Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3180: Thiếu nhất kinh nhất sạ, mất mặt. « 1 càng ». (length: 8003)

Vương quốc Huyền Vũ, bên trong cao nguyên.
Trên một tầng cao nguyên, không gian Truyền Tống Môn được khởi động, vòng xoáy không gian nhanh chóng xoay tròn, rất nhanh ba bóng người từ bên trong vòng xoáy xuất hiện. Người đi ra trước nhất là Hồ Tiên, theo sau là Mộ Thanh Tuyết và Cotillard.
"Hoan nghênh đến với chủ thành cao nguyên."
Hồ Tiên xoay người lại nhìn về phía hai vị khách Nhân Ngư đến thăm.
"Làm phiền."
Mộ Thanh Tuyết giữ vẻ mặt kiêu ngạo.
Cotillard khẽ mím môi hồng, đánh giá cảnh vật xung quanh, trước mắt là chim hót hoa nở, ngay sau đó liền thấy cây Thế Giới Thụ to lớn trên đỉnh đầu.
"Tộc trưởng đại nhân, mau nhìn."
Nàng kinh ngạc giơ tay lên chỉ hướng đỉnh đầu.
Mộ Thanh Tuyết ngẩng đầu nhìn lại, trước mắt là một mảnh ánh vàng rực rỡ, cây Thế Giới Thụ khổng lồ tỏa ra Sinh Mệnh Khí Tức nồng nặc.
"Đây là Thánh Thụ của vương quốc Huyền Vũ chúng ta."
Hồ Tiên tao nhã giải thích.
"Nó lớn đến mức nào?"
Mộ Thanh Tuyết thì thầm hỏi.
"So với nơi các ngươi ở còn lớn hơn nghìn lần."
Hồ Tiên tùy ý nói.
Mộ Thanh Tuyết và Cotillard lộ vẻ kinh ngạc tột độ, vẻ kiêu ngạo trên mặt cũng suýt chút nữa không giữ được.
"Đi thôi, ta đã cho người chuẩn bị bữa cơm rồi."
Hồ Tiên giọng dịu dàng nói.
"Làm phiền."
Cotillard vội vàng cảm ơn.
Mộ Thanh Tuyết mặt lộ vẻ phức tạp, theo cáo nữ nhân lên thang vận chuyển, từng tầng một hướng cao nguyên tầng tám tiến lên. Càng đến gần cao nguyên tầng tám, hai người càng cảm nhận được Sinh Mệnh Khí Tức nồng nặc, khiến các nàng cả người dễ chịu, thư thái.
"Ong ong ong ~~~"
Thang vận chuyển dừng lại.
Hồ Tiên bước những bước chân nhẹ nhàng ra ngoài, vừa nói: "Đây là cung điện, chỗ ở thường ngày của ta và Mục Lương."
"Thật tốt, Sinh Mệnh Khí Tức rất nồng đậm."
Mộ Thanh Tuyết cảm thán nói.
Hồ Tiên cười, bước vào sảnh chính cung điện.
"Nương nương Hồ Tiên đã về."
Đám Tiểu Tử cung kính hành lễ.
"Tiếp đãi khách một chút, ta đi thay đồ đã."
Hồ Tiên xua tay ra hiệu cho người sau lưng. Nàng xoay người lại, tao nhã nói: "Hai vị nghỉ ngơi một lát, ta sẽ quay lại ngay."
"Cô nương cứ tự nhiên."
Mộ Thanh Tuyết gật đầu. Hồ Tiên cười, đi giày cao gót trở về Thiên Điện.
"Hai vị, mời nghỉ ngơi trên ghế salon một lát."
Tiểu Tử lên tiếng.
Thanh Vụ chớp đôi mắt đẹp hỏi: "Hai vị, muốn dùng gì không, trà hay nước trái cây?"
"Trà là được rồi, cảm ơn."
Cotillard có chút rụt rè nói.
Mộ Thanh Tuyết thản nhiên nói.
"Vâng."
Thanh Vụ mỉm cười, xoay người đi đến phòng giải khát.
Hai người ngồi xuống ghế salon, thân thể lún sâu một nửa, cảm giác ngồi cực kỳ thoải mái.
Hai mắt Cotillard sáng lên, thấp giọng than: "Tộc trưởng đại nhân, ghế này thật thoải mái."
"Hơi chút liền kinh hãi, mất mặt."
Mộ Thanh Tuyết nghiêm mặt dạy dỗ.
"Vâng."
Cotillard bĩu môi đáp.
Rất nhanh Thanh Vụ pha xong trà mang tới, đặt trước mặt hai người, hơi nóng bốc lên khiến người ta hít một hơi cũng cảm thấy dễ chịu cả người. Mộ Thanh Tuyết bưng tách trà nóng lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, chân mày hơi nhíu lại.
Nàng không thích đồ nóng, dù sao trước đây dưới đáy biển sâu đều là nước, cũng không có cơ hội uống nước nóng, đến vương quốc Huyền Vũ rồi mới dần dần thích.
Mộ Thanh Tuyết nuốt xuống ngụm trà, rất nhanh liền nhận ra sự thay đổi của cơ thể, cả người như được thăng hoa.
"Trà ngon."
Nàng thán phục lên tiếng, cảm thấy cảnh giới có chút xao động, tuy không giúp nàng đột phá, nhưng có thể là một cơ hội. Cotillard cũng kinh ngạc hỏi: "Đây là trà gì?"
"Trà Sinh Mệnh."
Thanh Vụ giải thích.
"Có thể mua không?"
Mộ Thanh Tuyết thẳng thắn hỏi.
Thanh Vụ gật đầu: "Đương nhiên có thể, đến cửa hàng lá trà là mua được."
"Cửa hàng lá trà sao."
Mộ Thanh Tuyết chậm rãi gật đầu, chuẩn bị sau khi ra ngoài đi dạo sẽ đi mua, cũng có thể nhờ lá trà Sinh Mệnh giúp nàng thành công đột phá.
Tiểu Mịch bưng lên khay bánh ngọt và hoa quả, hai người sau khi nếm thử thiếu chút nữa cắn vào cả lưỡi.
"Ngon quá đi."
Hai mắt Cotillard rưng rưng, nhớ lại trước đây ở dưới đáy biển mù sương ăn mấy thứ kia, nước mắt suýt thì rơi xuống. Tiểu Tử và Tiểu Mịch nhìn nhau, lặng lẽ bưng tới nhiều bánh ngọt và hoa quả hơn.
"Thịch thịch thịch ~~~"
Tiếng bước chân vang lên, Nguyệt Thấm Lam và những người khác lần lượt trở lại cung điện.
"Vương hậu nương nương đã về."
Vân Hân và những người khác ngoan ngoãn chào hỏi.
"Có khách đến à."
Nguyệt Phi Nhan đánh giá Mộ Thanh Tuyết và Cotillard.
Nguyệt Thấm Lam tao nhã chào: "Mộ Thanh Tuyết, Cotillard, đã lâu không gặp."
"Đại nhân, mới vài ngày không gặp thôi."
Cotillard chớp mắt nói.
Nguyệt Thấm Lam cười duyên như hoa, tao nhã nói: "Đáng ghét, ngươi thật không đáng yêu."
"..."
Cotillard cười gượng vài tiếng.
"À, các nàng chính là tộc Nhân Ngư mà mẫu thân đã nói sao."
Nguyệt Phi Nhan ngạc nhiên nói.
"Ừ, là quý khách."
Nguyệt Thấm Lam tao nhã nói.
Có thể giúp Mục Lương một lần kiếm được bốn viên Thánh giai Ma Thú tinh thạch, miễn cưỡng coi như là quý khách.
Nguyệt Phi Nhan tự nhiên ngồi xuống cạnh thiếu nữ Nhân Ngư, nhiệt tình hỏi: "Ngươi có điện thoại Ma Huyễn không, chúng ta kết bạn Lục Quang đi, chờ sau khi các ngươi về, cho ta xem phong cảnh dưới đáy biển nha."
Cotillard chớp mắt: "Điện thoại Ma Huyễn, không có..."
Nguyệt Phi Nhan tiếc nuối nói: "A, vậy đi mua một chiếc đi, không có điện thoại Ma Huyễn rất bất tiện."
"Điện thoại Ma Huyễn là gì?"
Mộ Thanh Tuyết tò mò hỏi.
Nguyệt Phi Nhan đếm trên ngón tay nói: "Chính là điện thoại Ma Huyễn đó, có thể nghe nhạc, chụp ảnh, chơi game, mua đồ online, chat đường dài các loại công năng."
"Nghe có vẻ lợi hại nhỉ."
Cotillard hứng thú nói.
"Đương nhiên rồi."
Nguyệt Phi Nhan vừa nói vừa lấy điện thoại Ma Huyễn của mình ra, bày trước mặt các thiếu nữ Nhân Ngư, trình diễn đủ các chức năng mới lạ.
Trong mười phút tiếp theo, miệng thiếu nữ Nhân Ngư không khép lại được, liên tục thốt ra những lời thán phục. Cotillard nghiêng đầu nhìn tộc trưởng Nhân Ngư, hai mắt sáng ngời hỏi: "Tộc trưởng đại nhân, mua không?"
"Mua."
Mộ Thanh Tuyết không chút do dự nói.
Nàng cũng bị những công năng mạnh mẽ của điện thoại Ma Huyễn làm cho kinh ngạc, điều này đã làm đảo lộn rất nhiều nhận thức của nàng.
"Thịch thịch thịch ~~~"
Hồ Tiên từ Thiên Điện trở về, nghe vậy dịu dàng nói: "Diêu Nhi, mang hai chiếc điện thoại Ma Huyễn đến đây."
"Vâng."
Diêu Nhi ngoan ngoãn đáp lời, xoay người đi đến khố phòng lấy điện thoại Ma Huyễn.
Cotillard rụt rè hỏi: "Cần bao nhiêu Huyền Vũ tệ?"
"Không cần, xem như quà ra mắt."
Hồ Tiên phóng khoáng nói.
Nàng không định kiếm tiền bằng việc bán hai chiếc điện thoại Ma Huyễn này, sau này còn nhiều cách kiếm tiền khác.
"Không được, cái này quá quý trọng."
Mộ Thanh Tuyết nghiêm mặt nói.
Nàng không hỏi giá của điện thoại Ma Huyễn, nhưng nhìn những công năng thần kỳ bên ngoài kia, cũng biết giá chắc chắn không hề rẻ. Nàng bèn nói: "Cotillard, lấy một ít trân châu ra."
"Vâng."
Cotillard nghe vậy vội vàng mở túi ra, lấy mấy viên trân châu to bằng nắm tay. Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên hiện lên một tia kinh ngạc, những viên trân châu có chất lượng cao thế này rất hiếm có.
"Mấy viên trân châu này tuy không trân quý, nhưng coi như là chút lòng thành."
Mộ Thanh Tuyết đỏ mặt nói.
"Ta rất thích."
Khóe môi Hồ Tiên cong lên, nhận lấy trân châu vuốt ve.
000 0.000 ps: «1 chương»: Đang viết chương 2...
Bạn cần đăng nhập để bình luận