Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3717: Ở hài tử trước mặt cố ý đùa bỡn chơi. (2 càng ).

Chương 3717: Cố ý phô trương trước mặt các con. (2 chương). Bên trong Tiên Ẩn bí cảnh, trên chiến thuyền Tử Tinh. Vũ Thanh ngồi ở mũi thuyền, nhìn về phía chiến trường phía trước, Nguyệt Thấm Lam và những người khác đang giao chiến với dị thú mới. Mục Lương đứng bên cạnh nàng, trong lòng vẫn ôm Mục Ngải Mễ, cô con gái nhỏ đang dựa vào khuỷu tay hắn ngủ rất ngon. "Đánh trận thứ năm rồi, không tính để cho các nàng nghỉ ngơi một chút sao?" Vũ Thanh nghiêng đầu hỏi. "Còn sớm." Mục Lương mỉm cười nói. Mỗi khi dị thú bị tiêu diệt, luôn sẽ có dị thú mới đến, thực lực đều không khác mấy so với đợt dị thú đầu tiên. Khóe môi Vũ Thanh nhếch lên, bình luận: "Ngươi cũng điên rồi." "Đây là tôi luyện, không phải đi du lịch, đương nhiên phải ác một chút." Ánh mắt Mục Lương điềm tĩnh nói. Vũ Thanh nhún vai không đồng tình, đột nhiên mi tâm khẽ động, trong lòng sinh ra cảm giác bất an. "Sao vậy?" Mục Lương liếc nàng một cái, phát hiện thần tình của nàng thay đổi. "Sơ đại Thần Nữ xuất thế." Vũ Thanh ngữ khí ngưng trọng nói. Nàng trước đây tu luyện bản nguyên tiên pháp Thái Thượng Vô Tình, tiên pháp mà sơ đại Thần Nữ tu luyện cũng giống như vậy, bây giờ tuy đã tự chém bản nguyên tiên pháp, nhưng vẫn có thể cảm ứng được sự tồn tại đồng nguyên. Vũ Thanh cẩn thận nghĩ lại, loại trừ rất nhiều khả năng, vậy chỉ có sơ đại Thần Nữ vẫn còn tu luyện bản nguyên tiên pháp, chắc chắn là nàng ta xuất thế. Mục Lương khẽ nhíu mày, toàn tri 12 pháp tắc thi triển, con ngươi thâm thúy trở nên càng thêm khó dò, suy diễn toàn bộ những tính toán nhắm vào bản thân. Sau hơn mười hơi thở, hắn thở ra một hơi nói: "Ừm, là sơ đại Thần Nữ xuất thế, nhắm vào ta mà đến." "Vậy ngươi định làm thế nào?" Vũ Thanh nghiêng đầu ngữ khí ngưng trọng hỏi. "Tới một người giết một người." Mắt Mục Lương lạnh như băng. Vũ Thanh nhắc nhở: "Không nên xem thường sơ đại Thần Nữ, nàng ta rất mạnh, thực lực gần với vô thượng Tiên Đế cảnh." Mục Lương thản nhiên nói: "Phải không." Vũ Thanh cau mày nói: "Ngươi đừng không để trong lòng." Mục Lương nhìn nàng một cái, giọng điệu bình thản: "Ta rất để bụng, nàng ta có thể kiểm nghiệm thực lực của ta, ta chờ mong nàng ta đến." Hắn đã suy diễn qua, sơ đại Thần Nữ của Thái Thượng Vô Tình Tông sẽ tìm đến hắn, chỉ cần ở chỗ này chờ là được. Vũ Thanh há miệng, nhìn về phía Mục Lương, vẻ mặt rất phức tạp, người này luôn luôn rất tự tin. "Chiến trường rất kịch liệt, Ly Nguyệt bắn ra từng mũi tên màu vàng, tiễn pháp vẫn bách phát bách trúng. Lần này các nàng đối mặt với dị thú hình người, mọc sáu cánh tay, có thể thao túng năng lượng thiên địa đối địch. Mục Cảnh Lam và các con khác có vẻ hơi vất vả khi đối phó." Mục Lương nhãn thần bình tĩnh nhìn, không ra tay giúp đỡ, nếu không thì không gọi là tôi luyện nữa. Chiến đấu kết thúc sau ba giờ, dị thú bị chém hết, vị trí con mồi và thợ săn đổi cho nhau. "Phụ thân, chúng ta lại thắng rồi." Mục Mạn Tiên thở hổn hển nói. "Rất tốt, nghỉ ngơi một lát đi." Mục Lương cười khen ngợi. "Vâng." Mục Ngọc Kỳ và những người khác thở dài, trở xuống boong tàu Tử Tinh chiến thuyền, ai nấy đều có vẻ hơi chật vật. Ly Nguyệt cùng Hồ Tiên mấy người từ trên trời đáp xuống, quần áo trên người đều dính máu, trận chiến vừa rồi cũng gây áp lực không nhỏ đối với các nàng. "Sao vậy, bị thương rồi sao?" Mục Lương ôn nhu hỏi. "Không sao, chỉ là vết thương nhỏ thôi." Nguyệt Thấm Lam không để ý nói. Chiến đấu không thể tránh khỏi bị thương, may mà trên người ai cũng có Tiên Khí phòng ngự, vết thương cũng đều là vết thương nhẹ. "Vậy thì tốt rồi, nghỉ ngơi một ngày đi." Mục Lương giọng điệu ôn hòa. Sibeqi bĩu môi nói: "Không phải chúng ta muốn nghỉ ngơi là nghỉ ngơi được, dị thú ở đây vẫn cứ đến quấy rầy." "Có ta ở đây, không sợ." Mục Lương cười khẽ mở miệng, lập tức phóng thích ra khí tức Thái Ất Chân Tiên cảnh, ngay lập tức làm cho dị thú trong bóng tối không dám hành động thiếu suy nghĩ. "Hống hống hống ~~~" Ở sâu trong Tiên Ẩn bí cảnh, một tiếng hét giận dữ truyền ra, đồng dạng là khí tức Thái Ất Chân Tiên cảnh chớp mắt là đến. Thần tình Mục Lương lạnh lùng, giơ tay lên tùy ý vung, khí tức Thái Ất Chân Tiên cảnh khuếch tán tới bị ngăn cản lại. "Kinh động đến dân bản địa." Vũ Thanh thờ ơ nói. Bên trong Tiên Ẩn bí cảnh có dị thú Thái Ất Chân Tiên cảnh, bị người của Thái Thượng Vô Tình Tông xem như dân bản địa. Một luồng ánh sáng đen từ sâu trong Tiên Ẩn bí cảnh bắn ra, trong chớp mắt đến bên ngoài chiến thuyền Tử Tinh, hóa thành một đại hán cao chín thước. "Dị thú hóa hình thành người." Mục Mạn Tiên thần tình khẩn trương. "Cút khỏi nơi này." Đại hán phẫn nộ lên tiếng, con ngươi đen láy mang theo sát ý. "Ồn ào." Mục Lương lạnh nhạt mở miệng, trong tay xuất hiện trảm Tiên kiếm. "Muốn chết." Dị thú hóa hình đại hán âm thanh mang theo sát ý, một bước trước tấn công Mục Lương. Hắn vung một quyền, không gian đều gấp khúc, năng lượng cuồng bạo nhắm về phía Mục Lương. Mục Lương lạnh lùng vung ra một kiếm, không gian trùng điệp trước mặt lập tức bị xé làm hai, đồng thời công kích của dị thú cũng bị một kiếm đánh tan. Đồng tử của dị thú hóa thành đại hán kịch liệt co rút, lúc này trực quan cảm nhận được sự cường đại của Mục Lương. Mục Lương cất bước tiến lên, tiếp đó trong nháy mắt xuất hiện trước mặt đại hán, lực lượng pháp tắc Thái Sơ Bản Nguyên giáng xuống. Thân thể dị thú kịch liệt run rẩy, xoay người liền muốn bỏ trốn. "Ta cho ngươi đi à?" Mục Lương thản nhiên lên tiếng, thân thể đã xuất hiện trước mặt đại hán, lực lượng pháp tắc Thái Sơ Bản Nguyên đánh lên người dị thú. Đại hán nhất thời phun máu bay ra, ngay sau đó lại bị Mục Lương đuổi theo, từng quyền oanh kích lên người hắn. Sức phòng ngự của hắn rất mạnh, gắng gượng dính ba quyền của Mục Lương mới phá được phòng ngự, một thân máu thịt đều bị đánh nát. Ánh sáng đen hiện lên, dị thú một lần nữa ngưng tụ lại thân thể, chứng kiến Mục Lương tới gần chỉ còn lại sự sợ hãi tột độ. "Xin tha cho ta." Đại hán giọng run rẩy nói. "Xin lỗi, ta cần tinh hạch của ngươi." Mục Lương lạnh nhạt lên tiếng, trảm Tiên kiếm đâm ra. Thời gian như ngưng kết lại vào giờ phút này, trong khi đồng tử đại hán đột ngột co rút lại, trảm Tiên kiếm mang theo sức mạnh không thể cản phá xuyên qua thân thể hắn. Một viên tinh hạch dính máu từ trong cơ thể hắn bay ra, dễ dàng rơi vào lòng bàn tay Mục Lương. Nhìn có vẻ như chỉ là một kiếm đơn giản, kì thực lại ẩn chứa pháp tắc Thái Sơ Bản Nguyên, pháp tắc chí cao Huyền Vũ, pháp tắc Thời Gian, sức mạnh pháp tắc toàn tri. "A ~~~" Đại hán vẻ mặt không cam lòng đọng lại, thân thể biến về bản thể, là một con Giao Long đen dài hơn 3000m. Nó giống như một ngọn núi đen vắt ngang trên không trung, tu luyện trăm vạn năm đây là lần đầu tiên nó thất bại, cái giá phải trả chính là cả tính mạng. Ở trong Tiên Ẩn bí cảnh, cá lớn nuốt cá bé là định luật bất biến từ ngàn xưa. Nó vốn định nuốt Mục Lương để bản thân mạnh hơn, không ngờ mới giao chiến đã rơi vào thế hạ phong. Mục Lương theo tay vung lên, đem thi thể Giao Long cất đi. "Phụ thân thật là lợi hại." Mục Mạn Tiên và những đứa con khác thán phục lên tiếng, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Mục Lương trên không trung. "Ta cũng muốn trở nên cường đại như phụ thân." Mắt Mục Cảnh Lam lộ ra tinh mang nói. "Cố ý phô trương trước mặt các con." Ly Nguyệt phê bình. Nguyệt Thấm Lam cùng Hồ Tiên đồng tình gật đầu, các nàng rất hiểu Mục Lương. Mục Lương ho nhẹ hai tiếng, nhãn thần bất đắc dĩ nhìn về phía Ly Nguyệt mấy người.
.000oo C ps: « 2 chương »: Xin đánh giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận