Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1937: Bốn Đại Quân Doanh Lục Quân



Cầm Vũ đi theo tiểu hầu gái vào cung điện, ngồi xuống ghế sa lon ở phòng chính, mũ giáp đặt ở một bên.

Vệ Ấu Lan dịu dàng hỏi:

- Tiểu thư Cầm Vũ uống một chút gì không?

Cầm Vũ gia nhập vào thành Huyền Vũ tương đối sớm, ở chung với các cô gái một thời gian không ngắn, cho nên không hề có cảm giác ngăn cách.

- Ta muốn uống trà.

Cầm Vũ mỉm cười.

Vệ Ấu Lan cười tươi như hoa nói:

- Được rồi, vừa vặn hôm nay phòng bếp có một nhóm Hoa Trà mới, ngài có thể nếm thử.

- Ừ, được.

Cầm Vũ mỉm cười gật đầu.

Trước khi rời đi, Vệ Ấu Lan còn mở TV đặt ở phòng chính, để Cầm Vũ có thể giải trí giết thời gian.

Trong TV đang phát phim truyền hình mà Nguyệt Thấm Di mới quay chụp.

Nội dung phim có chút cẩu huyết nhưng lại rất hấp dẫn, khiến người ta xem mê mẩn.

Vệ Ấu Lan pha trà xong thì bưng khay đi tới, thấy khóe môi của Cầm Vũ giơ lên, tình huống trong phim chọc cười nàng ấy.

Cô buông khay trà xuống, an tĩnh trở về phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa tối hôm nay.

Cầm Vũ bưng trà nóng nhấp một miếng, vừa vào miệng thi hơi đắng, nhưng rất nhanh đã chuyển thành ngọt ngào, còn có mùi hoa nhàn nhạt khuếch tán trong cổ họng ra

- Lần này không giống với Hoa Trà trước kia.

Đôi mắt đẹp của cô sáng lên, hiển nhiên là rất thích Hoa Trà mới.

Nguyên liệu chủ yếu của Hoa Trà vẫn là lá trà Tinh Thần, chỉ là được cho thêm hoa của một loại thảo dược khác, có công hiệu đề cao trà tinh thần, đồng thời cũng có thể lưu lại hương thơm trong miệng.

Một lúc sau, Trinh Hoán và Xảo Nhi cũng đã quay về, cả hai lên tiếng chào hỏi Cầm Vũ rồi ngồi chung cùng xem phim truyền hình.

Bất tri bất giác, sắc trời đã tối xuống, các cô gái bận bịu cả ngày lần lượt trở lại cung điện.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương đi vào cung điện, các cô gái lục tục chào hỏi.

- Thành chủ đại nhân!

Trinh Hoán và Xảo Nhi vội vã đứng lên, giơ tay lên cung kính hành lễ.

Mục Lương gật đầu chào hỏi, ôn hòa nói:

- Mọi người ăn cơm trước đi.

- Vâng.

Các cô gái lên tiếng đáp lại, đi vào nhà ăn rồi lần lượt ngồi xuống vị trí của mình.

Bữa tối hôm nay vẫn rất phong phú như trước, hơn mười mấy món ăn được bày đầy bàn, mỗi món không giống nhau, có đủ loại khẩu vị.

- Oa ~~~

Xảo Nhi thấp giọng khen ngợi, hai mắt nàng lóe sáng khi nhìn thấy thức ăn phong phú trên bàn.

Mục Lương cầm đũa lên, lúc này những người khác mới vươn đũa gắp thức ăn.

- Ngao ô ~~~

- Ăn quá ngon.

Xảo Nhi phồng má, giống như là đã đói bụng tám trăm năm.

Trinh Hoán nhìn các món ngon trên bàn, đáy mắt hiện lên một tia tiếc nuối, nếu có thêm ly rượu thì quá tốt rồi.

Trên bàn cơm rất náo nhiệt, các cô gái trò chuyện về sự biến hóa của thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Trinh Hoán và Cầm Vũ, ưu nhã nói:

- Sân trượt băng và sân trượt tuyết ở Vệ Thành Số Mười Hai đã xây xong, khi nào được nghỉ phép thì các ngươi có thể đến đó chơi một chút.

- Sân trượt tuyết và sân trượt băng là cái gì?

Trinh Hoán cảm giác hứng thú nên hỏi.

Trong mắt Nguyệt Phi Nhan lộ vẻ hoài niệm, đáp:

- Đó là môn vận động trên băng tuyết, vô cùng thú vị, chơi rất vui nha!

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:

- Đúng vậy, đúng vậy, tối hôm qua ta mang Hổ Tây đến đó lại chơi lần nữa, thật sự rất vui.

Nghe được lời của cô gái Ma Cà Rồng, đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan trừng lớn, tức giận nói:

- Hay lắm, ngươi đi mà không có gọi ta!

Hi Bối Kỳ khinh bỉ nói:

- Ta có gọi nha, nhưng mà ngươi bận xem phim điện ảnh, thậm chí còn không thèm trả lời ta nữa.

-.... Có chuyện này sao?

Nguyệt Phi Nhan chột dạ chớp mắt.

- Hừ ~~~

Hi Bối Kỳ giận dỗi hừ một tiếng.

Cầm Vũ và Xảo Nhi liếc nhau, cả hai đều dâng lên hứng thú đối với trượt băng và trượt tuyết.

Một tiếng sau khi thì bữa tối kết thúc.

Mục Lương đứng lên, trước khi rời đi nói một câu:

- Cầm Vũ, Trinh Hoán, ăn xong thì đến thư phòng.

- Vâng.

Trinh Hoán vội vàng gật đầu, đùi gà trong miệng còn chưa nuốt xuống.

Cầm Vũ thấy thế quyết định chờ Trinh Hoán một chút, cả hai cùng nhau đi thư phòng.

Lại qua mười phút, Trinh Hoán mới ăn uống no đủ buông chén đũa xuống.

- Ta ăn no rồi.

Cô cố gắng không ợ trước mặt mọi người, hài lòng đứng dậy.

- Đi thôi.

Cầm Vũ cũng đứng lên.

- Ừ.

Trinh Hoán duỗi người, cất bước đi tới thư phòng cùng với Cầm Vũ.

- Cộc cộc cộc ~~~

Trinh Hoán gõ cửa thư phòng, sau khi được Mục Lương cho phép thì mới đẩy cửa đi vào trong thư phòng với Cầm Vũ.

……………

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía đi tới Trinh Hoán với Cầm Vũ, hất cầm lên, ý bảo nói:

- Ngồi đi.

- Vâng.

Trinh Hoán với Cầm Vũ ngồi ở đối diện Mục Lương, hai người đều ngồi thẳng lưng, biểu cảm trên mặt trở nên nghiêm túc.

Mục Lương bình tĩnh bảo:

- Tìm các ngươi tới, là muốn nhờ một chút chiêu binh với chuyện xây Quân Doanh mới.

- Xây Quân Doanh mới?

Cầm Vũ và Trinh Hoán đều là sửng sốt.

Mục Lương gật đầu lạnh nhạt nói:

- Ừm, bây giờ Tiểu Huyền Vũ quá lớn, quân doanh Hải Quân với Thành Phòng Quân doanh cũng đều ở phía đông, điều này rất không hợp lý.

Cầm Vũ với Trinh Hoán như có điều suy nghĩ gật đầu, quân doanh Hải Quân và quân doanh Thành Phòng Quân quả thật rất gần. Khuôn mặt của Cầm Vũ nghiêm túc hỏi:

- Đại nhân, vậy quân doanh mới muốn xây ở đâu?

- Ta sẽ xây thêm bốn căn cứ quân doanh, phân biệt ở bốn vị trí Đông Nam Tây Bắc, Thành Phòng Quân cũng chánh thức đổi tên là Lục Quân.

Mục Lương lại điềm đạm nói tiếp:

- Kế tiếp còn phải xây dựng bốn đại Lục Quân, Trấn Đông Quân, Trấn Nam Quân, Trấn Tây quân, Trấn Bắc Quân, lần lượt trú đóng ở bốn đại quân doanh, phụ trách vấn đề an toàn bốn hướng của vương quốc Huyền Vũ.

Rùa Đen quá lớn, tương lai Huyền Vũ thành lập vương quốc, giữ gìn an toàn vương quốc, chỉ có một quân doanh là không đủ.

Đôi môi đỏ mọng của Cầm Vũ khẽ nhếch, trong đầu đang tưởng tượng ra lời anh nói.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Cầm Vũ, vẫn là Tổng Quân Trưởng của bốn đại lục quân, tùy ngươi chọn lựa chọn Quân Trưởng của bốn Đại Quân, phân biệt quản lý bốn đại Lục Quân.

- Vâng.

Cầm Vũ dùng sức chút đầu.

Cô đã dự nghĩ tới tương lai mình sẽ rất bận, muốn quản lý tứ bốn đại quân doanh, chuyện này có thể sẽ rất phiền phức, cũng càng thêm có tính khiêu chiến.

Mục Lương nhìn về phía Cầm Vũ, dặn dò:

- Lục Quân cũng phải tiếp tục chiêu binh, mỗi quân doanh ít nhất cũng phải có mười ngàn binh lính.

- Ừ, đã biết.

Yết hầu của Cầm Vũ giật giật, trên vai áp lực lớn hơn.

Mục Lương bình tĩnh tiếng nói:

- Vật tư tương ứng quân dụng ngươi có thể đi Phường Công Nghiệp Quân Sự điều động, nhớ kỹ nộp báo cáo là được.

Phường Công Nghiệp Quân Sự ngày đêm đều đang vận hành, sản xuất rất nhiều khôi giáp với các loại vũ khí như quân nỏ, chính là vì chờ lúc Lục Quân mở rộng có thể dùng tới.

Mục Lương suy nghĩ một chút, mở miệng dặn dò:

- Vị trí quân doanh mới phải được xác định rõ, ta sẽ nói cho ngươi biết, ngươi trước tiên cứ làm những việc khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận