Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1534: Tai Nghe Bluetooth Phiên Bản Dị Giới

Ba Phù trở về từ bên ngoài cung điện thấy Già Lạc liền chào hỏi giòn giã:

- Tiểu thư Già Lạc đến tìm thành chủ đại nhân sao?

- Ừm, ta đi tới phòng làm việc tìm ngài ấy.

Già Lạc vứt xuống một câu, quay người đi đến chỗ phòng làm việc ở Thiên Điện. Thanh Vụ chớp chớp đôi mắt đẹp, nhìn về phía Ba Phù hạ giọng hỏi:

- Ba Phù, chị ấy là ai vậy?

Ba Phù giới thiệu:

- Chị ấy tên là Già Lạc, là người phụ trách công xưởng linh khí, đồng thời cũng là linh khí sư cao cấp, cường giả cấp tám cao cấp.

Sau khi Già Lạc gia nhập thành Huyền Vũ, bình thường đều dừng quả Tinh Thần nên sức mạnh đã đột phá tới cấp tám cao cấp.

- Linh khí sư cao cấp!! Cường giả cấp tám cao cấp!!

Môi hồng Thanh Vụ há to, kinh ngạc kêu lên không thôi. Đôi mắt Ba Phù mang ý cười nói:

- Bình tĩnh, thành Huyền Vũ chúng ta có bốn vị linh khí sư cao cấp.

- Bốn vị!!

Thanh Vụ trợn to đôi mắt tròn trịa.

- Đúng vậy, thành chủ đại nhân, tiểu thư Già Lạc, Lê Nhã, Lê Tuyết.

Ba Phù thanh thúy nói.

Thanh Vụ hoảng hốt:

- Thật lợi hại... !

Ba Phù vỗ bả vai Thanh Vụ, cười thúc giục nói:

- Tốt, mau lau nhà đi, làm xong đi chuẩn bị cơm trưa với ta.

- Được.

Thanh Vụ dùng sức gật đầu.

Một bên khác, Già Lạc gõ cửa phòng làm việc.

- Mục Lương, ta có thể vào không?

Cô mở miệng hỏi.

- Vào đi.

Tiếng đồng ý của Mục Lương truyền ra từ trong phòng.

Ken két.

Già Lạc đẩy cửa ra đi vào phòng làm việc, thấy anh cau mày đứng trước bàn làm việc, trên mặt bàn có tinh thạch hung thú và vật liệu hung thú, liền cười hỏi:

- Gặp vấn đề khó khăn gì sao?

- Ừm, có vài vấn đề.

Mục Lương ngẩng đầu lên.

- Cần ta giúp không?

Già Lạc bước tới trước bàn làm việc, thả túi trong tay xuống.

Anh ngước mắt bình thản hỏi:

- Tối nay nói sau, ngươi tới là vì có chuyện gì?

- Ta đã làm được linh khí ngươi muốn.

Già Lạc mở túi trong tay, lấy ra mấy món linh khí từ bên trong.

- Nhanh như vậy?

Mục Lương ngạc nhiên.

Anh nhìn về phía linh khí Lạc Già lấy ra, đó là mười vật có hình dạng nhìn như tai nghe chụp ở kiếp trước, chỉ là chất liệu thì dùng xương cốt của hung thú.

- Trước sau gì cũng bỏ ra thời gian một tháng, không tính là nhanh!

Già Lạc nghiêng đầu cười nói.

- Đã rất nhanh rồi, ta tự cho rằng nhanh nhất cũng phải tốn nửa năm.

Mục Lương chăm chú nói.

Già Lạc còn có công việc khác trong tay, ví dụ như chế tạo phi thuyền vận chuyển, còn bồi dưỡng linh khí sư các loại. Mục Lương để Già Lạc chế tạo linh khí là một loại máy truyền âm và máy nghe giống với tai nghe bộ đàm kiếp trước. Cái này vốn là do anh tưởng tượng, không nghĩ tới Già Lạc thật sự làm được.

Già Lạc cười làm đôi mắt đẹp cong cong, nghiêng đầu hỏi:

- Cho nên, ngươi có thưởng gì không?

- Muốn thưởng cái gì, ngươi nói.

Mục Lương cười nói.

- Để ta suy nghĩ.

Già Lạc đưa tay chống cằm, bày ra dáng vẻ trầm tư.

Mục Lương nhịn không được cười phá lên, cầm lấy linh khí được bày ra trên bàn làm việc.

- Nghĩ xong rồi!

Già Lạc cười nhẹ nhàng nói.

Mục Lương hiếu kỳ hỏi:

- Muốn cái gì?

Đôi mắt Già Lạc mang theo ý cười nói:

- Váy, ta muốn một chiếc váy như chị Thấm Lan.

- Muốn chiếc váy giống thế sao?

Mục Lương hơi sửng sốt.

Già Lạc lắc đầu tức giận cười nói:

- Dĩ nhiên không phải, ta muốn nói chính là kiểu dáng, ta cũng muốn kiểu váy dài.

- Không thành vấn đề.

Mục Lương như có điều suy nghĩ chậm rãi gật đầu, nhếch khóe môi, ôn hòa nói:

- Loại váy như thế ngươi cũng có thể làm, đối với ngươi mà nói việc này không khó.

- Nhưng ta muốn ngươi làm.

Già Lạc bình tĩnh nhìn anh.

- Được thôi, ta có thể.

Mục Lương bật cười, dời lực chú ý sang linh khí Già Lạc lấy ra, anh cầm một cái rồi nhìn.

Già Lạc nói nhỏ:

- Ta đặt tên cho nó là tai nghe.

- Ngươi thấy thế nào?

- Ừm, tên rất chính xác.

Mục Lương gật đầu.

Cái loa không tính là nặng, hai bên vị trí tiếp xúc với lỗ tai đều có một viên tinh thạch hung thú. Bên trong nửa vòng tròn che tai là một đôi cánh nhỏ nhắn, đó là cánh của Trùng Cộng Hưởng.

Ấp Trùng Cộng Hưởng cũng không phải là thành công trăm phần trăm, có rất nhiều trùng chưa thể ấp được, cuối cùng chết bên trong trứng. Vật liệu để chế tạo tai nghe chính là trứng Trùng Cộng Hưởng đã chết.

Già Lạc ra hiệu:

- Đeo lên thử có hiệu quả không?

Cô nói xong liền cầm lấy cái loa khác, thuần thục đeo lên trên đầu.

- Được.

Mục Lương lên tiếng, đeo loa ở trên đầu rồi điều chỉnh vị trí tốt.

Lỗ tai tiếp xúc với vị trí che tai có một tầng vải tơ tằm mềm mại, cho nên đội ở trên đầu cũng sẽ không cấn.

- Để kéo khoảng cách, ta đi ra bên ngoài.

Già Lạc quay người đi ra khỏi phòng làm việc.

Trước khi sắp đi ra khỏi phòng làm việc, nàng quay lại nhắc nhở:

- Lúc tai nghe rung lên, ấn tinh thạch hung thú liền có thể trao đổi.

- Được rồi.

Mục Lương lên tiếng.

Anh im lặng chờ đợi, qua vài phút, cái loa chụp tai rung nhẹ.

- Tới.

Mục Lương đưa tay vỗ nhẹ tinh thạch hung thú, cái loa đang rung lập tức hết rung. Sau một khắc, giọng nói trong trẻo của Già Lạc vang lên bên ta:

- Mục Lương, có nghe thấy không?

Mục Lương đáp lại:

- Nghe thấy.

- Vậy là tốt rồi, ta phải giới thiệu kỹ hơn.

Già Lạc nhẹ nhàng nói.

- Được.

Mục Lương ngồi xuống.

Già Lạc dịu dàng nói:

- Có mười bộ tai nghe đều có thể lẫ truyền âm và không bị kéo dài, nhưng có khuyết điểm là khoảng cách giữa bọn nó hơn 100km liền không dùng được.

- 100km, đủ để dùng.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Anh định đưa tai nghe cho Bộ Đội Đặc Chủng U Linh dùng, để các cô thuận lợi thi hành nhiệm vụ, có thể trao đổi mọi lúc mọi nơi.

Tai nghe càng dễ mang theo hơn Trùng Cộng Hưởng, lúc trao đổi sẽ không bị người bên ngoài nghe được nội dung.

- Ngươi hài lòng là được.

Già Lạc vừa dứt lời, cửa phòng làm việc liền bị đẩy ra.

Lúc cô giới thiệu công năng của tai nghe thì đã bắt đầu quay trở lại phòng làm việc.

……….

Thành Tát Luận.

Ny Cát Sa ôm bản đăng ký dày, sau đó gõ cửa phòng.

Cộc cộc cộc. Cửa phòng vang lên mấy lần, cửa liền mở ra.

Người mở cửa là thiếu niên khoảng mười tuổi có tóc ngắn, dáng người gầy yếu, nhìn như mấy ngày chưa ăn.

- Chị tìm ai?

Thiếu niên rụt rè hỏi.

Ny Cát Sa nhíu mày, giọng nói dịu xuống:

- Ta là người ở thành Huyền Vũ, sau này nơi đây sẽ do thành Huyền Vũ quản lý, nên phải tiến hành đăng ký dân số.

Thiếu niên chớp chớp đôi mắt tràn đầy tia máu, rụt rè hỏi:

- Cần ta làm điều gì sao?

- Ta hỏi ngươi đáp là được.

Ny Cát Sa lật bản đăng ký nói.

- Vâng.

Thiếu niên yếu ớt gật đầu.

- Tên là gì, trong nhà có mấy người...?

Ny Cát Sa hỏi vài câu hỏi rồi nhìn thiếu niên.

- Ta tên là Hi Lâm, năm nay mười lăm tuổi, trong nhà... Chỉ còn ta và chị ta.

Hi Lâm nói nhỏ.

Mắt Ny Cát Sa lộ vẻ thương xót, ôn nhu hỏi:

- Chị ngươi đâu?

- Chị ấy ra ngoài tìm việc làm.

Hi Lâm giải thích.

- Cha và mẹ đâu?

Ny Cát Sa truy hỏi.

Hi Lâm cắn môi dưới, trầm mặc một lúc lâu, mới hạ giọng nói:

- Sau khi Trăng Máu giáng lâm, cha và mẹ bị kỵ sĩ trưởng mạnh mẽ ép đi hỗ trợ ngăn cản thủy triều ma thú, cuối cùng chết ở bến cảng.

Ny Cát Sa há to miệng, càng thêm thương xót cho thiếu niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận