- Hồ Tiên, Mục Lương đã trở lại rồi sao?

Nguyệt Thấm Lan bước ra thang vận chuyển, đi tới vị trí cô gái tai thỏ và cô gái tai hồ ly.

- Đúng vậy, vừa trở về không lâu.

Hồ Tiên nâng ngón tay chỉ lên đỉnh đầu, khó hiểu nói:

- Không biết vì sao khi anh ấy vừa về đã phá bỏ lá chắn.

Nguyệt Thấm Lan cong đôi môi đỏ mọng, tao nhã nói:

- Có lẽ anh ấy muốn tiến hóa Trà Thụ Tinh Thần.

- A, nhanh như vậy đã muốn tiến hóa Trà Thụ Tinh Thần sao?

Đôi mắt đẹp của Mễ Nặc sáng lên.

- Hoá ra là như vậy, sau khi Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa, hình thể sẽ biến lớn hơn, cho nên phải phân giải lá chắn ngọc lưu ly.

Hồ Tiên đột nhiên hiểu ra.

Theo kinh nghiệm trong quá khứ, mỗi khi Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa, hình thể của nó sẽ lớn hơn rất nhiều.

- Lại lớn hơn nữa, có khi tán của nó sẽ bao trùm cả nội thành.

Nguyệt Thấm Lan chờ mong nói.

Mục Lương từ không trung đáp xuống, dừng ở sau hoa viên cung điện.

Anh đứng phái trước thân cây Trà Thụ Tinh Thần, nhìn những cây xanh chung quang, sau đó âm thầm tính toán, nếu Trà Thụ tăng kích thước lên gấp mười lần, vậy cần thêm rất nhiều đất trống.

Sau khi tính toán xong, Mục Lương bắt đầu di động những cây xanh xung quanh Trà Thụ Tinh Thần, dành sẵn cho nó một khoảng đất trống.

Sau khi Mục Lương dời đi những cây xanh, anh cất bước đi tới phía trước Trà Thụ Tinh Thần, đưa tay lên xoa thân cây.

Anh âm thầm mặc niệm:

- Hệ thống, cho Trà Thụ Tinh Thần tiến hóa đến cấp mười một.

[Đinh! Trà Thụ Tinh Thần cấp mười tiến hóa đến cấp mười một, trừ 10,000,000,000 điểm tiến hoá.]

[Đinh! Trà Thụ Sinh Mệnh cấp mười một, tiến hóa thành công]

[Đinh! Có kế thừa thiên phú: Suối Sinh Mệnh của Trà Thụ Sinh Mệnh hay không?]

- Trà Thụ Sinh Mệnh? Suối Sinh Mệnh?

Mục Lương nhướng mày, nhưng không có thời gian để cân nhắc, anh lên tiếng trả lời:

- Kế thừa!

[Đinh! Suối Sinh Mệnh được kế thừa trong...Đang thích ứng.. Kế thừa hoàn tất.]

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, Mục Lương cảm nhận được dòng nước ấm quen thuộc lại xuất hiện trong cơ thể. Theo thói quen, anh nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ sự biến hóa của thân thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận