Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1473: Đồ Lan Gia Nhập Thành Huyền Vũ



Tán Viêm lắc đầu, lạnh nhạt nói:

- Ngươi không cần phải biết những thứ này.

Chỉ cần thêm hai ngày nữa, xe lửa sẽ được đưa vào sử dụng, đến lúc đó hắn đi từ Sơn Hải Quan quay về Nội thành có thể tiết kiệm được hơn một nửa thời gian.

- Được rồi.

Đồ Lan lộ vẻ mặt tiếc nuối.

Thời gian chậm rãi trôi qua, hơn hai giờ sau, xe thú đi vào nội thành, lại tiếp tục chạy thẳng tới khu Trung Ương.

Chờ sau khi hai người đến nơi, đã là bốn giờ chiều, tiếng chuông du dương vang lên từ quảng trường nội thành.

- Tới rồi.

Tán Viêm bước từ trên xe xuống dưới.

Đồ Lan xuống xe, đánh giá nơi đây, tâm trạng của cô có chút lo lắng.

- Đi thôi.

Tán Viêm liếc nhìn cô một cái, cất bước đi vào bên trong.

Đồ Lan vội vàng đi theo, lại bị A Thanh ngăn cản, tiến hành kiểm tra thường quy, xác định không có vấn đề mới cho cô đi qua. Sau khi cô tiến vào khu Trung Ương, cô cảm thấy mọi thứ bên trong đều rất mới lạ, hấp dẫn ánh mắt cô nhìn dáo dác khắp nơi.

Tới khi Đồ Lan nhìn thấy tầng tám cung điện, tim cô lập tức đập dồn dập hơn, từng nhịp thình thịch không ngừng, tới nơi này, cô còn cảm thấy hồi hợp hơn bước vào hoàng cung Hải Đinh.

Nơi cổng lớn của cung điện, Ba Phù tò mò hỏi:

- Đội trưởng Tán Viêm, tại sao ngươi lại đến đây?

Tán Viêm giải thích:

- Ba Phù, ta dẫn người tới gặp thành chủ đại nhân!

- Là ai?

Ba Phù mềm mại hỏi.

Tán Viêm đưa tay chỉ vào cô gái phía sau nói:

- Đồ Lan, đến từ thành Tát Luận, thành chủ đại nhân đã cho cô ấy lệnh bài.

Ba Phù ngây thơ nói:

- Tiểu thư Đồ Lan ư? Thành chủ đại nhân có nhắc tới ngươi, mời ngươi đi theo ta tới phòng tiếp khách trước.

Mục Lương đã dặn dò nhóm cô hầu gái nhỏ, nếu có một người tên là Đồ Lan tìm tới đâu, nhớ nói rõ cho anh.

Đồ Lan nghe lời tiểu hầu gái nói, trong lòng càng thêm khẳng định người trẻ tuổi uống rượu cùng cô sáng nay chính là thành chủ Thành Huyền Vũ.

Hai người theo cô hầu gái nhỏ vào phòng tiếp khách.

Ba Phù bưng tới trà nóng và điểm tâm, ôn hoà nói:

- Mời ngồi chờ ở đây một lát, thành chủ đại nhân rất nhanh sẽ tới.

- Được được.

Đồ Lan vội vàng gật đầu.

Hơn mười phút sau, Mục Lương mới rời khỏi phòng làm việc, cất bước đi vào phòng tiếp khách. Mục Lương mỉm cười chào hỏi:

- Lại gặp mặt.

- Ngươi thật sự là thành chủ Thành Huyền Vũ!

Đồ Lan ngơ ngẩn nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt.

- Tất nhiên là thật rồi.

Mục Lương cười khẽ vài tiếng, rồi bước tới ngồi ở ghế trung tâm.

Đồ Lan có chút khẩn trương, người trước mắt cô chính là thành chủ thành Huyền Vũ, tồn tại dám đối chọi trực tiếp với đoàn kỵ sĩ.

Mục Lương đi thẳng vào chủ đề, hỏi:

- Nếu ngươi đã đến đây, chắc cũng có suy nghĩ muốn hợp tác với thành Huyền Vũ chúng ta, đúng không?

- Cái kia… Ta muốn hỏi trước xem, cụ thể chúng ta sẽ hợp tác như thế nào?

Đồ Lan nghiêm túc hỏi.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Giúp ta bán rượu.

- Hả?

Đồ Lan sửng sốt.

Mục Lương nâng chung trà lên quơ quơ, bình tĩnh nói:

- Ngươi đã uống rượu của ta, chắc cũng biết nó mạnh tới mức nào, ngươi hợp tác với ta, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn bây giờ.

- Thành chủ đại nhân, ngươi không biết ta.

Vẻ mặt Đồ Lan trở nên nghiêm túc.

- Ý ngươi là gì?

Mục Lương nhướng mày.

Đồ Lan nghiêm túc nói:

- Đam mê lớn nhất của ta chính là ủ rượu, mở quán rượu chỉ vì muốn bán những loại rượu do chính tay ta ủ, được mọi người khen ngợi yêu thích mới là mơ ước của ta.

- Cho nên ngươi chỉ muốn ủ rượu, chứ không nghĩ tới bán rượu?

Mục Lương ngừng động tác lắc lư chén rượu trong tay.

- Đúng vậy.

Đồ Lan dùng sức gật đầu.

- Như vậy sao?

Hai mắt Mục Lương lóe sáng.

Đạp đạp đạp…

Tiếng bước chân thanh thúy vang lên.

Tiểu Tử đi vào phòng tiếp khách, bước nhanh đi tới bên cạnh Mục Lương, thấp giọng nói:

- Đại nhân, người của cửa hàng Dụ Chính muốn gặp ngài.

- Cuối cùng, bọn họ cũng đến đây.

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng ngời. Sau đó, anh nghiêng đầu dặn dò:

- Mời bọn họ tới khu Trung Ương đi.

- Vâng.

Tiểu Tử lên tiếng, tiếp theo lập tức xoay người rời đi.

Mục Lương lại hô:

- Chờ một chút, cho bọn họ cưỡi ong thợ tiến vào, đừng để lãng phí thời gian trên đường.

- Vâng.

Tiểu Tử cung kính đáp.

Đồ Lan lộ vẻ mặt chờ mong nhìn về phía anh.

Mục Lương nhìn về phía Đồ Lan, trở lại chủ đề chính nói:

- Ta không thể dạy phương pháp ủ rượu cho người ngoài, trừ phi ngươi gia nhập thành Huyền Vũ, trở thành người của thành Huyền Vũ.

- Ta có thể!!

Đồ Lan không chút do dự nói.

- Người nhà của ngươi thì sao?

Mục Lương hơi hơi nghiêng đầu.

Đồ Lan nghiêm túc nói:

- Mặc kệ bọn họ, ta đã sống tự lập, cha mẹ sẽ không tham gia vào chuyện của ta.

Mục Lương lạnh nhạt hỏi:

- Ngươi gia nhập thành Huyền Vũ đến giúp ta ủ rượu, vậy quán rượu Đồ Lan làm sao bây giờ?

- Quán rượu Đồ Lan cũng đưa cho đại nhân.

Đồ Lan cao giọng nói.

- Tặng cho ta? Ngươi xác định?

Mục Lương từ từ buông chén trà trong tay xuống.

Đồ Lan trong trẻo nói:

- Đúng vậy, đại nhân có thể bán rượu đế và rượu trái cây ở quán rượu Đồ Lan, cũng rất dễ dàng mở rộng nó.

- Ừm, hiển nhiên là rất sễ dàn.

Khóe môi Mục Lương hơi hơi cong lên.

Trong lòng anh đã có ý tưởng, nên xây dựng quán rượu Đồ Lan thành khách sạn cao cấp, một khách sạn cao cấp có nơi nghỉ chân và ăn uống kết hợp.

Đương nhiên, nếu muốn bố cục lại quán rượu Đồ Lan, chắc chắn phải cần qua cải tạo một chút. Một khách sạn với bảy tám tầng lầu? Hoàn toàn có thể.

- Vậy thành chủ đại nhân đã đồng ý rồi?

Hai tròng mắt Đồ Lan lòe lòe tỏa sáng hỏi.

- Ừm, ta đồng ý rồi.

Mục Lương gật đầu.

Không nghĩ tới, chưa bàn xong chuyện hợp tác mà đối phương đã trực tiếp bán mình cho thành Huyền Vũ.

Đồ Lan đứng mạnh lên, nghiêm túc nói:

- Vậy ta lập tức trở về mang khế đất đưa cho đại nhân.

- Đi thôi, ngày mai để cho quán rượu Đồ Lan ngừng kinh doanh, ta sẽ phái người đi qua cải tạo.

Mục Lương khoát tay áo.

- Vâng.

Đồ Lan dùng sức gật đầu.

Khi rời đi trên mặt cô nở một nụ cười đầy thoả mãn, bước chân cũng cảm thấy nhẹ nhàng như đang dẫm trên mây.

Trong suy nghĩ của Đồ Lan, chỉ cần cô được tới thành Huyền Vũ ủ rượu, vậy sớm hay muộn cô cũng có thể ủ ra loại rượu ngon nhất thế gian, hoàn thành tâm nguyện cả đời của cô.

- Thành chủ đại nhân, thuộc hạ cáo lui.

Tán Viêm thi lễ với anh rồi cũng xoay người rời đi.

…………..

Đạp đạp đạp …

Ở khoảng sân của một toà nhà thuộc quyền sở hữu của thành Huyền Vũ trong thành Tát Luận.

Năm người Ngôn Băng, Ny Cát Sa, Hổ Tây, Ti Toa Lệ, Tuyết Cơ đứng thành một vòng, đang kiểm tra, đối chiếu tình báo.

- Nhiệm vụ lần này chính là giải quyết một tổ chức tên là Kim, giết chết toàn bộ thành viên tổ chức này ngay tại chỗ, và giải cứu những đứa nhỏ bị bắt đi.

Ngôn Băng nghiêm mặt nói.

Cô chính là tổng phụ trách còn Ny Cát Sa là phó tổng phụ trách của nhiệm vụ lần này.

- Chúng ta đã hiểu.

Đám người Ny Cát Sa và Hổ Tây cùng hô lớn đáp lại.

Ngôn Băng hạ giọng, lấy tay vẽ ra một sơ đồ trên mặt đất, chỉ ra khu lều của tổ chức Kim.

Mấy cô gái vây quanh, cố gắng nhớ kỹ tất cả tình báo của tổ chức Kim.

Bạn cần đăng nhập để bình luận