Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 246: Cuối Cùng Cũng Rời Đi

Lý Tiểu Cốt ngạc nhiên đánh giá Phố Buôn Bán, bằng phẳng, sạch sẽ, đường phố không có mùi hôi, khiến người ta nhìn vào sẽ cảm thấy thoải mái, đây là thứ mà ở thành lớn khác không có.
Nơi đây chẳng những không có mùi vị khác thường, còn có thể ngửi thấy rất nhiều mùi thơm mê người.
- Đây là mùi gì.
Lý Tiểu Cốt đi theo sau lưng cha hỏi.
Lý Nhị Cốt dùng sức ngửi một cái, thuận miệng lên tiếng:
- Đó là mùi của thịt xiên nướng.
Sau đó, hắn vọt vào Tiệm Mỹ Thực Khoai Lang, sử dụng thân phận để được đứng ở vị trí đầu.
Những người đang xếp hàng khác tuy giận mà không dám nói gì, tuy đây là Phố Buôn Bán của thành Huyền Vũ nhưng cũng không phải nơi ở của bọn hắn.
Đắc tội với thống lĩnh của thành Thánh Dương, chờ khi trở lại thành Thánh Dương, lúc đó sẽ chết cực kỳ thảm!
Phố Buôn Bán hạ sắc lệnh nghiêm cấm đánh lộn ẩu đả và xả rác bừa bãi, điều đó được viết bằng chữ lớn dán ở cửa Quan Hải Sơn.
Người làm trái quy định, sẽ bị Nhện Quỷ Đỏ linh thú bảo vệ thành treo trên Quan Hải Sơn để răn đe mọi mọi người.
- Xin hỏi muốn mua bao nhiêu khoai nướng?
Nhân viên bán hàng mở miệng hỏi.
Còn đối với chuyện chen ngang, những khách hàng khác cũng không phàn nàn gì nên cô cũng không tiện nói gì.
Huống chi cô biết người trước mắt này, nghe nói là thống lĩnh của thành Thánh Dương.
Đương nhiên, hắn còn là khách hàng lớn của Tiệm Mỹ Thực Khoai Lang, vào những thời điểm như bây giờ nên nhắm một mắt mở một mắt.
- Ta muốn lấy hết hai lò khoai nướng sắp tới, khoai lang chiên cũng lấy hai thùng.
Lý Nhị Cốt hào phóng nói.
- Được.
Nhân viên bán hàng mỉm cười gật đầu.
Lý Nhị Cốt cầm một phần khoai nướng, đưa cho con gái xem thử:
- Ngươi nếm thử.
Lý Tiểu Cốt nuốt ngụm nước miếng, đưa tay nhận khoai nướng.
Cô nhìn thứ màu cam đỏ trên tay mình, nhịn không được ăn từng miếng một.
- Ăn ngon quá, thực sự ngon quá.
Lý Tiểu Cốt phồng miệng, giọng nói mơ hồ không rõ.
Cô nuốt khoai lang trong miệng, lấy mu bàn tay lau khóe miệng, trừng hai mắt nhìn khoai nướng phía trên quầy.
- Đừng nhìn nữa, muốn ăn thì tự mua.
Lý Nhị Cốt nhẹ giọng cười nói:
- Chỉ là ngươi phải đợi lò khoai nướng thứ ba, hai lô ấy là của ta.
Lý Tiểu Cốt kiềm chế lại ý niệm trong đầu rằng sẽ cướp, mím môi một cái nói:
- Lò khoai lang thứ ba và thứ tư để phần ta.
- Được, trả tinh thạch hung thú trước đã.
Nhân viên bán hàng lễ phép nói, không đưa tinh thạch hung thú đã đặt trước?
- Đây.
Lý Tiểu Cốt móc ra một viên tinh thạch hung thú sơ cấp hạ đẳng đưa tới.
- Khoai lang chiên cũng không tệ, có thể mua chút.
Lý Nhị Cốt nhắc nhở câu.
Hắn cũng không muốn chờ khi trở lại thành Thánh Dương, khoai lang chiên mà mình mua lại bị con gái dòm ngó.
- Ta cũng mua hai rương.
Lý Tiểu Cốt hào phóng nói.
- Được.
Nhân viên bán hàng âm thầm mừng như điên, ngày hôm nay có thể nhận không ít điểm cống hiến.
Hành vi của hai người đó khiến những người đang xếp hàng thấy khổ sở, lập tức đặt trước bốn lô khoai nướng, đến lúc đó bán hết rồi thì làm sao bây giờ?
Lúc này, trong Tam Tinh Lâu, trong một căn phòng tại tầng hai.
Toa Đóa Na đang chải đầu cho con gái bằng lược gỗ, các cô chuẩn bị ra ngoài ăn điểm tâm.
Nhã Kỳ ngoan ngoãn ngồi Im, trong tay đang cầm Hỗn Độn, đọc rất say sưa.
Toa Đóa Na buông lược gỗ xuống, cầm lấy sợi dây cột đôi tóc đuôi ngựa cho con gái.
Cô đứng lên nói:
- Nghỉ đọc đi đã, chúng ta đi ra ngoài tìm gì đó ăn.
- A a !
Nhã Kỳ nhu thuận gật đầu, khép sách lại đặt ở trên bàn gỗ.
Các cô ở Tam Tinh Lâu đã được bốn ngày, hôm nay là ngày thứ năm.
Vốn dĩ Toa Đóa Na định chỉ ở một ngày rồi sẽ rời đi, nhưng sau khi vào ở Tam Tinh Lâu, mới phát hiện ra sự thoải mái và khác biệt của nơi đây.
Cô ở trên tầng thứ hai, cho nên sẽ được dùng nước nóng miễn phí, gian phòng cũng lớn hơn tốt hơn, đồ dùng nội thất trong phòng cũng đầy đủ hết.
Cách bài trí phòng và sự sạch sẽ làm cho Nhã Kỳ cực kỳ thích, đây cũng là một trong những lý do khiến Toa Đóa Na nguyện ý ở thêm mấy ngày.
Trừ cái đó ra, đó chính là thức ăn ở Mỹ Thực Lâu đã hấp dẫn bọn họ.
Toa Đóa Na nắm tay con gái đi xuống lầu.
Sau quầy, Bách Biến Ma Nữ đang nhai khoai lang chiên, thấy hai người xuống lầu.
Cô nhiệt tình chào hỏi:
- Chào buổi sáng, đêm qua ngủ có ngon không?
- Ngủ rất ngon, giường của các ngươi rất thoải mái.
Toa Đóa Na mỉm cười nói.
- Vậy là tốt rồi.
Bách Biến Ma Nữ bỏ một miếng khoai lang chiên cuối cùng vào miệng.
Đây là do ngày hôm qua cô len lén chạy ra ngoài mua, mỗi ngày đều ngồi ở sau quầy trông coi nhà trọ, trong miệng không được ăn gì đó, cô sẽ chết ngộp mất.
- Đúng rồi, các ngươi dự định lúc nào trả phòng?
Bách Biến Ma Nữ đột nhiên hỏi.
- Trả phòng?
Toa Đóa Na chớp mắt.
Cô nghi ngờ nói:
- Chúng ta còn chưa có ý định trả phòng.
- Như vậy à.
Bách Biến Ma Nữ nhắc nhở một câu:
- Nếu như tiếp tục ở, vậy thì phải cùng theo đến thành Phi Điểu một đoạn.
- Là sao?
Toa Đóa Nanghe không hiểu.
Bách Biến Ma Nữ giải thích:
- Ngươi còn chưa biết sao, ngày mai thành Huyền Vũ sẽ rời khỏi nơi này, tiếp theo sẽ đến thành Phi Điểu.
- Đến thành Phi Điểu sao?
Toa Đóa Na cau mày suy nghĩ một hồi.
- Cho nên, còn ở nữa không?
Bách Biến Ma Nữ ngoẹo đầu hỏi.
Cô hy vọng đối phương sẽ ở thêm vài ngày, như vậy cô có thể nhận thêm nhiều điểm cống hiến.
- Ở chứ, cũng lâu rồi chưa tới thành Phi Điểu, vừa hay có thể tới thăm một lần nữa.
Toa Đóa Na ôn nhu cười.
Cô làm một thợ săn ngâm du, đã đi qua Thành Phi Điểu, còn từng lưu lại truyền thuyết ở đấy.
- Được rồi, rạng sáng ngày mai sẽ xuất phát.
Bách Biến Ma Nữ nhắc nhở:
- Cho nên đoạn thời gian đó tốt nhất nên đợi ở Phố Buôn Bán, miễn cho bị bỏ lại.
- Được rồi, cám ơn ngươi.
Toa Đóa Na lễ phép cảm ơn.
Sau đó, cô nắm tay con gái đi ra cửa tìm gì đó để ăn.
Sáng sớm ngày thứ hai, vệt tối cuối cùng trên bầu trời bị ánh sáng xua tan.
Ở cổng thành Thánh Dương, lúc này nơi đây đang tụ tập không ít người, bọn hắn đều nhìn về cùng một hướng, đó là vị trí của thành Huyền Vũ.
- Không phải nói hừng đông mới đi sao?
- A ha, chắc còn sớm?
Lý Nhị Cốt đứng vững trên tường thành.
Lý Tiểu Cốt cũng theo sát đứng bên cạnh hắn.
Hắc Phát Yêu Chỉ Tru cũng tới, dẫn theo một đám thuộc hạ ở phía sau.
Hắn khàn giọng cảm thán nói:
- Cuối cùng cũng rời đi.
Sự tồn tại của thành Huyền Vũ thực sự quá áp lực, khiến một số người không thở nổi.
- Ta thực sự thấy không nỡ.
Lý Nhị Cốt thở dài.
Thành Huyền Vũ rời đi, sau này hắn biết đi đâu để ăn khoai nướng?
- Cha, ngươi thích thành Huyền Vũ như vậy à, thế sao không rời khỏi cùng bọn hắn đi?
Lý Tiểu Cốt nhẹ giọng hỏi.
- Lời như vậy chớ nói lung tung.
Lý Nhị Cốt trừng mắt nhìn con gái.
Hắn thật vất vả mới đứng vững được ở thành Thánh Dương, có thuộc hạ và thế lực của mình, sao có thể dễ dàng rời khỏi như vậy.
Hơn nữa, nếu thực sự muốn đến thành Huyền Vũ, thành chủ thành Thánh Dương cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, dù sao hắn cũng biết nhiều bí mật lắm.
- Ừ !
Lý Tiểu Cốt vểnh miệng, an tĩnh lại.
Chỉ Tru nhếch miệng lên, cho rằng Lý Nhị Cốt vẫn còn thức thời, hắn mà dám có tâm tư với thành Huyền Vũ, như vậy thành chủ tuyệt đối sẽ không buông tha hắn.
- Ầm ầm !
Đột nhiên, mặt đất chấn động, tường thành ở đây đều khẽ lay động, bụi bay đầy trời, cơn chấn động trở nên mạnh hơn, làm cho một vài người có thực lực thấp đứng không vững.
Bạn cần đăng nhập để bình luận