Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1756: Đội Mũ Bảo Hiểm! Ôm Eo Vào



p/s: xe ôm đê

Lan Đế hồn nhiên nói:

- Đúng là ở đây sạch sẽ hơn thành Y Lê.

Cô dẫn hai người đến nhà ga, thành thạo mua vé xe lửa, sau khi ngồi trong toa xe thì Tô Lâm Y Tư và Trương thúc vẫn chưa lấy lại tinh thần.

- Cái này cũng là ma cụ cao cấp sao?

Trương thúc gian nan nuốt nước bọt.

Lan Đế bình tĩnh gật đầu, cô đã quen với dáng vẻ giật mình của hai người rồi.

- Trước kia là ta kiến thức thiển cận...

Tô Lâm Y Tư vươn tay sờ soạng chỗ ngồi, hết nhìn bên trái rồi lại nhìn bên phải, giống như một đứa bé tò mò.

Khi xe lửa khởi động thì hai người không khỏi kinh ngạc thốt lên lần nữa, cảm thán tốc độ của nó.

Nhưng cả hai không biết đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi, khi thấy Vịt Chạy Nhanh với hình thể to lớn chạy ngang qua xe lửa thì cằm của hai người đều sắp rớt xuống đất.

- Cái kia… Đó là ma thú cấp 8 phải không?

Trương thúc kinh ngạc hỏi.

Lan Đế giới thiệu:

- Đúng thế, đó là thú cưng của thành chủ đại nhân.

- Thú cưng! Ma thú cấp 8.....

Tô Lâm Y Tư co giật khóe miệng.

- Vậy bên kia là loại ma thú gì?

Trương thúc lại kinh ngạc thốt lên lần nữa, giơ tay chỉ về phía bầu trời xa xăm.

Lan Đế quay đầu nhìn lại, Ưng Lửa đang vỗ cánh bay lên không trung, có vẻ nó đang đối luyện với ai đó, nhẹ nhàng đáp:

- Đó là Tiểu Vũ, cũng là thú cưng của thành chủ đại nhân.

- Nếu như ta không nhìn lầm thì đó là ma thú cấp 9…..

Khóe mắt của Trương thúc co quắp.

- Đúng rồi, thành chủ đại nhân có rất nhiều thú cưng, phần lớn đều là cấp 8 và cấp 9. Tiểu Vũ, Tiểu Thải, Tiểu Hồng đều là cấp 9.

Lan Đế bày ra dáng vẻ biết gì nói nấy.

-...

Trương thúc và Tô Lâm Y Tư hoàn toàn chấn động, tinh thần có chút hoảng hốt.

Hai người liếc nhau, đáy mắt thoáng qua vẻ kiêng kỵ nồng đậm.

- Đúng rồi, cấp bậc của Tiểu Huyền Vũ là Chí Tôn.

Lan Đế nói một cách bâng quơ.

Những gì cô nói đều là do Mục Lương cố ý dặn dò, mục đích là muốn cho Tô lâm Y Tư rõ ràng một chuyện, thành Huyền Vũ còn mạnh hơn trong tưởng tượng của cô ấy nhiều.

- Cấp bậc Chí Tôn...?

Tô Lâm Y Tư thở dồn dập, lông tơ cả người đều dựng đứng.

………..

Khi xe lửa đến nhà ga ở cổng Nội Thành thì Tô Lâm Y Tư và Trương thúc vẫn còn chưa hoàn hồn.

Khi thấy thú cưng của Mục Lương chạy khắp nơi, lại chứng kiến Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ, lúc này tầm mắt và kiến thức của hai người đã bị đổi mới rất nhiều lần chỉ trong một thời gian ngắn.

Lan Đế thúc giục:

- Hai vị mau đi theo ta, chúng ta còn phải đổi sang xe thú để đến khu Trung Ương.

- Được.

Tô Lâm Y Tư lấy lại tinh thần, sắc mặt nặng nề đuổi theo bước chân của Lan Đế.

Cô đã bị trấn trụ bởi sự lớn mạnh của thành Huyền Vũ, đồng thời trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, như vậy cô càng có lòng tin hủy diệt vương thất Lan Lư Ba hiện tại.

Ba người rời khỏi nhà ga thì thấy hai chiếc xe gắn máy dừng ở ven đường, còn có hai tên hộ vệ Trung Ương một nam một nữ đang đợi.

Kể từ khi Già Lạc nghiên cứu xe gắn máy thì hộ vệ Trung Ương đều học tập cách lái xe, đúng lúc hôm nay xe thú trong Trung Ương đều được phái ra ngoài nên bọn họ đành phải cưỡi xe gắn máy tới đón người.

- A, không có xe thú sao?

Lan Đế kinh ngạc hỏi.

A Thanh giải thích:

- Tiểu thư Lan Đế, xe thú của khu Trung Ương đều được phái ra ngoài hết rồi, cho nên hiện giờ chỉ có thể ngồi xe gắn máy thôi.

Hiện tại, người làm việc ở khu Trung Ương không ít, rất nhiều người đều cần dùng đến xe thú.

- Tốt thôi, tốc độ của xe gắn máy cũng nhanh hơn một chút.

Lan Đế thanh thúy gật đầu.

- Các hạ, lên đây đi.

A Thanh xoay người cưỡi xe gắn máy, nắm tay ga và quay đầu nhìn Tô Lâm Y Tư.

Trên mặt Tô Lâm Y Tư tràn đầy sự ngạc nhiên, đây lại là loại ma cụ cổ quái nào nữa?

Cô do dự một chút, cuối cùng vẫn học động tác của A Thanh để leo lên xe và ngồi phía sau nàng ta, hai tay cứng ngắc không biết để vào đâu.

- Phải đội mũ bảo hiểm vào.

A Thanh lấy một cái mũ bảo hiểm lưu ly treo ở đầu xe và đưa nó cho Tô Lâm Y Tư.

Tầng ngoài mũ bảo hiểm làm bằng lưu ly, tầng bên trong lại là cao su và tơ nhện mềm mại.

Tô Lâm Y Tư cầm mũ bảo hiểm xoay hai vòng, khi nhìn thấy A Thanh đội mũ xong thì mới vụng về học theo.

Vị hộ vệ Trung Ương nam nhìn về phía Trương thúc, nói:

- Các hạ, đừng ngẩn người nữa, mau lên xe.

Trương thúc cũng giang chân leo lên xe gắn máy, tiếp nhận mũ bảo hiểm rồi đội vào.

A Thanh khởi động xe gắn máy, hơi hơi quay đầu nhắc nhở:

- Ôm chặt vào.

- Cái gì cơ?

Tô Lâm Y Tư sửng sốt một chút.

A Thanh lặp lại:

- Ôm eo của ta.

- Cái này không tốt lắm đâu...!

Gương mặt xinh đẹp của Tô Lâm Y Tư ửng đỏ, hai cánh tay mảnh khảnh luống cuống duỗi về phía trước.

Đây là ôm hay không ôm?

-...

Khóe mắt của A Thanh dưới mũ bảo hiểm nhảy lên.

Tô Lâm Y Tư nghĩ tới cái gì đó, quay đầu nhìn về phía cô gái tóc nâu không có lên xe, hỏi:

- Vậy tiểu thư Lan Đế làm sao bây giờ?

- Ta bay trở về.

Lan Đế thuận miệng lên tiếng.

Không đợi Tô Lâm Y Tư rõ ràng, A Thanh đã vặn tay ga, xe gắn máy phát ra một tiếng ồ ồ, tiếp đó lao tới trước như một mũi tên.

Rầm rập ~~~

- A ~~~

Tô Lâm Y Tư hét lên một tiếng và ôm lấy eo của A Thanh theo phản xạ có điều kiện, như vậy cô mới không ngả người ra sau do phản lực.

Đến bây giờ thì cô mới hiểu được ý của A Thanh.

Tô Lâm Y Tư mở mắt, quay đầu nhìn về phía bên trái, cảnh vật lướt qua nhanh chóng khiến cho người ta nhìn không rõ ràng.

- Nhanh quá đi!

Cô thán phục thốt lên.

- Còn có thể nhanh hơn nữa.

Giọng nói trong trẻo của A Thanh bị gió thổi tới.

- A?

Tròng mắt của Tô Lâm Y Tư co rụt, tiếp đó cảm nhận được tốc độ của xe gắn máy dưới thân lại tăng vọt lần nữa.

Tim cô đập nhanh hơn, tiếng thét chói tai bị gió thổi tan, cảm thụ gió lớn thổi vào người, áo choàng đen bay phấp phới.

Không biết qua bao lâu thì Tô Lâm Y Tư mới cảm nhận được tốc độ trở nên chậm lại, cô ngẩng đầu nhìn thấy bức tường cao sừng sững trước mặt, sau đó là tán cây to lớn trên đỉnh đầu.

Xe gắn máy ngừng lại trước cổng chính khu Trung Ương.

- Các hạ, chúng ta đến nơi rồi.

A Thanh lạnh nhạt nói.

- A? Tốt, tốt!

Tô Lâm Y Tư lấy lại tinh thần, cơ thể cứng đờ leo xuống xe gắn máy, cởi mũ bảo hiểm đưa cho A Thanh.

So sánh với khuôn mặt sợ hãi của cô, Trương thúc lại hưng phấn hơn rất nhiều, ngay cả sắc mặt cũng hồng hào hơn trước.

- Điện hạ, tốc độ của xe gắn máy này nhanh thật đấy.

Trương thúc phấn khởi nói.

Tô Lâm Y Tư nghe vậy nhìn về phía A Thanh:

- Xe gắn máy có bán không?

- Cái này thì cần hỏi thành chủ đại nhân.

A Thanh lắc đầu.

- Ta đã biết.

Tô Lâm Y Tư gật đầu.

Vù vù vù ~~~

Trên đỉnh đầu có gió thổi tới, Lan Đế biến thành phi ưng từ trên trời giáng xuống, khi chỉ còn cách mặt đất một mét thì lông vũ trên người lập tức rút đi, lúc chạm đất thì cô đã biến trở về dáng vẻ thiếu nữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận