Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 152: Trung Khu Thuỷ Lợi

- Chấn động thật đáng sợ.
Nguyệt Thấm Lam cảm thán, ưu nhã không bị sự lay động của mặt đất ảnh hưởng.
- Nhà của chúng ta cũng thay đổi.
Mễ Nặc kinh ngạc hô.
Cô xoay người nhìn thấy căn nhà cũ, đang xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Vốn dĩ căn nhà nho nhỏ, đang nhanh chóng mở rộng, từng một trụ bằng đá khổng lồ bay lên.
Một tòa cung điện cực lớn hiện ra ở trước mắt mọi người.
Ngay sau đó, từng tòa Thiên Điện nhỏ thay thế tất cả căn nhà cũ, khu vực của Trà Thụ Tinh Huy, cũng có một bờ tường vây xung quanh, tạo thành một cái hậu hoa viên.
- Một tòa cung điện, khí thế thật uy nghiêm.
Trong mắt của Ly Nguyệt lóe ra tia sáng kỳ dị, từ trước tới nay, cô chưa từng thấy cung điện như vậy.
- Đây có hơi quá khoa trương không?
Ngải Lỵ Na ngây người ngạc nhiên nói.
Ngủ ở trong căn nhà lớn như vậy, có thể có vẻ quá xa xỉ hay không, còn có thể ngủ được sao?
Khuôn mặt nhỏ của Vệ Ấu Lan rối rắm, căn nhà lớn như vậy rất tốt, nhưng quét vệ sinh sẽ có chút khó khăn.
- Phòng nghiên cứu của ta, đồ vật bên trong sẽ không bị chôn chứ?
Vẻ mặt của Vưu Phi Nhi cầu xin, nhìn căn nhà quen thuộc biến mất không thấy.
- Sẽ không, mọi thứ đều sẽ nguyên vẹn.
Mục Lương lau mồ hôi trên trán tí.
Bước chân anh có hơi choáng váng, đi tới nói:
- Ta chỉ mở rộng tường và mái nhà, cũng không có làm hư đồ vật bên trong.
- Mục Lương, ngươi không sao chứ?
Nguyệt Thấm Lam đỡ lấy Mục Lương, lo lắng nhìn sắc mặt của anh tái nhợt.
- Ngươi không nên làm quá sức.
Mễ Nặc chầm chậm đi tới, đỡ lấy tay bên kia của Mục Lương.
- Không có việc gì, chậm một chút là được rồi.
Mục Lương nhẹ lay động đầu một cái.
Anh hoàn thành cải tạo lớn như vậy, tinh lực chủ yếu tiêu hao ở trên mấy thứ kia.
Trong lúc nhất thời, suy nghĩ quá nhiều, tính toán quá nhiều thứ.
- Còn lại ngày mai lại làm tiếp!
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.
Mục Lương nhếch miệng cười, nói:
- Chỉ còn một chút ở khu vực quan trọng, là hoàn thành tốt.
Thành Huyền Vũ đã hoàn thành cải tạo được 90%, chỉ còn thiếu cải tạo nguồn nước là xong.
- Vậy cũng phải nghỉ ngơi một chút.
Mễ Nặc quan tâm nói.
- Yên tâm đi, chỉ là mở rộng một cái ao, cũng sẽ không tiêu hao gì nhiều.
Trước đó, Mục Lương đã cải tạo một nơi dành cho đường nước, hiện tại chỉ còn thiếu một cái ao nước nhỏ làm nguồn nước.
- Vậy ta dìu ngươi đi.
Mễ Nặc lưỡng lự một cái rồi nói.
- Không cần, bây giờ, ta đã hồi phục được một ít rồi.
Mục Lương cảm thấy rất buồn cười, lắc đầu.
Chỉ là trong nháy mắt, đầu của anh phải suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần được nghỉ một chút là có thể khôi phục lại.
Mục Lương dẫn theo các cô gái cùng nhau đi về hậu hoa viên phía trước, cũng chính là nơi sau này, dùng để làm vườn trồng trọt trên khu vực trung ương.
Anh nhìn hậu hoa viên, nói với các cô gái:
- Về sau, nơi đây sẽ trồng các loại rau xanh cho chúng ta ăn.
Sau khi, có đồng ruộng, sản xuất dành cho khu vực trung ương và sản xuất dành cho thành Huyền Vũ sẽ phân chia ra, cũng chính là thứ đặc cung.
- Cây thuốc thì sao? Cũng trồng ở nơi đây sao?
Vưu Phi Nhi hỏi.
- Cấy thuốc trân quý sẽ được trồng ở nơi đây.
Mục Lương liếc mắt nhìn Đôi Cánh Thiên Sứ, nhẹ giọng nói:
- Các ngươi cũng có thể trồng vài thứ mình thích.
Loài thực vật trân quý nhất ở khu vực trồng trọt trong hậu hoa viên chính là Trà Thụ Tinh Huy, Đôi Cánh Thiên Sứ và cây thuốc cường hóa bí dược khác.
Còn lại một ít rau xanh, cây ăn quả, với một ít hoa cỏ thông thường.
- Ta không có.
Nguyệt Phi Nhan lắc đầu.
Mấy đồ vật cô thích, có thể không nhịn được sẽ dùng lửa đốt.
- Ta cũng không có.
Ly Nguyệt lắc đầu.
Chỉ cần có Đôi Cánh Thiên Sứ, cô sẽ không cần những thứ hoa cỏ khác.
- Nơi đây giao cho Vưu Phi Nhi quản lý!
Mục Lương chỉ điểm Vưu Phi Nhi tới quản lý hậu hoa viên.
Miễn cho tóc vàng cô gái cả ngày đứng ở trong sở nghiên cứu, vừa lúc mượn cớ để cho cô đi lại nhiều hơn.
- Ta sao? Vậy có thể trồng toàn bộ cây thuốc được không?
Vưu Phi Nhi ngốc bẩm sinh, mơ màng hỏi.
- Không được, cây thuốc bình thường sẽ được trồng ở vườn thuốc.
Mục Lương lắc đầu nói.
Anh không cần nghĩ cũng biết Vưu Phi Nhi vì muốn thuận tiện, vừa muốn đổi hậu hoa viên thành vườn cây thuốc.
- Mễ Nặc, ngươi cũng phụ trách khu hậu hoa viên này.
Mục Lương lo lắng nhìn cô gái tóc vàng mơ hồ kia.
- Được.
Mễ Nặc thanh thúy đáp.
- Ao nước quá nhỏ.
Mục Lương nhìn ao nước không lớn trước mắt, đã không cách nào cung ứng lượng nước hiện tại của thành Huyền Vũ.
Anh nhìn liếc mắt nhìn Trà Thụ Tinh Huy, phát hiện chiếm diện tích cũng không nhỏ, nên mở rộng diện tích ao nước cũng có giới hạn.
- Như vậy chỉ cần đào sâu xuống.
Mục Lương điều khiển đất đá, bắt đầu mở rộng ao nước sâu đến mười mét, độ rộng cũng đạt tới mười mét.
Hoa lạp lạp...
Mực ao nước nhanh chóng giảm xuống, Thủy Tinh Ngư đang ngưng tụ nước thật nhanh.
- Quá chậm, dựa theo tốc độ ngưng tụ nước bây giờ vẫn không ổn.
Mục Lương liếc nhìn mực nước đang dâng lên trong ao.
Anh muốn liên tục không ngừng tạo ra nước, mà không phải sinh ra nước đứt quảng.
- Qua đây.
Mục Lương vẫy vẫy tay với Thủy Tinh Ngư.
- Hoa lạp lạp...
Thủy Tinh Ngư cuồn cuộn nổi lên mặt nước, được một ít nước bao phủ bay lên, bị Mục Lương nắm ở trong tay.
Anh ra lệnh cho hệ thống trong đầu:
- Hệ thống, cho Thủy Tinh Ngư tiến hóa đến cấp 6.
Nếu không muốn có suy nghĩ nhiều về nguồn nước, vậy cho Thủy Tinh Ngư tiến hóa một cái là được rồi.
- Ting! Cấp 3 tiến hóa đến cấp 6, khấu trừ 111000 điểm tiến hóa.
- Ting! Thủy Tinh Ngư cấp 6 tiến hóa thành công.
- Ting! Ngưng Tụ Nguyên Tố Thủy tiến giai thành: Điều Khiển Nguyên Tố Thủy.
- Ting! Có tiếp nhận thiên phú vừa mới đột phá của Thủy Tinh Ngư: Điều Khiển Thủy Nguyên Tố hay không?
- Ừm, tiếp nhận.
Mục Lương gật đầu.
- Ting! Ngưng Tụ Thủy Nguyên Tố đang trong quá trình thay đổi... Quá trình thích ứng đang tiến hành... Truyền thừa hoàn tất.
Mục Lương nhất thời cảm nhận được một cỗ cảm giác mát lạnh, thoải mái rửa sạch toàn thân, cái đầu đang mệt mỏi nhất thời cũng dễ chịu hơn.
- Hoa lạp lạp...
Thủy Tinh Ngư giãy giụa, muốn thoát khỏi tay của Mục Lương, rơi vào trong ao nước, kích thước của nó nhanh chóng tăng trưởng.
Một mét, hai mét, bốn mét.
Kích thước thân thể của Thủy Tinh Ngư tăng trưởng đến bốn mét, ao nước chớp mắt đã đầy nước, nước dâng lên vượt qua miệng ao, đang trào ra cực nhanh, ào ạt liên tục đổ vào đường dẫn nước.
Hoa lạp lạp...
Nguồn nước không ngừng chảy vào đường dãn nước, không hề dừng lại.
- Hoa lạp lạp !
Thủy Tinh Ngư lộ cái đầu ra từ ao nước, ủy khuất nhìn Mục Lương, biểu đạt ao nước này quá nhỏ.
- Rồi rồi, ta sẽ giúp ngươi mở rộng một chút.
Mục Lương buồn cười lắc đầu.
Anh điều khiển đất đá, mở rộng diện tích trong ao nước thành mười lăm mét, nhưng cái miệng vẫn duy trì cỡ mười mét, biến thành một hình dạng bụng bia.
- Hoa lạp lạp!
Thủy Tinh Ngư nhảy lên mặt nước, tung tóe nước bắn ra.
- Ngươi muốn bơi ra ngoài?
Mục Lương kinh ngạc hiểu được ý của Thủy Tinh Ngư.
Anh đáp lại:
- Ngươi muốn bơi ra ngoài một vòng, ta không có ý kiến.
Sau khi Thủy Tinh Ngư tiến hóa đến cấp sáu, có được thiên phú mới, đã có lực công kích, chỉ là không biết chiêu thức gì, điều khiển nước trên phương diện công kích khẳng định không đủ linh hoạt.
Nhưng, đối phó một hai Cường Hóa Giả cấp năm là hoàn toàn không có vấn đề.
Nếu không phải Nguyệt Thấm Lam có năng lực điều khiển nước chân chính, với kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cấp sáu cũng có thể đối kháng, không sợ bị thua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận