Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3598: Sinh Linh Màu Tím Không Biết Tên

- Hống hống hống !
Nguyệt Phi Nhan vẫn luôn đề phòng ở chỗ sâu trong hang động đá vôi, nơi đó có một luồng khí tức kinh khủng, chỉ là nó vẫn luôn ẩn núp không xuất hiện.
- Sẽ là cái gì đây?
Cô thấp giọng thì thầm.
Vẻ mặt cô gái tóc đỏ ngưng trọng, Quạt Chu Tước trong tay tiếp tục vung lên, quả cầu lửa nóng rực bắn ra.
Bên kia, trong Khu Vực Trung Ương của vương quốc Huyền Vũ.
Đám người Mục Lương đang thưởng thức bữa trưa.
- Cha, khi nào thì đi Đảo Thất Lạc vậy?
- Linh Nhi hiểu chuyện rất nhiều.
- Một tháng sau.
- Ta không đi được, cha không ở trong vương quốc, ta phải ở lại trông coi.
- Cho nên, khi nào cha đi Đảo Thất Lạc?
- Linh Nhi cũng muốn đi à?
- Một tháng nha, vậy ta có thể đi ra ngoài chơi với đám người Lăng Hương một đoạn thời gian rồi.
Linh Nhi thanh thúy nói.
Mục Lương bình thản trả lời.
Linh Nhi lắc đầu, ngoan ngoãn đáp:
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:
Linh Nhi chớp chớp mắt đẹp hỏi:
- Các ngươi muốn đi đâu?
Mục Lương giơ tay lên xoa xoa đầu cô gái tinh linh, dịu dàng nói:
Mục Lương ôn hòa ‌ hỏi.
Đôi mắt đẹp của Linh Nhi sáng lên, nói:
Hai ngày trước, Lăng Hương và Linh Vận trở về từ thành Tát Luận, hai cô tìm cô gái tinh linh chuẩn bị đi ra ngoài du ngoạn.
Linh Nhi mừng rỡ lắc đầu.
- Ừm, đi chơi đi, có cần để mấy người Tiểu Tử đi theo không?
- Cha, ta muốn trở về chỉ cần một ý niệm trong đầu, trước khi cha rời đi thì ta nhất định sẽ trở về.
Linh Nhi thanh ‌ thúy đáp.
Linh Nhi ngây thơ trả lời:
- Đi vương quốc Kinh Hải.
Đôi mắt của Mục Lương hiện lên ý vui mừng, cô gái tinh linh thật sự kết giao với bạn bè.
- Ừ.
- Hai ngày sau, hai người Lăng Hương muốn mua quần áo mới để đi ra ngoài chơi.
Mục Lương bình thản nói:
Bản thể của Thế Giới Thụ vẫn còn ở trong vương quốc Huyền Vũ, cho dù cô ở đâu thì khi muốn trở về cũng chỉ cần một ý niệm trong đầu.
Mục Lương ôn hòa hỏi:
- Tốt, khi nào xuất phát?
- Không cần đâu.
Linh Nhi cười tươi như hoa nói:
- Chơi vui vẻ, không cần phải gấp gáp trở về.
Mục Lương cười một tiếng, nói:
Hắn cũng không để ý đến vấn đề an toàn của Linh Nhi, thực lực Đế cấp, tại hai đại lục cũ và mới, cho dù ở đâu thì cô ấy cũng có thể đi ngang.
Hồ Tiên quyến rũ nói:
- Nhớ chụp nhiều hình rồi đăng lên Lục Quang, chúng ta muốn xem.
Bây giờ mọi người trong cung điện đều có điện thoại di động ma huyễn, cũng đều thêm bạn thân trong Lục Quang, chỉ cần vừa đổi động thái là có thể nhìn thấy ‌.
- Ta biết rồi.
Linh Nhi dịu dàng đáp.
Cô còn muốn nói điều gì đó thì đôi mắt đẹp chợt nhíu lại.
Linh Nhi ngước mắt lên, nghiêm mặt nói:
- Cha, có người dùng năng lực Lĩnh Vực Thế Giới.
- Sớm biết như vậy ta cũng đi cùng rồi.
Nguyệt Thấm Lan nở nụ cười gượng gạo.
- Ừm, Phi Nhan có thể chăm sóc tốt bản thân.
- Linh Nhi đi qua đó rồi, sẽ không có việc gì đâu.
Mục Lương nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, trấn an:
Ánh sáng lóe lên, cô gái tinh linh biến mất tại chỗ.
- Không biết.
Linh Nhi lắc đầu, thanh thúy nói:
- Cha, ta đi qua xem một chút.
Mục Lương suy nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Đi thôi.
- Tốt.
Linh Nhi lên tiếng.
Cho dù ảo ảnh Thế Giới Thụ ở đâu thì cô cũng có thể thông qua nó để hàng lâm.
- Ong ong ong.
- Không phải các cô đang chấp hành nhiệm vụ ở đại lục cũ à, chẳng lẽ là gặp phải nguy hiểm?
Nghe được lời này, thần sắc trên mặt Nguyệt Thấm Lan trở nên nghiêm túc, chậm rãi nói:
- Là mấy người Thái Khả Khả.
Linh Nhi nhắm mắt cảm nhận một hồi rồi ngước mắt lên nói:
Mục Lương lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
- Là ai?
Hi Bối Kỳ xoa tay nói.
Thực lực của cô mạnh hơn cô gái tóc đỏ, nếu cảm thấy gặp phải nguy hiểm thì còn có thể chạy trốn.
Mục Lương bình thản nói:
- Được rồi, bây giờ chờ Linh Nhi trở về là tốt rồi.
- Hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.
Hi Bối Kỳ gật đầu, sự lo lắng trong đáy mắt vẫn còn.
Bên kia, ở chỗ sâu trong hang động đá vôi, đám người Nguyệt Phi Nhan vẫn đang chiến đấu với sinh linh màu đen.
Thái Khả Khả hô to:
- Đội trưởng Phi Nhan, Lĩnh Vực Thế Giới còn có thể duy trì một phút đồng hồ thôi!
- Mau chóng chuẩn bị Phú Năng Trân Châu mới!
Nguyệt Phi Nhan nghiêm túc nói.
- Hống hống hống.
Từ chỗ sâu trong hang động đá vôi truyền ra tiếng gầm giận dữ, một bóng dáng màu đen lao ra, dùng tốc độ cực nhanh đánh về phía cô gái tóc đỏ.
- Cẩn thận!
Thái Khả Khả kinh ngạc thốt lên.
Nguyệt Phi Nhan nâng Quạt Chu Tước lên, cố gắng ngăn cản bóng đen tập kích.
- Phanh.
Cô bị đánh bay ra ngoài rồi nện mạnh xuống đất.
- Hống hống hống.
Bóng đen ngừng lại, là một sinh linh màu tím đậm.
Nó dài gần sáu mét, thân thể màu tím sậm gần như đen, còn có rất nhiều đường vân quỷ dị, thỉnh thoảng loé lên huyết quang.
Nó có đôi mắt màu đỏ ngòm không có đồng tử, có cái đuôi cường tráng, hai bên cổ còn có mang như cá mập, thoạt nhìn giống như là một con thằn lằn quái dị mọc ra mang cá.
Quái vật nhìn chằm chằm vào cô gái tóc đỏ, trên người cũng tản ra khí tức khó ngửi.
- Đội trưởng!
Nhóm binh sĩ kinh ngạc thốt lên một tiếng.
- Ta không sao.
Nguyệt Phi Nhan ho khan vài tiếng, có Khôi Giáp Chu Tước bảo vệ, vết thương của cô cũng không nặng.
- Hống hống hống.
Sinh linh màu tím thấp giọng gầm gừ, vừa định khởi xướng tập kích lần nữa thì lại bị một cột ánh sáng màu vàng ngăn cản, là ảo ảnh Thế Giới Thụ ra tay.
- Mùi này thật giống với Hư Quỷ.
Nguyệt Phi Nhan hơi lảo đảo đứng lên, vẻ mặt trắng bệch.
Thần sắc trên mặt cô trở nên ngưng trọng, nhặt Quạt Chu Tước bị đánh rơi lên, nhìn chằm chằm sinh linh màu tím kia.
Đám người Thái Khả Khả thấy thế đều thở phào một hơi, có thể đứng lên nghĩa là vết thương không tính là nặng.
Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan hiện lên tia sáng lạnh lẽo, lấy ra Roi Chu Tước, quất về phía sinh linh màu tím.
- Ông!
Sinh linh màu tím mở miệng không tiếng động gầm gừ, từng vòng gợn sóng vô hình lan ra, bao phủ về phía đám người.
Ngay sau đó, người bị dao động vô hình bao phủ chợt hư không biến mất, khi xuất hiện lại thì đã tới trước mặt sinh linh màu tím.
Nguyệt Phi Nhan biến sắc, kinh ngạc thốt lên.
- Thì ra đây là năng lực của nó!
Sinh linh màu tím mở miệng cắn về phía những binh sĩ bị truyền tống tới, cái miệng to như chậu máu của nó một lần là có thể nuốt vào năm, sáu người trưởng thành.
Hai mắt của Thái Khả Khả lộ ra sát ý, cơ thể bắn ra, trong chớp mắt đã đến trước mặt sinh linh màu tím.
Đôi cánh sau lưng cô mở ra, cơ thể đột nhiên dừng lại, đồng thời trường đao trong tay bổ về phía đầu của sinh linh màu tím.
Bạn cần đăng nhập để bình luận