Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1633: Băng Hải Tặc Nữ

Đây là cơ hội tốt để thể hiện sức mạnh quốc gia của thành Huyền Vũ, có thể nhờ vào đó để thiết lập quan hệ giao dịch hợp tác cùng với những vương quốc khác.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan đáp ứng.

Cô đi theo Mục Lương vào cung điện, gọi nhóm tiểu hầu gái đến và bắt đầu sắp xếp công việc.

- Tiểu Lan, ngươi đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, Tiểu Mật hỗ trợ một tay, Tiểu Tử đi chuẩn bị bàn ghế, Ba Phù đi hầm rượu lấy một ít rượu ngon,....

Nguyệt Thấm Lan sắp xếp công việc một cách có trật tự.

- Vâng.

Nhóm hầu gái được phân công rõ ràng, vội vàng xoay người chuẩn bị cho yến hội.

Đây không phải là lần đầu tiên mọi người xử lý yến hội, những yến hội trước đều rất tốt cho nên Mục Lương rất yên tâm.

Anh trở lại thư phòng rồi ngồi xuống long ỷ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của bản thân và xem xét điểm tiến hóa.

Thuần dưỡng sư: Mục Lương.

Thể lực: 4602. 2

Tốc độ: 4614. 0

Sức mạnh: 4607. 9

Tinh thần: 4615. 6

Tuổi thọ: 24 tuổi /42064 năm.

Điểm thuần dưỡng: 4792

Điểm tiến hóa: 16,928,358,370.

Năng lực: Nước Suối Sinh Mệnh (cấp 11), Tốc Độ Thoái Hóa Gấp Tám Lần (cấp 8), Ý Thức Cụ Hiện (cấp 8), Trấn Thiên Địa (cấp 8)

….Xem thêm...

Động vật thuần dưỡng:

Thú Điều Khiển Thời Gian Tám Vằn - Thiên phú: Tốc Độ Thoái Hóa Gấp Tám Lần (cấp 8)

Thú Điện Mộng - thiên phú: Ý Thức Cụ Hiện (cấp 8)

Thú Trấn Sơn - thiên phú: Trấn Thiên Địa (cấp 8)

….Xem thêm…

Thực vật thuần dưỡng:

Nắp Ấm Dụ Dỗ - thiên phú: Con Rối Hộ Vệ (cấp 7)

….Xem thêm….

- Bây giờ, đã có 16 tỷ điểm tiến hóa rồi.

Ánh mắt của Mục Lương loé lên, suy tư:

- Chờ tinh thạch ma thú trong hội đấu giá được đem tới đây, cộng thêm lợi tức của Phố Buôn Bán và Tiểu Thành mấy ngày nay chắc có thể tích lũy đến hai mươi ba tỷ.

- Một trăm tỷ điểm tiến hóa, không biết có thể gom góp đủ trong một năm hay không đây?

Mục Lương thở dài, càng thêm xem trọng buổi yến hội tối nay.

Trong số những người nhận được thiệp mời tối nay có ba vị quốc vương, hai mươi quý tộc đến từ các quốc gia khác nhau, hơn mười vị phú thương, còn có Trinh Hoán với lai lịch chưa rõ.

Cộc cộc cộc~~~

Cửa thư phòng bị gõ vang, giọng nói của tiểu hầu gái truyền vào phòng.

- Vào đi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Cót két ~~~

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Diêu Nhi bước vào, trong ngực còn ôm một chồng quần áo dày cộm.

Đầu của cô ló ra từ sau đống quần áo, hồn nhiên nói:

- Đại nhân, đây là quần áo và giày ngài sẽ mặc tối nay.

- Để đó đi.

Mục Lương lắc tay.

Diêu Nhi nhỏ giọng nói:

- Đại nhân Thấm Lan nói cần phải mặc thử ngay bây giờ xem có thích hợp hay không, nếu không thì vẫn còn thời gian thay đổi, không cần chờ tới yến hội rồi mới vội vàng thay đồ.

- Ta biết rồi.

Mục Lương co giật khóe miệng, bất đắc dĩ đứng dậy.

Diêu Nhi lặng lẽ thở phào, nàng đỏ mặt tiến lên trước, giúp Mục Lương cởi áo choàng bên ngoài, sau đó mặc thử quần áo mới.

Lần thử này kéo dài gần nửa giờ, chỉ riêng áo choàng bên ngoài đã được thay ba lần, quần áo bên trong đã thay sáu bộ.

- Như vậy là được rồi.

Mục Lương đau đầu nói.

Diêu Nhi nghiêm túc nói:

- Không được, đại nhân Thấm Lan đã nói rồi, mọi thứ đều phải mặc một lần, tiếp đó chọn bộ thích hợp nhất để mặc.

- Ngươi nghe cô ấy hay nghe ta?

Mục Lương xụ mặt.

Diêu Nhi chớp mắt, ngoan ngoãn hỏi:

- Đại nhân là thành chủ, nhưng trước đó ngài đã nói hầu gái sẽ do đại nhân Thấm Lan quản lý, vậy ta phải nghe lời ai đây?

-...

Mục Lương nghẹn họng không đáp được.

Anh đành cam chịu, xua tay bất đắc dĩ nói:

- Thử bộ cuối cùng đi.

- Vâng.

Diêu Nhi vội vàng gật đầu.

Cót két ~~~

Lúc này, cửa thư phòng bị đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan đi vào thư phòng.

- Còn chưa thử xong sao?

Cô ưu nhã hỏi.

Mục Lương đang giơ tay lên, để tiểu hầu gái giúp mình thay quần áo, nghe vậy anh quay đầu nói:

- Thấm Lan, tùy tiện mặc một bộ là được rồi.

- Không được.

Nguyệt Thấm Lan lập tức từ chối không hề nghĩ ngợi, xoay đầu hỏi:

- Diêu Nhi, ngươi cảm thấy bộ nào đẹp hơn?

- Áo choàng màu vàng phối hợp với áo trong màu đỏ, lại mặc giày màu trắng là đẹp nhất.

Diêu Nhi nghiêm túc nói.

- Quyết định như vậy đi.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu.

Mục Lương nghe vậy thở phào một hơi, anh thả tay xuống, cả người như bị rút cạn sức lực mà ngồi trở lại long ỷ, thuận miệng hỏi:

- Ngươi đã phái người đi đón khách khứa chưa?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Rồi, bọn họ đang trên đường tới đây, hẳn là hai tiếng nữa sẽ đến khu Trung Ương.

- Ngươi làm việc là ta yên tâm rồi.

Mục Lương cười một tiếng.

- Vậy ngươi đã chuẩn bị kỹ càng để tối nay nói chuyện hợp tác với bọn họ chưa?

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy hỏi.

- Đương nhiên, nhưng có thể hợp tác hay không thì trước tiên cần phải xem bọn hắn cần thứ gì.

Ánh mắt của Mục Lương loé lên, trong lòng có tính toán.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, tự tin nói:

- Phương diện ăn mặc, đi lại của thành Huyền Vũ đều là thượng thừa, chắc chắn bọn hắn sẽ có nhu cầu!

- Ngươi cũng đi thay trang phục đi.

Mục Lương nghe vậy nắm lấy tay của cô gái ưu nhã.

- Ừ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Cô đứng dậy rời đi thư phòng, lưu lại tiểu hầu gái thu dọn một đống quần áo.

Cộp cộp cộp ~~~

Nguyệt Thấm Lan vừa rời đi không bao lâu thì Ly Nguyệt tiến vào thư phòng, mang đến tình báo về Trinh Hoán.

- Mục Lương, người phụ nữ kia tên là Trinh Hoán, cô ấy là một hải tặc.

Ly Nguyệt nói khẽ.

- Hải tặc?

Trên mặt Mục Lương lộ vẻ kinh ngạc, trong đầu hiện lên dáng vẻ của Trinh Hoán, nhìn thế nào cũng không giống hải tặc.

Ly Nguyệt gật đầu đáp:

- Đúng vậy, nhưng cô ta rất thú vị.

- Như thế nào?

Mục Lương cảm thấy hứng thú nhìn cô gái tóc bạc.

Ly Nguyệt giải thích:

- Dựa theo kết quả điều tra, mặc dù cô ta là hải tặc nhưng lại chỉ ra tay với những tên hải tặc ác ôn và kẻ xấu.

- Chỉ cướp hải tặc và kẻ xấu, là trừng ác dương thiện (trừng trị cái ác, đề cao cái thiện) sao?

Mục Lương hơi nhướng mày, càng ngày càng cảm thấy cô gái tên Trinh Hoán kia rất thú vị.

Hải tặc không cướp thuyền buôn mà chỉ ăn cướp hải tặc, một là đối phương có thù oán với hải tặc, hai là đối phương có lòng hiệp nghĩa.

- Chắc là vậy, ít nhất đó là tin tức mà ta điều tra được cho đến hiện tại.

Ly Nguyệt gật đầu một cái.

- Đoàn hải tặc của cô ấy có bao nhiêu người?

Mục Lương lại hỏi.

- Hai mươi bốn người, tất cả đều là nữ, không có bất kỳ người đàn ông nào.

Ánh mắt của Ly Nguyệt trở nên cổ quái.

- Băng hải tặc nữ?

Mục Lương chớp đôi mắt đen nhánh.

Ly Nguyệt bổ sung thêm:

- Đúng vậy, Trinh Hoán là thuyền trưởng, đồng thời cũng là một cường giả cấp 8.

- Thú vị đấy, nếu thật là như vậy, thế thì thành Huyền Vũ có thể thu nạp đoàn hải tặc của cô ấy.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó.

- Ngươi muốn mời các cô ấy gia nhập thành Huyền Vũ à?

Ly Nguyệt kinh ngạc hỏi.

- Chuyện này không nhất định, có thể bàn lại sau.

Mục Lương chậm rãi lắc đầu.

Anh còn chưa hiểu rõ Trinh Hoán, cần tìm hiểu thêm trước khi lập kế hoạch.

Mục Lương dự định mở rộng Hải Quân, chỉ là bây giờ còn thiếu nhân tài để quản lý Hải Quân.

Mặc dù hiện tại có tộc Người Cá hỗ trợ, nhưng vẫn còn thiếu sốt rất nhiều điểm.

- Được.

Ly Nguyệt gật đầu.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ngươi cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi một hồi đi.

Gương mặt xinh đẹp của cô gái tóc bạc ửng đỏ, nhỏ giọng ừ một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận