Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 573: Bị Phát Hiện Rồi Sao

- Nếu đồng ý làm huấn luyện viên dạy kịch, ngoại trừ tiền lương mỗi tháng là ba trăm đồng Huyền Vũ, ngươi còn được cung cấp một căn nhà ở Ngoại thành, mỗi tháng có bốn ngày nghỉ.
Ly Nguyệt tiếp tục nói.
- A, ta có thể ở tiến vào Ngoại thành à?
Đôi mắt Tuyết Cơ sáng lên.
- Đúng vậy.
Ly Nguyệt gật đầu khẳng định.
Tuyết Cơ động lòng, nếu như cô ấy có thể dọn vào ở trong Khu vực Ngoại thành, như vậy cô ấy sẽ từ bỏ suy nghĩ rời đi thành Huyền Vũ.
Cô ấy nghe nhân viên bán hàng ở tiệm sách nói qua, Ngoại thành có Siêu Thị Huyền Vũ, đồ vật bên trong có giá rất rẻ, rẻ hơn gấp mấy lần so với Phố Buôn Bán.
Không chỉ có như thế, Ngoại thành còn có rất nhiều cây xanh, hoàn cảnh tốt hơn Phố Buôn Bán rất nhiều.
- Ta tới đây thông báo với ngươi, không phải cho ngươi lựa chọn.
Ly Nguyệt lạnh lùng nói:
- Ngươi đừng quên mình lấy thân phận gì để ở lại nơi này.
Tuyết Cơ co giật khóe miệng.
Đúng vậy, bởi vì cô ấy tiến thành Huyền Vũ để trộm cắp, sau đó mới bị bắt lại.
- Dọn dẹp một chút, sau đó đi theo ta tới Ngoại thành gặp thư ký.
Ly Nguyệt liếc nhìn Bách Biến Ma Nữ.
- Ừ.
Tuyết Cơ thở dài một hơi, ngắm nhìn xung quanh, đột nhiên phải đổi công việc, có chút không nỡ rời đi nơi này.
Cô ấy tò mò hỏi:
- Ta đi rồi, vậy nơi này làm sao bây giờ?
- Sẽ có nhân viên mới thay thế.
Ly Nguyệt thuận miệng đáp.
- Tốt thôi, chúng ta có thể đi rồi.
Bách Biến Ma Nữ vỗ bên hông, bên trong là toàn bộ gia sản của nàng.
Thật ra chỉ có tám mươi đồng Huyền Vũ, là tiền lương tháng này.
- Đúng rồi, ta phải đi trả sách.
Tuyết Cơ cầm cuốn sách trên quầy lên rồi đong đưa nó.
Cô gái tóc trắng gật đầu, quay người đi ra ngoài.
Tuyết Cơ quay đầu nhìn quầy hàng, có chút luyến tiếc.
Trả sách xong xuôi, cô ấy đi cùng cô gái tóc trắng tới Úng Thành, băng qua cửa chính Úng Thành tiến vào Ngoại thành.
Vừa bước chân vào Ngoại thành, hương hoa thấm vào ruột gan lập tức ập tới, đập vào mắt Tuyết Cơ chính là một mảng màu xanh biếc.
Đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Cơ trừng lớn, ngẩn người nhìn hàng cây cao lớn hai bên đường.
- Thật đẹp!
Cô ấy bật thốt, đôi mắt đẹp tỏa sáng, chưa bao giờ thấy nhiều cây xanh như vậy.
- Đi nhanh lên.
Ly Nguyệt nhẹ giọng thúc giục.
- Tới liền!
Tuyết Cơ không thèm để ý, nhanh chóng cất bước đuổi theo, đồng thời đôi mắt không ngừng di động, thưởng thức cảnh đẹp của Ngoại thành.
Trên đường phố dẫn về hướng Trung Ương, Ly Nguyệt dẫn theo Tuyết Cơ đi về phía trước.
Đôi mắt xinh đẹp của Bách Biến Ma Nữ nhìn xung quanh, thưởng thức phong cảnh Ngoại thành.
Đây là lần đầu tiên cô ấy đi vào khu Ngoại thành thành Huyền Vũ, nên vô cùng tò mò.
- Ly Nguyệt các hạ, bên kia là địa phương nào?
Tuyết Cơ đưa tay chỉ về một hướng.
Âm thanh của Ly Nguyệt lạnh lùng đáp.
- Bên kia là khu dân cư.
Tuyết Cơ ngây thơ hỏi:
- Sau này, ta sẽ ở bên kia sao?
- Có khả năng.
Ly Nguyệt thuận miệng đáp.
- Thật làm cho người ta chờ mong.
Tuyết Cơ tự lẩm bẩm.
Cô ấy ngước mắt nhìn về phía thiếu nữ tóc trắng, hiếu kỳ hỏi:
- Bây giờ chúng ta đi nơi nào?
- Đi khu Trung Ương.
Ly Nguyệt ngước mắt nhìn về phía Trà Thụ Tinh Thần khổng lồ.
Tuyết Cơ chớp chớp con mắt, hồn nhiên hỏi:
- Trung Ương? Là nơi ở của thành chủ?
Bây giờ, cô ấy giống như đứa trẻ có rất nhiều câu hỏi.
- Khu Trung Ương có tám tầng, đại nhân Mục Lương ở trên tầng cao nhất, mấy tầng khác là dành cho những người khác ở và làm việc.
Ly Nguyệt dùng giọng bình tĩnh lạnh nhạt giải thích.
Âm thanh của Tuyết Cơ hơi lớn, hỏi:
- Vậy ngươi? Cũng ở Trung Ương sao?
- Ừm.
Ly Nguyệt gật đầu.
- Tầng mấy?
Tuyết Cơ nửa híp mắt.
- Tầng cao nhất.
Khóe môi của Ly Nguyệt nhếch lên.
Tuyết Cơ sửng sốt một chút, trong lòng của cô ấy có chút hâm mộ, lại có thể ở cùng một tầng với thành chủ.
- Đi nhanh một chút.
Ly Nguyệt lạnh lùng nói.
- Được.
Tuyết Cơ vội vàng đuổi theo.
Sau bốn mươi phút, hai người đến gần khu vực Trung Ương, thiếu nữ tóc trắng thuận lợi tiến vào bên trong, còn Bách Biến Ma Nữ bị hộ vệ ngăn lại.
- Làm sao?
Tuyết Cơ ngước mắt nhìn về phía Ly Nguyệt.
- Xin phối hợp kiểm tra.
A Thanh lạnh nhạt nói.
- Tiến vào Trung Ương còn phải tiếp nhận kiểm tra?
Tuyết Cơ nhếch mép một cái, bất đắc dĩ giơ tay lên.
Sau một vòng kiểm tra, cô ấy mới được cho đi vào trong.
Không chờ cô ấy tiếp tục chửi bậy vì quá trình tiến vào Trung Ương quá nghiêm ngặt, đã bị cảnh vật nơi này hấp dẫn.

- Oa... Quá đẹp.
Tuyết Cơ hơi mở to hai mắt, trên mặt lộ ra một vòng ngạc nhiên.
Khắp nơi đều là cây xanh, có rất nhiều hoa với nhiều màu sắc khác nhau, các dãy kiến trúc trên cơ bản đều được bị thực vật xanh vờn quanh, giống thế ngoại đào nguyên.
- Quá đẹp.
Tuyết Cơ không ngừng khen ngợi.
- Nhiều cây xanh như vậy, toàn bộ bán ra ngoài, kiếp này ta đều không cần làm việc.
Cô ấy từng là người ăn trộm nên lại tái phát bệnh cũ.
- Ngươi nói cái gì?
Ánh mắt của Ly Nguyệt lạnh lùng liếc qua.
- Không có, không có gì, ta đùa thôi.
Tuyết Cơ gượng cười hai tiếng.
Ly Nguyệt lạnh lùng mở miệng:
- Còn dám có suy nghĩ này, ta đưa ngươi đi đào mỏ.
- Không dám, cam đoan sẽ không.
Khuôn mặt của Tuyết Cơ nghiêm túc bảo đảm nói.
Đáy lòng cô ấy run lên một cái, bị nhốt trong ngục hoặc làm việc ở Phố Buôn Bán đều rất tốt, tuyệt đối đừng mang cô ấy đi đào mỏ.
- Đi theo ta.
Ly Nguyệt lạnh giọng mở miệng.
- Ừ.
Tuyết Cơ dùng sức gật đầu, dáng vẻ như bé ngoan.
Trong lòng cô ấy tự an ủi mình, làm người phải co được dãn được mới là quan trọng nhất.
Hai người đi một đường thẳng lên tới tầng tám, dọc đường vừa đi vừa thưởng thức phong cảnh.
Lúc này, ở phía trước xuất hiện những người khác.
Bối Nhĩ Liên mang theo hai tên nhân viên nghiên cứu, đang muốn đi lên trên thêm một tầng.
Bọn họ đang đi về phía Cung điện, muốn xin chỉ thị Mục Lương về cây xanh mới, dùng làm nghiên cứu.
Trong viện của bọn họ đã được trồng đầy thực vật xanh, bọn họ chỉ có thể tiến hành nghiên cứu ở nơi đó.
- Bối Nhĩ Liên các hạ.
Ly Nguyệt nhẹ giọng chào hỏi.
- Tiểu thư Ly Nguyệt.
Bối Nhĩ Liên gật đầu ra hiệu.
Ánh mắt của cô ấy ngưng lại, nhìn về phía Bách Biến Ma Nữ, nhận ra đối phương là nhân viên ở quầy tiếp khách Tam Tinh Lâu.
- Còn có việc, đi trước.
Ly Nguyệt gật đầu, tiếp tục đi về phía trước.
Tuyết Cơ mỉm cười, xem như chào hỏi với Bối Nhĩ Liên, rồi chạy nhanh đuổi kịp bước chân của thiếu nữ tóc trắng.
- Bị phát hiện rồi sao?
Bối Nhĩ Liên nhỏ giọng nói nhỏ.
Trước đây, cô ấy vào ở Tam Tinh Lâu, đã phát hiện nhân viên ở quầy không phải người bình thường.
- Các ngươi đi về trước, tiếp tục làm nghiên cứu, ta đi đến Viện Mồ Côi một chuyến.
Bối Nhĩ Liên lạnh nhạt nói.
- Vâng.
Nhân viên nghiên cứu đồng thanh đáp, trước một bước rời đi, trở lại trong tòa nhà của mình.
Bối Nhĩ Liên thì đi xuống khu Trung Ương, đi về hướng Viện Mồ Côi.
Đạp đạp đạp...
Ly Nguyệt với Bách Biến Ma Nữ đi tới Cung điện, đi vào phòng khách.
- Ngươi ở đây chờ một chút.
Ly Nguyệt bình tĩnh nói.
- Ừ.
Tuyết Cơ gật đầu, vừa hiếu kỳ lại có chút khẩn trương.
Ly Nguyệt lườm cô ấy một cái, quay người rời đi.
Sau 5 phút, thiếu nữ tóc trắng trở về, đồng thời đi theo còn có Nguyệt Thấm Lan với Diêu Nhi vừa thay sang trang phục tiểu hầu gái .
Bạn cần đăng nhập để bình luận