Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2177: Hộ Chiếu Thông Quan.



Phượng Nhi nói với sắc mặt kiên định:

- Chắc bọn hắn vẫn còn ở vương quốc Huyền Vũ, có thể là đến Vệ Thành rồi, ta muốn tiếp tục tìm kiếm.

-...

Linh Vận há miệng, nuốt lại lời định nói, cô và Lăng Hương muốn đến đại lục cũ, vốn dĩ muốn gọi Phượng Nhi đi theo, bây giờ nghe cô ấy nói như vậy thì lại trở nên do dự.

- Điện hạ, có chuyện gì vậy?

Phượng Nhi nghi ngờ hỏi.

Linh Vận giải thích:

- Chúng ta muốn đến đại lục cũ nhìn một chút, đang định gọi ngươi đi theo.

Phượng Nhi trợn tròn hai mắt, kinh ngạc hỏi:

- Đi đại lục cũ? Bệ hạ và vương hậu có biết chuyện này không?

Linh Vận hạ giọng, cười trộm nói:

- Không biết, chúng ta lén lút đi rồi lại lén lút trở về.

Phượng Nhi nghe vậy hai mắt càng trừng lớn:

- Không được đâu, nếu bệ hạ biết thì sẽ rất lo lắng, vương hậu nhất định cũng không hy vọng ngài rời đi vương quốc Huyền Vũ.

- Không có chuyện gì đâu, chúng ta đi theo phi thuyền vận chuyển, sẽ nhanh chóng trở lại thôi, hai ta hứa sẽ không tuyệt đối chạy loạn, đúng không?

Linh Vận quay đầu nhìn về phía bạn thân.

Mấy ngày nay, cô và Lăng Hương dạo chơi các tòa Vệ Thành, bất ngờ biết được đường hàng không đi hai đại lục đã khai thông, thế là cả hai đột nhiên nảy ra ý định muốn đến dạo chơi đại lục cũ.

Vì đi đại lục cũ, hai người đã kết phường giấu giếm Kỵ Sĩ Trưởng, lén lút chạy ra ngoài.

- Đúng vậy, chúng ta đi phi thuyền, rất an toàn.

Lăng Hương ngây thơ nói.

Phượng Nhi khuyên nhủ:

- Nhưng ta cảm thấy vẫn nên nói một tiếng với bệ hạ thì tốt hơn.

- Không cần phải phiền toái như vậy, khi nào bọn hắn trở về thì chúng ta cũng đã trở lại rồi.

Lăng Hương xua tay nói.

- Đúng vậy.

Linh Vận nói không chút để ý.

- Nhưng...

Trên mặt Phượng Nhi lộ ra vẻ khó xử, trong lòng lại rất vui vẻ.

Linh Vận và Lăng Hương đi rồi, cô ta có thể mượn thân phận các cô ấy để tiến vào khu Trung Ương, như vậy sẽ không bị phát hiện.

Cô ta có thể thi triển hắc ma pháp, biến thành Linh Vận và quang minh chính đại tiến vào Trung Ương.

Linh Vận thanh thúy nói:

- Ngươi ở lại vương quốc Huyền Vũ, chờ chúng ta trở về.

Phượng Nhi do do dự dự nói:

- Chuyện này không tốt lắm đâu...

Lăng Hương liếc Phượng Nhi một cái, nhíu mày nói:

- Ngươi chỉ là người thường, đi cùng quá nguy hiểm, ở lại đây đi.

-... Được rồi.

Phượng Nhi bĩu môi cúi đầu, đôi mắt dưới hàng mi nhỏ dài lấp lóe.

Linh Vận đột nhiên nói:

- Nếu như cha ta về sớm thì ngươi phải đánh yểm trợ cho chúng ta, biết chưa?

Phượng Nhi khó xử nói:

- Điện hạ, đây chính là bệ hạ, nếu nói dối ta sẽ bị xử tử.

- Không đâu, cha ta sẽ không làm khó dễ ngươi, yên tâm đi.

Linh Vận trấn an.

-... Vậy được rồi.

Phượng Nhi cười khổ gật đầu một cái.

Linh Vận yêu kiều hoặc nói:

- Đúng rồi, bây giờ ngươi theo ta đi làm Hộ Chiếu Thông Quan.

- Hộ Chiếu Thông Quan là cái gì?

Phượng Nhi nghi ngờ hỏi.

Lăng Hương giải thích:

- Nếu muốn đi đại lục cũ thì phải có Hộ Chiếu Thông Quan, nếu không thì sẽ không được cho lên phi thuyền vận chuyển.

- Nghe có vẻ giống với Văn Điệp Thông Quan thì phải?

Phượng Nhi ngạc nhiên hỏi.

Linh Vận gật đầu nói:

- Đúng vậy, nhưng Hộ Chiếu chỉ sử dụng khi nào đi sang đại lục khác thôi.

Những chuyện này do cô nghe được từ Cục Quản Lý Vệ Thành, muốn làm Hộ Chiếu Thông Quan thì chỉ có thể đến Cục Quản Lý Chủ Thành hoặc hai Đại Hải Quan.

Sau này thì những Vệ Thành sẽ lần lượt mở ra cửa sổ phục vụ việc làm giấy thông hành.

Hai cô gái ở gần Chủ Thành cho nên quyết định đến Cục Quản Lý Chủ Thành để là Hộ Chiếu Thông Quan.

- Thì ra là như vậy, bây giờ ta mới biết được.

Ánh mắt của Phượng Nhi lóe lên.

Linh Vận thanh thúy nói:

- Cùng đi thôi, ngươi cũng làm một cái đi, sau này muốn đi đại lục cũ cũng dễ dàng hơn.

- Vâng.

Phượng Nhi gật đầu đáp ứng.

Trong lòng Phượng Nhi có ý tưởng, sau này cô ta có thể đến đại lục cũ tìm kiếm người có thiên phú, lớn mạnh thế lực Hắc Phượng Hoàng một lần nữa.

Lăng Hương thúc giục:

- Đi thôi, đừng lãng phí thời gian, nghe nói làm chứng cũng phải tốn thời gian đấy.

- Đúng vậy, chúng ta làm xong Hộ Chiếu thì mới có thể mua vé.

Linh Vận vội vàng nói.

Hai ngày trước các cô đã muốn mua vé đi phi thuyền vận chuyển, nhưng lại được cho biết nếu không có Hộ Chiếu Thông Quan thì sẽ không mua được vé tàu.

- Đi thôi, đi thôi.

Lăng Hương kéo tay Linh Vận, bước nhanh hướng Cục Quản Lý Chủ Thành.

Khi ba người đi tới Cục Quản Lý Chủ Thành thì đại sảnh làm việc lầu một đã đông nghịt, tại mỗi cửa sổ làm việc đều có một dòng người đang xếp hàng, không hề có chỗ trống.

- Mọi người lấy số trước, khi nào gọi tới số của mình thì lại đi cửa sổ.

Một nhân viên phục vụ giơ loa phóng thanh hô to.

- Ta đi lấy số.

Phượng Nhi nhẹ giọng nói.

- Đi đi.

Linh Vận phất tay.

Phượng Nhi đi tới cửa sổ phát số, nhân viên công vụ đang sửa sang lại hộp phiếu, bên trong là những tờ giấy nhỏ được đánh số.

- Xin chào.

Phượng Nhi thanh thúy mở miệng.

Nữ công vụ hỏi:

- Xin chào, ngài cần giúp đỡ chuyện gì sao?

- Chúng ta muốn làm Hộ Chiếu.

Phượng Nhi hồi đáp.

- Bao nhiêu người?

Nhân viên công vụ nhìn Phượng Nhi.

- Đúng vậy, ba người.

Cô ta xoay người lại chỉ vào Linh Vận và Lăng Hương đứng ở cách đó không xa.

- Được rồi.

Nữ nhân viên gật đầu một cái, lấy ra ba tờ phiếu trong chiếc hộp đặt bên cạnh rồi đưa cho Phượng Nhi, còn thuận tiện đưa thêm một tờ hướng dẫn làm chứng từ, dặn dò:

- Muốn làm Hộ Chiếu Thông Quan nhanh chóng thì phải viết đầy đủ vào tờ đơn, sau đó chờ gọi số lại đi đến cửa sổ làm việc.

- Vâng, vâng, ta hiểu rồi.

Phượng Nhi cầm bốn tờ giấy rồi mờ mịt trở lại trước mặt Linh Vận.

- Đây là cái gì?

Lăng Hương cầm lấy tờ hướng dẫn “Những điều cần biết khi làm chứng từ”, nhẹ giọng đọc:

- Chuẩn bị ba bức ảnh, tài liệu cá nhân cặn kẽ...

- Còn phải chuẩn bị ảnh sao?

Đôi mắt đẹp của Linh Vận trừng lớn.

Phượng Nhi nhắc nhở:

- Mặt trên viết bên cạnh Cục Quản Lý Chủ Thành có cửa hàng chụp hình.

- Vậy thì đi thôi, chúng ta mau đến đó chụp hình.

Lăng Hương vội vàng lôi kéo hai cô gái.

Ba người lại vội vã rời đi Cục Quản Lý Chủ Thành.

………

Bên trong tiệm Chụp Ảnh.

Lăng Hương, Linh Vận và Phượng Nhi đang xếp hàng, phía trước còn có ba người đang chụp hình.

Linh Vận dò đầu nhìn về trước, lo lắng nói:

- Đằng trước vẫn còn ba người nữa, không biết chúng ta có kịp trở về hay không đây?

Phượng Nhi thanh thúy nói:

- Không sao đâu, chúng ta là số 89, 90 và 91, lúc rời đi thì cửa sổ mới kêu đến số 21 thôi.

- Vậy là tốt rồi.

Linh Vận thở phào.

Lăng Hương bình tĩnh nói:

- Chụp ảnh rất nhanh.

Cô từng đến đây, chụp một tấm hình chỉ cần hơn mười giây.

- Ta biết mà.

Linh Vận bĩu môi nói.

Ba người cười nói, hơn mười phút sau, thợ chụp hình mới gọi ba người đi vào phòng.

Hắn thuận miệng hỏi:

- Ba người các ngươi đều muốn chụp ảnh sao?

- Đúng vậy.

Phượng Nhi lên tiếng đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận