Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 543: Tòa Thành Được Xây Trong Xương Cốt Của Ba Con Man Thú Hoang Cổ

Vù vù !
Thành Tương Lai là một tòa thành lớn được xây dựng trên ba bộ hài cốt Man Thú Hoang Cổ.
Hài cốt của ba con Man Thú Hoang Cổ rất lớn, hình thể mỗi con đều hơn ngàn mét.
Bên trong hài cốt ba con Man Thú Hoang Cổ có một đầu là hình rắn.
Nếu như từ trên cao nhìn xuống, có thể phát hiện nó bị hai con Man Thú Hoang Cổ khác hợp lực giết chết.
Cái cổ của Man Thú Hoang Cổ hình rắn bị cắn, răng nọc của nó cắn một con Man Thú Hoang Cổ khác, cơ thể lại bị con Man Thú Hoang Cổ thứ ba đè lấy.
Đến nay, hài cốt bọn chúng vẫn duy trì động tác này.
Có người suy đoán, nguyên nhân Man Thú Hoang Cổ hình rắn chết là bị hai con Man Thú Hoang Cổ kia cắn, dẫn tới mất máu quá nhiều mà chết.
Mặt khác, hai con Man Thú Hoang Cổ là bị độc rắn hạ độc chết.
Loại phỏng đoán này, nhận được sự tán đồng của nhiều người nhất.
Mà tường thành thành Tương Lai chính là cơ thể Man Thú Hoang Cổ hình rắn, là một hình chữ 'D' bất quy tắc, bộ xương đầu rắn khổng lồ là cổng thành.
Cổng thành có tám tên thủ vệ mặc khôi giáp Linh khí Sơ cấp, bọn họ phụ trách giữ gìn trật tự vào thành.
Người vào thành đều quy củ xếp thành hàng, không ai dám quấy rối.
Chỗ đất trống ở ngoài thành còn có rất nhiều mảnh gỗ, da thú xây dựng thành phòng ốc.
Bởi vì thương nhân hành hoang thường xuyên qua lại thành Tương Lai, nơi đây từ từ biến thành cứ điểm của thương nhân hành hoang.
Hơn nữa trong thành Tương Lai, nhà ở đều được xây từ xương cốt, Phủ Thành Chủ còn được xây ở trong đầu hai con Man Thú Hoang Cổ khác.
Tổng nhân khẩu thành Tương Lai hơn mười vạn người, trong đó dân số thường trú chỉ có trên dưới bốn vạn, còn lại đều là thương nhân hành hoang.
Thành Tương Lai nổi tiếng với chế tạo linh khí, cho nên hấp dẫn đông đảo thương nhân hành hoang.
Bọn họ sẽ mang đến hung thú còn sống, cùng với các loại vật liệu hung thú, thức ăn, nước.
Dùng mấy thứ này giao dịch linh khí, rồi lại mang linh khí tới thành lớn và bộ lạc khác, sau khi nâng giá thì tiến hành đầu cơ trục lợi lần thứ hai.
Đạp đạp đạp…
Ở cổng thành, người vào thành bị xua đuổi, một nhóm tuần vệ ba mươi người đi ra từ bên trong thành.
- Là tuần vệ thành Tương Lai.
- Đây là muốn làm gì thế?
- Tuần tra hằng ngày mà thôi, sợ là có người trộm xương cốt Man Thú Hoang Cổ.
Thương nhân hành hoang ở cổng thành thấp giọng trao đổi, mỗi người nói tin tức mình biết đến.
- Trên người bọn hắn mặc đều là Linh khí Sơ cấp, quá xa xỉ, thật làm cho người ta hâm mộ.
Có người cảm thán không ngớt, đã đỏ con mắt.
- Đúng vậy, từ đầu đến chân đều là Linh khí Sơ cấp.
Người còn lại cũng cảm thán.
Đạp đạp đạp…
- Cứu mạng, Man Thú Hoang Cổ tới.
Lúc này, xa xa truyền đến tiếng cầu cứu hoảng sợ.
- Man Thú Hoang Cổ tới? Đùa giỡn à.
- Man Thú Hoang Cổ tới nơi này, chính là đưa tài liệu hung thú tới cho thành Tương Lai.
Rõ ràng, hầu hết mọi người đều không tin.
- Đó thật giống như là thương đội Khải Đa, sao mặt mày xám xịt vậy?
Có người nhận ra thương đội kinh hoảng chạy thục mạng, thấy được người quen.
- Chạy mau, Man Thú Hoang Cổ đang tiến tới gần.
Khải Đa rát cổ họng hô hào.
Thương nhân hành hoang khác giễu cợt lên tiếng:
- Đừng nói giỡn, Man Thú Hoang Cổ ở chỗ nào? Tại sao ta không thấy được?
- Man Thú Hoang Cổ ở đâu?
Tuần vệ thành Tương Lai tiến lên, ngăn cản đường đi của Khải Đa.
Khải Đa hô hấp lấy từng ngụm từng ngụm khí, hoảng hốt nói:
- Ngay… Ngay ở đằng sau, rất nhanh sẽ đến.
- Nếu như dám gạt chúng ta, về sau các ngươi cũng đừng nghĩ vào thành.
Lục Cách nhếch miệng, giọng nói bất thiện.
Hắn là đội trưởng nhóm tuần vệ này, cường giả cấp sáu sơ cấp.
- Ta không có lừa ngươi.
Sắc mặt Khải Đa khó coi.
- Đi, đi nhìn với ta.
Lục Cách vung tay lên, dẫn theo tuần vệ chạy về hướng Khải Đa trốn tới.
- Đáng ghét, lần này đúng là tổn thất nặng nề.
Khải Đa nhìn đám thương nhân hành hoang tán loạn, sắc mặt của hắn âm trầm khó coi.
- Man Thú Hoang Cổ, nhất định trưởng lão Chí sẽ thích.
Lục Cách lộ ra vẻ mặt hưng phấn.
Hắn đang suy nghĩ, nếu như có thể bắt được Man Thú Hoang Cổ, trưởng lão Chí vui vẻ sẽ có thể khen thưởng Linh khí Cao cấp cho hắn?
Lục Cách quay đầu hô:
- Tất cả đi mau lên!
- Vâng.
Đạp đạp đạp...
Tuần vệ chạy nhanh hơn, chỉ là đội ngũ không hề có trật tự, tiếng bước chân lộn xộn.
Nhưng một phút sau, ba mươi người trợn tròn mắt, vẻ mặt dại ra, ánh mắt đờ đẫn.
Ầm ầm...
Bóng tối cực lớn che khuất tầm mắt của bọn hắn, Rùa Đen xuất hiện giống như một ngọn núi cách nhóm tuần vệ hơn một ngàn mét.
Mặt đất chấn động, nhóm tuần vệ lảo đảo, suýt nữa té ngã.
- Lộc cộc...
Phó đội trưởng tuần vệ Ách Vu trợn tròn mắt, gian nan nuốt nước miếng.
Hắn hỏi với giọng khô khốc:
- Đội... Đội trưởng, ngươi thật sự muốn bắt con Man Thú Hoang Cổ này sao?
- Đội trưởng, chúng ta chạy đi?
Một tên tuần vệ run rẩy hỏi.
Chân của đám tuần vệ đã mềm nhũn, đối mặt khí tức của Rùa Đen cấp 9, trong lòng lo sợ bất an không thôi.
Da mặt Lục Cách co rút, bây giờ mới chạy sợ là không còn kịp nữa rồi.
Ầm ầm...
Ngay sau đó, Rùa Đen dừng bước, mặt đất không còn chấn động.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, Rùa Đen nằm sấp xuống, cơ thể chạm đất.
- Dừng lại... Man Thú Hoang Cổ dừng lại rồi.
Lúc này, Ách Vu mới có thể hô hấp bình thường, hít lấy hít để từng ngụm không khí đầy bụi.
Mảnh đất hoang vu này không có thực vật xanh, cũng không có tài nguyên nước phong phú, mặt đất trơ trọi, gió thổi qua cuốn theo tro bụi và đất cát.
Nhóm tuần vệ dần dần bình phục tâm trạng, ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn Rùa Đen, vì sao nó dừng lại?
Lục Cách nhíu mày, ngửa đầu nhìn lên phía trên cao Rùa Đen.
Hắn khàn khàn nói:
- Hình như ở bên trên có người.
- Ta cũng thấy có người ở trên, còn có một lá chắn bằng pha lê trong suốt cực lớn.
Ách Vu kinh ngạc lên tiếng.
- Đi, chúng ta tới gần nhìn.
Lục Cách trầm giọng nói.
Hắn muốn biết rõ nguyên nhân Man Thú Hoang Cổ tới nơi này và cả sự tồn tại ở trên lưng nó.
Thuộc hạ tuần vệ nghe vậy tức khắc cả khuôn mặt cứng đờ, run giọng nói:
- Đội trưởng, cái này... Không tốt lắm đâu.
- Nếu ai không đi vậy thì trở về lãnh phạt.
Lục Cách lạnh lùng nói.
- Ta đi.
Thuộc hạ tuần vệ lộ ra vẻ mặt sầu khổ, nắm chặt linh khí sơ cấp trường mâu tiến về phía trước.
Ách Vu tự an ủi bản thân, giọng nói khô khốc:
- Man Thú Hoang Cổ đã dừng lại, chứng minh là kiêng kị thành Tương Lai chúng ta, cẩn thận tới gần từng chút một sẽ không có chuyện gì.
Có lẽ là nghe hắn nói có lý, nhóm tuần vệ không còn sợ hãi nhiều như trước.
Đám người chậm rãi tới gần Tiểu Huyền Vũ, mỗi người đều sẵn sàng quay đầu bỏ chạy, khi then chốt thì bảo vệ mạng vẫn là quan trọng nhất.
Khoảng cách giữa Tuần vệ và Rùa Đen dần dần rút ngắn, chín trăm mét... Năm trăm mét... Ba trăm mét.
- Đội trưởng, bên kia hình như có bậc thang, phía trên có rất nhiều kiến trúc.
Một tên tuần vệ tinh mắt phát hiện pháo đài của thành Huyền Vũ.
- Trên Man Thú Hoang Cổ quả thật có người!
Con ngươi của Lục Cách co rụt lại.
Kẻ nào dám ở trên người Man Thú Hoang Cổ? Hơn nữa còn xây dựng phòng ốc và cầu thang.
- Tới gần hơn một chút.
Hắn nghiêm túc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận