Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 249: Lớp Học Bổ Túc, Pháp Luật và Quy Định Của Thành Huyền Vũ

Mục Lương trầm giọng hỏi:
- Đối với sự sắp xếp này các ngươi có ý kiến gì không?
- Không có!
Bốn người Ly Nguyệt cùng hô đáp lại, trên gương mặt tươi cười tràn đầy chăm chú và tập trung.
- Tốt.
Mục Lương thoả mãn gật đầu.
- Muộn chút ta sẽ đem kế hoạch huấn luyện đến cho các ngươi, Ngôn Băng, Ny Cát Sa phụ trách huấn luyện Đội hộ vệ Khu vực Trung ương.
Mục Lương nói xong, mong đợi nói:
- Hy vọng trước khi đến thành Phi Điểu, các ngươi có thể giao cho ta một đội có dáng dấp giống như hộ vệ.
Ngôn Băng và Ny Cát Sa liếc nhau, cùng kêu lên cam đoan:
- Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.
- Được rồi, đại khái chỉ có như vậy.
Mục Lương suy nghĩ một chút.
- Mục Lương đại nhân, Khôi Giáp U Linh của ta đâu?
Trên khuôn mặt yêu mị của Ny Cát Sa hiện lên một vệt cười mỉa.
- Yên tâm, muộn chút sẽ đưa cho ngươi.
Mục Lương thấy buồn cười.
- Vậy là tốt rồi.
Ny Cát Sa thầm mừng rỡ.
So với Phi Phong Thuẫn U Linh, cô càng thích mặc trên người Khôi Giáp U Linh hơn, càng uy phong cũng càng thực tế hơn.
Hoặc có lẽ là, cô đã sớm thèm khát Khôi Giáp U Linh rất lâu.
Bóng đêm u ám.
Rùa Đen an tĩnh nằm ở trong nơi nghỉ ngơi hoang dã, ban ngày di chuyển về phía trước, đêm xuống sẽ nghỉ ngơi, vẫn đều như vậy.
Trong thành Huyền Vũ ở phía sau.
Nhà số 3, Tòa nhà số 6, đường Giáp Thứ Nhất, khu ngoại thành.
- Ta đến lớp bổ túc.
Trình Mâu báo một tiếng với vợ cơn.
Hắn đẩy cửa phòng ra đi ra ngoài, trong lòng còn ôm một chồng sách thật dày, những thứ này đều mới nhận từ xưởng in lúc ban ngày.
- Thật đẹp quá.
Hắn nghỉ chân ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm, từ nơi này cũng có thể thấy Trà Thụ Tinh Thần đang thi triển Lĩnh Vực Tinh Thần.
- Thiếu chút nữa đã quên thời gian luôn rồi.
Trình Mâu lấy lại tinh thần, vội vã bước nhanh đến lớp bổ túc.
Lớp bổ túc được mở từ hai ngày trước, nằm trong một tòa nhà trên đường Ất ThứNhất khu ngoại thành, được gọi là Phòng học bổ túc.
Chủ yếu là mở dành cho người từ 17 tuổi trở lên, giúp bọn hắn biết chữ và tìm hiểu pháp luật và quy định của thành Huyền Vũ.
Trình Mâu chính là người phụ trách pháp luật và các quy định, việc học chữ thì do Nguyệt Chủ Nguyệt Thấm Lam đảm nhiệm.
Hiện nay, lớp bổ túc chỉ có hai ban, ban học bổ túc thứ nhất đã mở được một thời gian rất lâu, mà ban học bổ túc hai mới mở cách đây không bao lâu.
Trình Mâu bước nhanh hơn, đi qua đường Giáp Thứ Hai và đường Giáp Thứ Ba, sau đó đi tới đường Ất Thứ Nhất.
Hắn dừng chân lại, thở sâu, trong lòng có chút khẩn trương, đêm nay là lần đầu tiên hắn giảng bài cho học viên ở lớp bổ túc.
Lần đầu tiên dạy học trò, khó tránh khỏi có chút khẩn trương.
- Hô !
Trình Mâu thở dài một hơi, cất bước đi tới lầu học bổ túc.
Khi hắn đi ngang qua cửa ban hai ở lầu một, nghiêng đầu nhìn thoáng qua bên trong, Nguyệt Thấm Lam có khí chất ưu nhã đã đứng trên bục giảng.
- Lớp này của các ngươi là vừa mở, ta hi vọng các ngươi có thể chăm chú học chữ.
Giọng nói ưu nhã của Nguyệt Thấm Lam từ trong phòng truyền ra.
- Vâng.
Mọi người đồng thanh đáp.
Những người ấy phần lớn đều là lính phòng thủ thành, còn có một vài người mới giao ca đến.
Chỉ cần được nghỉ ngơi, tối đến đều sẽ tới lớp bổ túc học chữ, pháp luật và quy định.
- Hiện tại bắt đầu học chữ.
Nguyệt Thấm Lam ưu nhã bắt đầu dạy mọi người học chữ.
Trình Mâu lẳng lặng nhìn, học tập phương pháp giảng dạy.
Sau khi hắn nhìn một hồi, cất bước lên cầu thang đi tới lầu hai.
Trình Mâu đi tới trước cửa lớp học bổ túc một, bên trong truyền đến tiếng bàn luận huyên náo.
- Nghe nói đêm nay sẽ học “Pháp luật và quy định của thành Huyền Vũ”.
- Đúng thế, có người nói sau đó còn phải kiểm tra sát hạch, sau khi thông qua có thể điều chỉnh công việc đến ngoại thành.
- Còn phải sát hạch?
Kẽo kẹt...
Trình Mâu bình phục lại tâm trạng, ôm chồng sách thật dày đẩy cửa đi vào lớp bổ túc.
Bá !
Tiếng nghị luận nhất thời ngừng lại, từng đôi mắt nhìn về phía Trình Mâu đang bước vào.
- Chào lão sư.
Không biết là người nào cất giọng trước, từ chào hỏi đều nhịp nhàng vang lên, dọa cho Trình Mâu giật mình.
Đây là công lao của Nguyệt Chủ đại nhân !
Trình Mâu nhớ lại những gì mới nghe được ở dưới lầu, càng thêm chắc chắn suy đoán đó.
- Chào buổi tối, ta tên là Trình Mâu.
Trình Mâu trấn định lại, giọng giả vờ thâm trầm nói:
- Đêm nay, ta sẽ phụ trách dạy các ngươi, chủ yếu là tìm hiểu về Pháp luật và quy định của thành Huyền Vũ.
- Vâng.
Nhóm học trò cùng đồng thanh đáp.
Trình Mâu hoà hoãn lại, nói:
- Hai người lên đây đi, phát sách xuống.
- Để ta.
Vệ Cảnh ngồi ở bàn đầu, đứng lên trước.
Đêm nay, hắn không có ca trực, cho nên phải tới lớp bổ túc học tập Pháp luật và quy định.
Vệ Cảnh chiêu mộ hạ thủ, trong lớp bổ túc cũng có thuộc hạ của hắn, có người thông minh cũng đứng dậy theo, hỗ trợ phát Pháp luật và quy định của thành Huyền Vũ.
- Sách vô cùng quý, xin tất cả mọi người hãy trân trọng, không cho phép xé bỏ hay tùy ý xoá và sửa.
Trình Mâu nghiêm túc nói.
- Vâng.
Vệ Cảnh dẫn đầu đáp lại.
Trình Mâu nhìn quanh toàn bộ phòng học, đếm sơ qua, lớp học bổ túc một có khoảng hai mươi người, phần lớn đều là người xấp xỉ tuổi với hắn.
- Cạch cạch !
Trình Mâu gõ khe khẽ một cái trên bục giảng, giọng nói trầm thấp:
- Kế tiếp mở ra trang thứ nhất, học điều pháp luật và quy định đầu tiên.
Hắn không đọc sách giáo viên, đã nhớ toàn bộ nội dung cả quyển sách, cho nên không cần nhìn sách, như vậy cũng càng có thể khiến người khác tin phục.
- Điều thứ nhất, kẻ cố ý giết người, tử hình.
- Điều thứ hai, người ăn trộm sẽ bị phạt tù, số năm lao động cải tạo sẽ căn cứ vào giá trị của món đồ.
- Điều thứ ba, người đánh lộn ẩu đả, tùy theo trách nhiệm, thương thế để tiến hành đưa ra mức bồi thường.
- Điều thứ tư, kẻ tiết lộ cơ mật của thành Huyền Vũ, tử hình.
- Điều thứ năm…
Bầu không khí đột nhiên trầm xuống, chữ “chết” quanh quẩn ở bên tai mọi người, khiến bọn họ càng thêm để tâm những điều lệ pháp luật và quy định có chữ “chết”.
Một giờ trôi qua.
Trình Mâu thu sách lại, nhìn quét gian phòng một vòng, nghiêm túc nói:
- Hãy nhớ kỹ những gì hôm nay đã được dạy, ba ngày sau sẽ kiểm tra thí điểm đọc thuộc lòng, ai không đạt sẽ bị phạt.
- Trình lão sư, phạt thế nào vậy?
Vệ Cảnh giơ tay hỏi.
- Phạt chép pháp luật và quy định 50 lần, quét sạch đường ở Phố Buôn Bán năm ngày.
Trình Mâu tùy ý lấy ra hai ví dụ.
- Phạt chép 50 lần ! Ta còn chưa học hết các chữ cái, đây quả thực muốn mạng của ta mà.
- Không được, trở về nhất định học cho thuộc, ta cũng không muốn đi quét Phố Buôn Bán, chuyện đó thật mất thể diện.
Da mặt của Vệ Cảnh run một cái.
Nếu quả thật hắn phải đi quét Phố Buôn Bán, sợ là sẽ bị thuộc hạ cười nhạo, về sau làm sao quản thúc bọn họ, uy nghiêm còn đâu nữa?
Trình Mâu nhìn dáng vẻ của một số người phản đối, cũng biết những người ấy không chịu nổi việc phải quét đường phố.
Hắn trầm giọng nói:
- Nếu như chưa thuộc pháp luật và quy định, về sau sẽ ảnh hưởng đến việc tăng lương của các ngươi.
- Còn ảnh hưởng đến việc tăng lương? Xem ra cần phải nỗ lực học thuộc pháp luật và quy định.
Vừa nghe đến ảnh hưởng đến tốc độ tăng lương sau này, những người đang phản đối đều khẩn trương.
Trình Mâu nhếch miệng lên, nghĩ thầm những hình phạt mà Thành Chủ Đại Nhân đưa ra, đều trúng điểm yếu của họ.
Nói vậy những người kia vì không bị nghiêm phạt và tiền lương, sau khi trở về nhất định sẽ nỗ lực thuộc lòng Pháp luật và quy định của thành Huyền Vũ.
- Được rồi, đều trở về đi.
Trình Mâu ôm sách xoay người rời khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận