Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 611: Thành Công Thuyết Phục Du Tương

Nếu để cho hắn nói, nhất định sẽ lắp ba lắp bắp, sẽ không có dáng vẻ can đảm giống như em gái.

- Du Tương các hạ, ta tin tưởng sự hiểu biết của ngươi về thành Huyền Vũ, chỉ là ở mặt ngoài mà thôi!

Vũ Mộng nhàn nhạt hỏi.

Thân thể của Du Tương hơi dựa về sau, cảm giác hứng thú hỏi:

- Ngươi hiểu rất rõ sao?

Hắn có hơi động lòng, nếu như Cuồng Phong Tử và Hoa La đều có ý đồ với thành Huyền Vũ, e rằng có thể hợp tác.

Cuồng Phong Tử và Hoa La là một cặp vợ chồng, hai người có đoàn đội ăn trộm hơn 50 người, trong đó có hơn mười vị có thực lực đạt được cấp 5, cấp 6.

Nhưng, đoàn đạo tặc này, một năm cũng rất ít tụ chung một chỗ, trừ phi có mục tiêu rất lớn mới có thể tập hợp cùng nhau ra tay.

Vũ Mộng thản nhiên nói:

- Tin tức Liên quan tới Phố Buôn Bán, nói vậy các ngươi đều biết, ta đây nói một chút về tình huống ngoại thành thành Huyền Vũ.

- Các ngươi đã đi qua ngoại thành thành Huyền Vũ?

Du Tương ngạc nhiên.

Hắn đương nhiên biết ngoại thành thành Huyền Vũ được canh gác chặt chẽ bao nhiêu, người bình thường căn bản không có khả năng đi vào, trừ phi là Giác Tỉnh Giả có năng lực đặc biệt, như các loại xuyên tường, đi trong lòng đất, dịch chuyển không gian….

Vũ Mộng lần thứ hai không chút do dự gật đầu:

- Đã đi qua.

- ….

Khóe miệng của Vũ Điền giật giật.

Rõ ràng là nghe được tin tức từ người đi vào khu ngoại thành, làm sao đến trong miệng em gái, chính là tự mình đi vào chứ?

........

Du Tương cảm thấy hứng thú nói:

- Vậy ngươi nói ta nghe một chút, Ngoại thành thành Huyền Vũ trông như thế nào?

Vũ Mộng giơ tay lên, mỉm cười nói:

- Ngoại thành có thể nói là Thiên Đường, khắp nơi đều là thực vật xanh, còn có nước sạch dùng không hết......

Du Tương và bọn thuộc hạ nghe mê mẩn, trong đầu tưởng tượng dáng vẻ của thành Huyền Vũ.

- Trong Ngoại thành còn có một gốc cây thần, lá của nó có thể chế thành Trà Tinh Thần.

Vũ Mộng tiếp tục nói.

- Trà Tinh Thần là thứ gì?

Một tên thuộc hạ thắc mắc hỏi.

Vũ Mộng ngước mắt nhìn Du Tương, giọng điệu sâu xa:

- Trà tinh thần là một loại lá trà rất đặc biệt, hiệu quả còn tốt hơn cả bí dược, thường xuyên uống là có thể kéo dài tuổi thọ.

- Có thể kéo dài tuổi thọ!!

- Chuyện này làm sao có khả năng được?

Đám thuộc hạ của Du Tương kinh ngạc la to, tiếng chất vấn liên tục vang lên.

- Ta có mang theo một ít, Du Tương nếm thử xem.

Vũ Mộng lấy một chiếc túi da thú từ trong ngực, bên trong chứa một nắm lá trà tinh thần.

-..... Vũ Mộng.

Vũ Điền kinh ngạc lên tiếng.

Lá trà Tinh Thần là bọn họ mua ở Trân Bảo Lâu, sở dĩ chỉ còn một chút là vì hai anh em đã pha uống mấy lần.

- Anh à, chúng ta cũng nên cho bọn họ thấy thành ý của mình.

Vũ Mộng quơ cánh tay mảnh khảnh.

Ánh mắt của Du Tương lấp lóe, khàn khàn nói:

- Nấu một ấm nước nóng đem tới đây.

Hắn biết trà là gì, có điều không thích uống, nhưng nghe Vũ Mộng nói thứ này thần kỳ như vậy, không khỏi dâng lên hứng thú.

- Vâng.

Một tên thuộc hạ quay người đi nấu nước.

Vũ Điền tìm được cơ hội mở miệng:

- Chủ yếu nhất là giá cả giao dịch của nó, một cân lá trà tinh thần thông thường có giá là năm trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

- Mà...... Một cân lá trà tinh thần đặc biệt lại có giá một ngàn khối tinh thạch sơ cấp trung đẳng.

Câu nói kia của Vũ Mộng giống như có ma lực, mọi người ở đây nghe được không khỏi thở dồn dập.

- Cái giá này quá đắt!

Một tên thuộc hạ hô to.

- Một cân?

Đáy mắt của Du Tương thoáng qua vẻ nghi ngờ.

- Một cân lá trà tinh thần có thể chứa đầy túi da này.

Vũ Mộng lắc chiếc túi da thú nhỏ trong tay.

- Vậy thì cũng không nhiều lắm.

Du Tương nhàn nhạt nói.

Vũ Mộng nhẹ nhàng nói:

- Thánh thụ kia cao hơn một ngàn mét, lá cây của nó ít nhất có thể luyện chế ra hơn một vạn cân lá trà tinh thần.

- Hơn một vạn cân lá trà tinh thần......

Du Tương trợn to hai mắt, bất giác ngồi thẳng người.

- Lão đại, nước nóng tới rồi.

Lúc này thuộc hạ bưng một ấm nước nóng trở về.

- Nếm trà tinh thần trước đi.

Vũ Mộng mở túi da thú, vẻ mặt thịt đau thả bảy, tám miếng lá trà vào ấm.

- Cái này có ít quá không......

Thuộc hạ lắc ấm nước, để cho lá trà nở ra.

- Như vậy là được rồi.

Vũ Mộng giơ tay ra hiệu.

Thuộc hạ tìm một cái chén gỗ rồi rót trà tinh thần vào.

Nước trà màu xanh toả ra mùi thơm nhàn nhạt, khiến cho người ngửi được thần thanh khí sảng.

- Các ngươi uống trước đi.

Du Tương nhìn về phía Vũ Mộng.

- Không thành vấn đề.

Vũ Mộng cong môi cười, cô ta biết đối phương lo lắng lá trà có vấn đề, cần cô ta uống trước mới yên tâm.

Vũ Mộng tiếp nhận chén gỗ, nhấp một ngụm nước trà, trên mặt lộ ra sự hưởng thụ.

-.....

Du Tương hơi híp mắt nhìn thiếu nữ một hồi lâu, sau khi xác định cô ta không có chuyện gì thì mới yên tâm bưng chén gỗ nhấp một ngụm trà nóng.

Nước trà vừa vào miệng, cảm giác mát lạnh xông thẳng đại não, khiến cho tinh thần hắn thanh tỉnh trong nháy mắt, cơ thể cũng trở nên nhẹ nhàng rất nhiều.

- A......

Du Tương chớp mắt, ngay cả thị lực dường như cũng trở nên rõ ràng hơn, hắn cảm nhận được một sự thoải mái trước nay chưa từng có.

- Trà này......

Đôi mắt của hắn tỏa sáng, không khỏi thở nhẹ một hơi.

Vũ Mộng tự đắc nói:

- Ta không có lừa ngươi đúng không, uống thường xuyên là có thể kéo dài tuổi thọ.

- Ừ.

Du Tương rũ mắt, trầm tư một hồi lâu.

Hắn ngước mắt hỏi:

- Kế hoạch cụ thể là gì?

- Bây giờ, ta không thể nói kế hoạch cụ thể cho ngươi được, chỉ khi nào tất cả mọi người đều tập trung ở thành Huyền Vũ thì mới có thể thông báo.

Khuôn mặt xinh đẹp của Vũ Mộng cực kỳ nghiêm túc, trầm giọng nói:

- Nếu không có người tiết lộ ra ngoài, vậy thì công dã tràng.

Trên thực tế là cô ta không hề có kế hoạch nào cả, chỉ cần lừa được mọi người tới thành Huyền Vũ, vậy thì có thể khuấy đục nước.

- Ta hiểu rồi.

Du Tương như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, tự động bổ sung thêm lý do cho lời nói của Vũ Mộng.

- Cho nên ngươi có hứng thú hợp tác với chúng ta không, đồng mưu bảo bối thành Huyền Vũ.

Vũ Mộng cười nhẹ nhàng, phát ra lời mời lần nữa.

Du Tương lại yên lặng, giống như đang cân nhắc lợi và hại.

Vũ Mộng chớp mắt, thay đổi chủ đề:

- Ngươi có thể suy nghĩ một chút, đến lúc đó chúng ta sẽ tập hợp tại thành Huyền Vũ tụ tập.

- Khi nào?

Du Tương buột miệng hỏi.

Vũ Mộng mỉm cười đáp:

- Mười ngày sau.

Máy Bay sẽ rời đi vào giữa trưa, bảy ngày sau sẽ trở lại thành Phi Điểu, cộng thêm thời gian tiêu hao trên đường đi, như vậy tập hợp tại thành Huyền Vũ vào mười ngày sau là vừa đủ thời gian.

- Tốt, vậy thì mười ngày sau tập hợp tại thành Huyền Vũ.

Du Tương gật đầu, trong lòng có quyết đoán.

Đối với kẻ trộm mà nói, không mạo hiểm là chuyện không thể nào, đây vốn là nghề đao kiếm đổ máu.

- Quyết định như vậy đi.

Vũ Mộng mỉm cười nói.

Du Tương khàn khàn lên tiếng:

- Cái gọi là kế hoạch của các ngươi sẽ không khiến ta thất vọng chứ?

- Không đâu, đảm bảo các hạ sẽ hài lòng.

Vũ Mộng thề thốt.

- Hy vọng là như thế......

Du Tương híp mắt phất tay, dựa lưng về phía sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận