Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3378: Chịu nhận lỗi. (2 càng ). (length: 7664)

"Nhân tộc."
Ngũ Trưởng Lão nhìn về phía Mục Lương, con ngươi màu bạc bên trong hiện lên sát ý.
Hắn chẳng thể ngờ kỵ sĩ đoàn của mình lại bị cường giả Nhân tộc giết chết, đây đối với hắn mà nói là một sự sỉ nhục.
"Muốn chết."
Phó Điện chủ Chấp Pháp điện tức giận mở miệng, giơ tay lên một cái tát đánh về phía Mục Lương ba người.
Hồ Tiên ánh mắt lạnh xuống: "Thật thú vị..."
Không hỏi đầu đuôi sự tình, không phân tốt xấu đã ra tay, có thể thấy bình thường bọn hắn đối với Nhân tộc bá đạo và tàn khốc đến mức nào.
"Quỳ xuống."
Mục Lương lạnh lùng phun ra hai chữ.
"Phanh!"
Phó Điện chủ Chấp Pháp điện nhất thời lộ vẻ mặt kinh hãi, lao tới trước, thân thể không khống chế được ngã nhào trên đất, mặt trắng bệch quỳ trước mặt Mục Lương.
"Phụt..." Miệng hắn phun máu tươi, khí tức suy sụp, uy áp trên người hắn đã đạt đến cấp Vực Chủ, chỉ cần thêm chút nữa hắn đã bỏ mạng. Phó Điện Chủ đầu óc trống rỗng trong nháy mắt, bóng tối của cái chết bao trùm toàn thân, nhận thấy khí tức của Mục Lương còn vượt xa tộc trưởng Tinh Thần Tộc.
"Xôn xao ~~~"
Toàn trường xôn xao một mảnh, ngay sau đó những tiếng hít vào liên tiếp không dứt.
Ngũ Trưởng Lão sắc mặt kinh hãi đại biến, xoay người định trốn, nhưng thân thể không thể kiểm soát ngã từ trên không xuống, cùng Phó Điện Chủ cùng nhau quỳ ở đó.
"Xem ra, các ngươi không phải người để ý đạo lý mà có thể nói chuyện được."
Mục Lương bình thản lên tiếng.
"Các hạ là ai?"
Ngũ Trưởng Lão vẻ mặt ngưng trọng hỏi.
Trong lòng hắn lướt qua gương mặt từng cường giả Nhân tộc, Nhân tộc cường giả cấp Vực Chủ chỉ có hai vị, mà nam nhân trước mắt này lại là người xa lạ.
Ngũ Trưởng Lão cũng bị uy áp bao phủ, cho rằng hắn là người có thực lực Vực Chủ.
"..."
Phó Điện Chủ muốn nói chuyện, mới phát hiện thần hồn đã bị giam cầm, miệng cũng không thể phát ra tiếng. Mục Lương thản nhiên nói: "Huyền Vũ Thiên Đế."
"Dám dùng danh hiệu Thiên Đế, thật là gan lớn."
Không ít người lần nữa hít vào không khí lên tiếng.
Sắc mặt Ngũ Trưởng Lão biến đổi, run giọng hỏi "Huyền Vũ Thiên Đế, chưa từng nghe qua, ngươi là cường giả cấp Vực Chủ mới tấn thăng sao?"
Mục Lương lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, nói: "Ngươi hỏi quá nhiều rồi."
Ngũ Trưởng Lão run rẩy, biết điều im lặng.
"Nếu không cho ta một câu trả lời thỏa đáng, hôm nay ta sẽ huyết tẩy Tinh Thần Tộc các ngươi."
Mục Lương cất giọng uy nghiêm, nói lớn khiến toàn bộ Tinh Thần Thành đều nghe thấy.
Lời vừa dứt, toàn bộ Tinh Thần Thành đều im lặng trong vài nhịp thở, mọi người đều đang suy đoán người vừa nói những lời ngông cuồng đó là ai.
Ngũ Trưởng Lão và Phó Điện Chủ có biểu hiện khác nhau, một người cảm thấy Mục Lương quá ngông cuồng tự đại, còn một người lại cảm thấy Mục Lương hoàn toàn làm được.
Sắc mặt của Phó Điện Chủ ngày càng tái mét, hắn biết rõ khí tức của Mục Lương so với Tinh Thần Tộc dáng vẻ đáng sợ hơn rất nhiều.
Đương nhiên, hắn chưa từng thấy sự tồn tại trên cấp Vực Chủ, cũng không biết gì về cảnh giới Bỉ Ngạn, chỉ biết khí thế của Mục Lương còn mạnh hơn cả tộc trưởng Tinh Thần Tộc.
Mục Lương thân là cường giả Bỉ Ngạn cảnh, Huyền Vũ Thiên Đế của đế quốc Huyền Vũ, ở Tinh Thần Thành liên tiếp bị xúc phạm, cho dù là tượng đất cũng sẽ nổi nóng.
Nơi này là Tinh Thần Thành, địa bàn của Tinh Thần Tộc, đương nhiên là phải tìm Tinh Thần Tộc đòi lại công đạo, muốn lập uy phải tìm tộc mạnh nhất mới được.
Ngũ Trưởng Lão sắc mặt khó coi, cảm thấy Mục Lương bị điên, dám đối đầu với cả Tinh Thần Tộc.
Trong lòng hắn ngược lại có chút an tâm, Tinh Thần Chủ đang ở trong tiểu thế giới phía sau Tinh Thần Thành, muốn đi tới chỉ trong vài nhịp thở.
Hồ Tiên khẽ cong môi đỏ mọng, nghiêng đầu nhìn Nguyệt Thấm Lam, không ngờ Mục Lương lại trực tiếp như vậy.
Mục Lương nhướng mày, nhìn về phía chỗ sâu trong Tinh Thần Thành.
"Ầm ầm ~~~"
Uy áp kinh khủng từ trong tiểu thế giới tinh thần khuếch tán ra, trực tiếp áp chế ba người Mục Lương.
"Hừ, là ai muốn huyết tẩy Tinh Thần Tộc ta?"
Một giọng nói uy nghiêm vang lên, một đạo lưu quang chợt lóe tới.
"Tinh Thần Chủ."
Hơn nửa số người trong thành quỳ rạp xuống đất.
Tinh Thần Chủ xuất hiện trên bầu trời, nhìn xuống ba người Mục Lương, thấy bộ dạng của Ngũ Trưởng Lão và Phó Điện Chủ Chấp Pháp điện, sắc mặt càng thêm khó coi. Mục Lương thản nhiên nói: "Dám đứng trên đầu ta nghênh ngang như vậy, mau cút xuống đây."
Hắn phóng thích uy áp, trầm giọng lên tiếng:
"Ngươi muốn chết."
"Ầm ~~~"
Uy áp Bỉ Ngạn cảnh thả ra, dễ như trở bàn tay áp chế Tinh Thần Chủ, khí thế kinh khủng làm hắn lập tức phun máu, thân thể trong nháy mắt rơi xuống.
"Bỉ Ngạn cảnh."
Tinh Thần Chủ vất vả đứng dậy, kinh hãi thốt lên.
Hắn là người có thực lực đỉnh cấp Vực Chủ, chỉ cách Bỉ Ngạn cảnh nửa bước, nhưng vẫn bị dừng chân suốt mười vạn năm, chưa từng bước chân vào được Bỉ Ngạn cảnh, chưa kể tới Bỉ Ngạn cảnh còn có nửa bước Bỉ Ngạn ở phía trước.
"Mắt của ngươi cũng chưa mù."
Mục Lương lại lên tiếng.
Tinh Thần Chủ giọng run rẩy, khàn giọng mở miệng: "Đại nhân, là ta có mắt không tròng mạo phạm ngài."
Đầu óc hắn trong chớp mắt trở nên trống rỗng, rất nhanh phản ứng kịp, dù thế nào cũng không được đắc tội người trước mắt, bằng không Tinh Thần Tộc thực sự sẽ bị huyết tẩy. Lúc này Tinh Thần Chủ trong lòng hiểu rõ, Nhân tộc sắp quật khởi.
Tinh Thần Chủ cúi đầu, nghĩ đến thân phận Nhân tộc của Mục Lương, lại nghĩ đến vị thế của Nhân tộc ở Thiên Hằng Tinh, trong lòng rét run, trăm phần trăm chắc chắn người trong tộc đã mạo phạm hắn. Mục Lương giật giật ngón tay, thân thể Tinh Thần Chủ nhẹ nhàng bay tới, không hề có sức chống cự trôi nổi trước mặt hắn.
Hắn lạnh lùng lên tiếng: "Nhân tộc ở Tinh Thần Thành của các ngươi thật là tầng lớp thấp nhất, ai cũng dám vô lễ với ta."
"Tăng ~~~"
Tinh Thần Chủ nuốt nước miếng, sống lưng lạnh toát không ngừng.
Hắn giọng run rẩy nói: "Đại nhân yên tâm, ta lập tức sửa luật, ra lệnh cho toàn bộ tinh thần đại lục không được phép ức hiếp Nhân tộc."
Mục Lương ngước mắt nói: "Những người khác ta không quan tâm, nhưng dám giẫm lên đầu ta, nếu không trả giá thật lớn thì không được."
Hắn không có hứng thú can thiệp luật pháp của dị tộc, chỉ cần đừng trêu chọc đến hắn là được.
Tinh Thần Chủ nghe Mục Lương nói vậy, cũng không cảm thấy nhẹ nhõm, ngược lại càng quyết tâm ra lệnh cho tộc nhân không được khi dễ Nhân tộc. Hắn vội vàng nói: "Đại nhân, Tinh Thần Tộc chúng ta nguyện ý chịu nhận lỗi."
"Chịu nhận lỗi?"
Mục Lương nheo mắt lại, thả ra khí thế khiến Tinh Thần Chủ cảm nhận được uy hiếp của cái chết. Tinh Thần Chủ nghĩ ngợi một lát, lên tiếng hỏi: "Đại nhân, ngài muốn cái gì?"
Mục Lương không trả lời, nghiêng đầu nhìn về phía cô gái đuôi cáo, hỏi "Có thích gì không?"
"Ta chỉ thích tinh thạch lấp lánh."
Hồ Tiên mị thanh đáp.
Tinh Thần Chủ vội nói: "100 viên tinh thạch cấp Đế, vạn viên tinh thạch cấp Thánh."
Mục Lương sửa lại nói: "300 viên tinh thạch cấp Đế, vạn viên tinh thạch cấp Thánh."
Tinh Thần Chủ há hốc miệng, đối diện với ánh mắt Mục Lương, chỉ có thể nhắm mắt nói: "Được, ta sẽ cho người đi chuẩn bị ngay."
"Ừm."
Mục Lương thu tay, khí tức Bỉ Ngạn cảnh cũng thu về.
"Hô hô hô ~~~"
Tinh Thần Chủ thở hổn hển, trán lấm tấm mồ hôi. Hắn vội vàng hỏi: "Đại nhân, ta nên mang lễ đến đâu?"
Hắn ở Thiên Hằng Tinh vài chục vạn năm, chưa từng nghe nói tới sự tồn tại của Mục Lương. Ps: «2 chương»: Xin hãy ủng hộ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận