Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1897: Phách Lối Thì Cũng Phải Lựa Chọn Trường Hợp



Thống lĩnh Huyền Điểu mấp máy đôi môi đỏ mọng, thấp giọng nói:.

- Nói cái gì?

- Ngươi không giải thích tình huống hiện tại là gì à?

Cách Lôi Cơ Tư lạnh giọng quát.

Thống lĩnh Huyền Điểu do dự một chút, nhỏ giọng nói:

- Có lẽ là Mục Lương các hạ... Thật sự có việc bận.

Ầm~~~

Cách Lôi Cơ Tư trợn mắt nhìn, giơ tay vỗ cái bàn trước mặt thành mảnh nhỏ.

Cơ thể của thống lĩnh Huyền Điểu run lên, mặc dù biết Thú Vương sẽ không đánh nàng, nhưng trong lòng vẫn có chút hoảng sợ.

Cách Lôi Cơ Tư là cao thủ Vương Giai, nếu thật sự muốn đánh nàng thì nàng chắc chắn phải chết.

Cộp cộp cộp ~~~

- Có chuyện gì vậy?

Một giọng nói thờ ơ vang lên ở bên ngoài phòng tiếp khách.

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan cất bước đi vào phòng tiếp khách, biểu cảm trên mặt hai người bình tĩnh, nhìn không ra vui hay giận.

Mục Lương nhìn về phía Cách Lôi Cơ Tư đang trong cơn giận dữ, lạnh nhạt hỏi:

- Các hạ muốn gây sự ở chỗ này à?

- Mục Lương các hạ!

Thống lĩnh Huyền Điểu vô ý thức đứng lên.

Mục Lương liếc nàng một cái rồi chậm rãi gật đầu chào hỏi, sau đó lại đặt lực chú ý ở trên người Thú Vương.

Thống lĩnh Huyền Điểu đè nén sự bất mãn trong lòng, đưa tay giới thiệu:

- Mục Lương các hạ, vị này chính là quốc vương của chúng ta, Cách Lôi Cơ Tư.

Cách Lôi Cơ Tư trợn mắt nhìn Mục Lương, tức giận nói:

- Phương thức đối đãi khách quý của các hạ khiến ta rất phẫn nộ.

- Khách quý?

Mục Lương nhấc mắt lên, đi tới chủ vị ngồi xuống, nhàn nhạt nói:

- Các hạ suy nghĩ nhiều rồi, người tới đây với thiện ý mới là khách.

- Ngươi có ý gì?

Cách Lôi Cơ Tư lạnh lùng hỏi.

Cách nói chuyện nho nhã của Mục Lương làm cho hắn rất khó chịu.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhíu mày, mơ hồ nghe thấy được mùi thuốc súng.

Đôi mắt đen của Mục Lương lóe lên tia sáng lạnh lẽo, nói không nhanh không chậm:

- Các hạ phá hỏng một cái bàn, cần phải bồi thường một trăm ngàn đồng Huyền Vũ.

- Một trăm ngàn đồng Huyền Vũ!

Cách Lôi Cơ Tư trừng lớn hai mắt.

Yết hầu của thống lĩnh Huyền Điểu co giật, khàn giọng nói:

- Tương đương với một viên tinh thạch ma thú cấp 9.

- Tinh thạch ma thú cấp 9!

Đôi mắt của Cách Lôi Cơ Tư trợn tròn, hắn đột nhiên đứng bật dậy:

- Sao ngươi không đi cướp luôn đi?

- Cướp nghe không tốt cho lắm, hư hao đồ đạc nên bồi thường.

Mục Lương cười khẽ vài tiếng, chậm rãi lắc đầu.

- Hừ, còn lâu ta mới bồi thường!

Thú Vương tức giận hừ một tiếng, giơ tay tung ra một chưởng.

Ngoại trừ ghế mà Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan đang ngồi thì những thứ khác đều nổ tung thành mảnh nhỏ.

Phanh ~~~

Mảnh nhỏ văng khắp nơi, khói bụi bay lượn đầy trời.

Ánh mắt của Mục Lương lạnh xuống, trong lòng lại muốn cười, xem ra anh đã có lý do đánh người rồi.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhăn mi lại, nhàn nhạt nói:

- Mười hai chiếc ghế và bàn, hy vọng Thú Vương các hạ có nhiều tinh thạch ma thú để bồi thường.

Cách Lôi Cơ Tư nhếch miệng lên, giận quá hóa cười nói:

- Ta bồi thường cái rắm.

- Có chuyện gì thì chúng ta hãy ngồi xuống thương lượng.

Thống lĩnh Huyền Điểu sợ mất mật nói.

Oanh ~~~

Ngay sau đó, khí thế kinh khủng bao phủ toàn bộ phòng tiếp khách, giống như ngọn núi cao vạn dặm đè lên trên người Thú Vương.

Sắc mặt hắn lập tức biến đổi lớn, cả người run rẩy, sự sợ hãi chiếm giữ toàn bộ tinh thần.

Giờ khắc này, hắn vô cùng hối hận, không nên vì thăm dò mà tức giận quá mức.

Toàn thân Cách Lôi Cơ Tư run rẩy, sắc mặt kinh hãi nói:

- Ngươi là cường giả Chí Tôn....?.

Mục Lương đứng lên, chậm rãi bước từng bước đến gần Cách Lôi Cơ Tư.

Mỗi khi tới gần một bước thì đầu gối của Cách Lôi Cơ Tư lại khuỵu xuống vài phần, đến khi Mục Lương tới trước mặt đối phương thì Thú Vương đã quỳ rạp xuống đất.

Hắn quật cường ngẩng đầu lên, đồng tử co rút lại nhìn về phía Mục Lương, sự hoảng sợ bộc lộ trong lời nói.

- Có vẻ như ngươi rất phách lối.

Mục Lương nhìn xuống Cách Lôi Cơ Tư, uy áp tăng thêm một bước.

- Hừ...

Cách Lôi Cơ Tư kêu rên một tiếng vì đau đớn, thắt lưng vốn dĩ cố gắng thẳng tắp cũng cong xuống, phun một ngụm máu tươi trên mặt đất.

Tinh thần cả người hắn trở nên uể oải, trong lòng phát ra cảm giác sợ hãi, chẳng lẽ tên này muốn giết hắn.

Ngay sau đó, Mục Lương nhấc chân đạp mạnh một cái, cơ thể của Cách Lôi Cơ Tư lập tức bay ra ngoài, đánh vào tường lưu ly cứng rắn, khiến cho toàn bộ cung điện chấn động một chút.

- Oa...

Cách Lôi Cơ Tư lại hộc máu lần thứ hai, hắn không còn sức lực để phản kháng, cả người té ngã xuống đất, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

Đồng tử của thống lĩnh Huyền Điểu co rút lại, cô muốn mở miệng cầu tình thay Thú Vương, nhưng bị ảnh hưởng bởi uy áp nên lúc này không thể phát ra được bất kì âm thanh nào.

Mục Lương đã hạ thủ lưu tình với cô, nếu không thì cô đã sớm bất tỉnh, tuyệt đối không có tâm tư lo lắng người khác.

Mục Lương giơ tay lên, Thú Vương bay lên khỏi mặt đất, trở lại trước mặt hắn.

- Phách lối thì cũng phải lựa chọn trường hợp.

Anh hờ hững nói.

Cơ thể của Cách Lôi Cơ Tư run rẩy, tâm trạng hối tiếc xông tới, nếu có cơ hội làm lại thì hắn tuyệt đối sẽ không trêu chọc bất kỳ người nào trong thành Huyền Vũ.

Mục Lương giơ tay lên nắm lại, Cách Lôi Cơ Tư lơ lửng bị hắn bóp cổ.

Hắn mỉm cười, hỏi với giọng điệu bình tĩnh:

- Không biết hiện tại ngươi đã nguyện ý bồi thường hay không?

- Ta... Bồi thường.

Cách Lôi Cơ Tư nói với giọng run rẩy.

- Rất tốt.

Mục Lương lộ ra một nụ cười thỏa mãn.

Anh quay đầu nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, dịu dàng hỏi:

- Còn tức giận không?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười, lắc đầu nói:

- Hiện tại thì hết rồi.

Đồng tử của Cách Lôi Cơ Tư run rẩy, hóa ra vì xả giận cho người phụ nữ kia, lúc này hắn hối hận tím cả ruột.

- Được rồi.

Mục Lương chớp chớp đôi mắt đen.

Tay anh buông lỏng, ném Thú Vương xuống mặt đất như ném một con chó chết.

Ông ~~~

Uy áp như thủy triều biến mất, không gian ngưng kết khôi phục bình thường, đồng hồ quả lắc trên tường tiếp tục chuyển động.

Mục Lương hơi cúi người, nhàn nhạt nói:

- Ta cho ngươi ba ngày, trong vòng ba ngày phải đưa khoản bồi thường tới đây được chứ?

- Được.

Thú Vương cứng ngắc gật đầu, rất sợ trả lời chậm thì sẽ bị Mục Lương vặn gãy cổ.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Đừng nghĩ quỵt nợ hoặc là đào tẩu, ngươi biết đấy, ta muốn giết ngươi chỉ cần nhúc nhích một ngón tay mà thôi.

- Không, ta tuyệt đối sẽ không quỵt nợ.

Cách Lôi Cơ Tư sợ hãi lắc đầu.

Mục Lương lạnh lùng nói:

- Hiện tại cút ra ngoài đi.

- Được...

Thống lĩnh Huyền Điểu nghe vậy vội vàng đi lên trước, run rẩy nâng Thú Vương.

Cách Lôi Cơ Tư lảo đảo đứng lên, không nói một lời mà đi ra ngoài, lúc này hắn chỉ nghĩ chạy khỏi nơi này.

Thống lĩnh Huyền Điểu quay đầu nhìn Mục Lương, muốn nói lại thôi:

- Mục Lương các hạ, chuyện giao dịch...

Khóe môi của Mục Lương cong lên, nhàn nhạt nói:

- Ta rất hoan nghênh người có thiện ý tiếp tục tới thành Huyền Vũ mua sắm vật tư.

Thống lĩnh Huyền Điểu yên lặng, cuối cùng gật đầu rồi xoay người đuổi theo Thú Vương.

Cách Lôi Cơ Tư bị đánh thành như vậy, có thể tiếp tục hợp tác hay không còn chưa biết đâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận